Trong khi dân nghèo đói khổ thì lãnh đạo CSVN ăn thịt bò dát vàng, cuộc sống xa xỉ của những lãnh đạo gốc Hoa trên đất Việt
06.11.2021 08:13
VN: Hình ảnh Bộ trưởng Công An gốc Hoa Tô Lâm ăn bò dát vàng trong khi dân đói thấu xưong trong mùa dịch Covid gây bão dư luận
Một video được đăng tải hôm 3/11/2021 trên tài khoản TikTok của đầu bếp người Thổ Nhĩ Kỳ Nusret Gökçe, người có biệt danh Salt Bae hay còn gọi "Thánh rắc muối" với gần 11 triệu người theo dõi đã lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người, đặc biệt là người dân Việt Nam.
Video đặc tả cảnh Nusret Gökçe xắt từng miếng thịt bò và tự tay rắc muối theo phong cách nổi tiếng của ông. Sau đó, ông cắt và đút cho Bộ trưởng Tô Lâm một miếng. Sau khi thưởng thức, đại tướng Tô Lâm đã giơ ngón tay cái lên biểu thị sự khen ngợi.
Thời điểm quay video nói trên không được tiết lộ, nhưng một số hình ảnh trong video cho thấy nhiều người đeo khẩu trang, một sự gợi ý cho thấy nó được quay trong đại dịch Covid-19.
Có một số thông tin chưa được chính thức xác nhận cho biết video được quay tại nhà hàng của Nusret Gökçe tại London vào đầu tháng 11.
Cũng trong thời gian này, Bộ trưởng Bộ Công an Việt Nam, đại tướng Tô Lâm, đã có mặt tại Anh và có cuộc gặp với Bộ trưởng Nội vụ nước chủ nhà, bà Priti Patel vào ngày 1/11.
Một hình ảnh khác cho thấy đoàn của ông Tô Lâm đến viếng mộ Karl Marx tại London.
Nusret Gökçe là một nhân vật nổi tiếng toàn cầu với màn biểu diễn chế biến và phục vụ thịt bò độc đáo, đặc biệt là cách rắc muối "có một không hai".
Ông đã mở hàng loạt nhà hàng tại Thổ Nhĩ Kỳ và nhiều nước khác, trong đó có chi nhánh tại London. Khách hàng của ông có hàng loạt người nổi tiếng như siêu sao bóng đá Kylian Mbappe, tài tử điện ảnh Mark Wahlberg, ca sĩ Andrea Bocelli và các nhân vật giàu có khắp thế giới.
Mới đây, chuỗi nhà hàng bít tết của Nusret Gökçe đã gây "bão mạng" vì một hóa đơn lên tới 37.023,10 bảng Anh (tương đương 1,13 tỉ đồng) từ chi nhánh London. Đứng đầu trong hóa đơn là món bò dát vàng tomahawk vàng có giá 850 bảng Anh.
Theo thực đơn của nhà hàng, mỗi phần bò này có giá hơn 850 bảng Anh, chưa tính 15% phí phục vụ và các món ăn kèm.
Một tài khoản trên mạng xã hội Việt Nam bình luận rằng một phần bò dát vàng tại đây có giá "tương đương 8 tấn lúa khô" tại Việt Nam.
Trong video ngắn ngủi còn có sự góp mặt của Chánh văn phòng kiêm Người phát ngôn Bộ Công an Tô Ân Xô (gốc Hoa), ngồi phía bên tay phải của ông Tô Lâm và dùng điện thoại quay lại màn trình diễn của Salt Bae.
'Bão' dư luận
Hiện video Bộ trưởng Tô Lâm ăn 'bò dát vàng' đã bị gỡ bỏ khỏi trang TikTok của Nusret Gökçe.
Tuy nhiên, cơn bão dư luận trên mạng xã hội vẫn chưa lắng xuống.
Facebook một người tên Phạm Minh Vũ viết:
"Sẽ có bọn dư luận viên bào chữa rằng đó là bữa tiệc chiêu đãi của nước sở tại, xin thưa, ở Châu Âu những quốc gia Dân chủ văn minh họ sẽ không bao giờ chiêu đãi kiểu kệch cỡm, chơi ngông học làm sang ấy đâu. Vì chính phủ của họ khi sử dụng một đồng tiền đều phải minh bạch, nếu tiêu quá một đồng phải đứng trước Quốc hội mà giải trình với quốc dân của họ."
"Ở Pháp năm 2019, vợ chồng bộ trưởng Môi trường đã bị áp lực dư luận và phải lột áo vì ăn tôm hùm chi bằng ngân sách vì phung phí của Dân. Ai sẽ dám mời Tô Lâm đi ăn kệch cỡm vậy?"
Facebooker Phụ Bếp đặt vấn đề: "Dân Việt cứ quay cuồng với miếng thịt bò dát vàng của anh Tô Lâm mà không biết đến giá trị của chai rượu đỏ. Đã bước chân vào đó thì chai rượu ít nhất cũng chục ngàn Euro. Chưa nói đẳng cấp như Tô thì phải khác bọn tư bản."
Một số ý kiến lại cho rằng, các lãnh đạo không chi tiền túi cho bữa ăn đắt đỏ này, mà có thể là các doanh nghiệp, cá nhân đi theo tháp tùng 'mời'.
Facebook cá nhân tên Phạm Lê Vương Các viết:
"Đen đủi thế nào mà ông Tô Lâm, Bộ trưởng Công an VN đang đi công cán bên trời Tây, cùng với tướng Tô Ân Xô lại mò vào quán này, gặp phải tay chủ quán là Thánh Rắc Muối mù màu về chính trị - quay video đưa lên Tiktok, không chỉ báo hại cho mấy ổng, mà như lật đổ cho học thuyết giai cấp vô sản lãnh đạo ở Việt Nam."
Theo công bố của chính phủ VN, lương bộ trưởng công an tính tới năm 2020 là 16,64 triệu VND/tháng.
Từ lâu nay, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn nhắc nhở cán bộ cần học theo lối sống giản dị, khiêm tốn của cố Chủ tịch Hồ Chí Minh, chống xa hoa, lãng phí.
Một văn bản của Tuyên giáo phê phán những cán bộ Đảng viên "tự cho mình nhiều đặc quyền, đặc lợi, hưởng thụ một cách xa hoa từ vị trí được giao phụ trách,v.v.. và cuối cùng họ đã rời xa lý tưởng của người cộng sản, không còn năng lực quy tụ và lãnh đạo quần chúng".
Hiện chưa thấy các cơ quan truyền thông Việt Nam lên tiếng xác nhận, bác bỏ hay giải thích về vụ "ăn bò dát vàng" của lãnh đạo Bộ Công an Việt Nam.
Trong ngày 5/11, Bộ trưởng Tô Lâm tiếp tục cùng đoàn của thủ tướng chính phủ thăm Pháp.
Trang Vietnamnet cùng ngày đăng hình ông và tướng Tô Ân Xô đến thăm và đặt vòng hoa tại tượng đài Chủ tịch Hồ Chí Minh ở ngoại ô thủ đô Paris.
Nguyễn Dân (Danlambao) - Nhờ có miếng ăn, con người ta được sống. Tuy nhiên, cũng có khi vì miếng ăn làm người ta phải chết, làm mất tư cách, làm thân bại danh liệt, và thậm chí làm sơn hà xã tắc đi đến tiêu vong.
“Miếng ăn là miếng tồi tàn. Mất đi một miếng, lộn gan lên đầu”. Câu thành ngữ, châm ngôn từ xưa đã dạy, ai ai đều biết.
Mấy ngày qua, rộn ràng trên internet, lan tỏa khắp mạng xã hội về một nhà hàng độc đáo ở Anh, mà người đầu bếp được đề cao như “thánh” – thánh rắc muối – Ông ta có biệt tài làm ra miếng ăn thịt bò “bít tếch” nạm vàng, với biệt tài “rắc muối” điêu luyện, cắt chặt thức ăn rất nhuần nhuyễn, tiếng tăm vang xa khắp cùng thế giới.
Thực phẩm được gọi là đắt nhất (một miếng ăn giá vài ngàn đô), và thực khách phải thuộc hàng giàu sang phú quí, tiền bạc dư thừa, muốn chơi ngông, muốn nổi tiếng, mới gấp ghé bước vào.
Ở một cái xứ từ mấy mươi năm cứ nghèo nàn cơ cực, người dân làm ra được thứ gì (ăn được) thì bọn tham quan cướp bóc giựt giành. Dân thì bần cùng mạt hạng, mà lãnh đạo luôn vênh váo học thói làm sang. Từng lớp, từng đoàn chia nhau “bị gậy” đi xin xỏ bốn phương, ăn mày cho đất nước.
Trông thấy người ta sang, mình sao hèn đến thế? Từ bao năm chui rúc núi rừng, ăn lông ở lổ, may nhờ gặp vận, lũ khỉ Trường Sơn cũng học đòi đội mão, mang hia mà chen vai cùng thiên hạ. Cũng thử vào nơi sang cả mà thưởng thức xem sao?
Thế là bọn chúng dốc túi: với của tiền bòn rúc cả đời sự nghiệp, với quốc khố chắc mót mang theo, dõng dạc bước vào thưởng thức miếng ăn, làm vẻ vang chế độ?
Nhìn bọn nó ăn thấy mà thương, mà tuông trào nước mắt: Người chẳng ra người, ngợm không ra ngợm, cặp mắt mở to, cái mồm há hốc, mở toát hàm răng để chờ miếng thịt bò được tay nhà bếp sành nghề lão luyện cắm ghim miếng thịt trên lưỡi dao bén ngót, dài ngoằn đút cho vào miệng, cắn phập ngon ngọt làm sao… thích thú quá, nhai nuốt ngồm ngoàm, gật gù khoái trá - số một, number one - Nhìn qua, không khỏi xao xuyến chạnh lòng, bổng liên tưởng đến cảnh: người ta cho đàn súc vật ăn nơi vườn bách thú.
Trời ơi! Một đoạn video chỉ vài phút ngắn ngủi, được chiếu ra để khắp cùng thế giới năm châu, mọi người trông vào mà thưởng lãm. Đáng cười? Đáng khóc? Hay đáng xấu hổ, tủi hờn?
Hình ảnh đó lại là hình ảnh của con người, đất nước Việt Nam! Một đất nước mà hiện nay, người dân đang rã rượi, đang oằn oại, khổ nghèo, đói khát, thiếu ăn vì cơn dịch bệnh?
Hơn 4 tháng qua, đem bắt nhốt trên mười triệu con người (cấm cản không cho đi đâu) gọi là “chống dịch”. Bỏ cho đói khát, mặc cho dịch bệnh lây lan, chẳng chút đoái hoài, chẳng được chửa trị. Người dân tự chăm sóc, tự đỡ đần, tự cứu, tự đùm bọc cưu mang đề gìn mạng sống, để được sống còn.
Từ vùng cao cho đến vùng sâu, từ thị thành đến noi đồng ruộng, làn sóng người chạy dịch để cố sống còn. Rải rác khắp nơi những thân người ngã gục vì đói. Từng bãi rác, bu quanh là đám trẻ đói rách vùng cao, moi tìm thứ gì ăn được để ăn cho qua cơn đói…
Thì từng khu, nơi nhà cao cửa rộng, biệt thự nguy nga với đủ đầy mọi thứ… bọn lãnh đạo quyền cao chức trọng vẫn an hưởng thản nhiên.
Bọn tự xưng là “đầy tớ” có biết, có thấy (bao nổi khổ) cùng chăng – trong số này, không loại trừ những tên “phí phạm tiền của người dân” đang hả miệng chờ đút cho miếng “thịt bò nạm vàng, rắc muối”?
Cái thú chơi ngông đốn mạt, hạ tiện. Cái đám dã thú đội lớp người. Ngày hôm nay – chúng bây - mọi người đều rõ mặt.
Dân nghèo thành phố Hồ Chí Minh kiệt quệ vì dịch bệnh vẫn chưa nhận được tiền hỗ trợ từ gói 886 tỷ
Lệnh giãn cách xã hội theo Chỉ thị 15, rồi Chỉ thị 16 lần lượt được áp dụng tại TP.HCM để ngăn chặn sự lây lan dịch bệnh. Hàng trăm ngàn lao động tự do, thu nhập thấp cũng theo đó mà phải nghỉ việc, mất thu nhập. Lãnh đạo thành phố thông qua gói hỗ trợ 886 tỷ đồng với lời cam kết “không để dân đói”. Tuy nhiên, có nhiều người nghèo đã lâm vào cảnh thiếu ăn vẫn không nhận được tiền. Cao Nguyên
Hình minh hoạ. Người dân TPHCM nhận gạo miễn phí trong đợt dịch COVID-19 hôm 11/4/2020
Reuters
Dân nghèo thành phố Hồ Chí Minh kiệt quệ vì dịch bệnh vẫn chưa nhận được tiền hỗ trợ từ gói 886 tỷ
Dân nghèo kiệt quệ vì dịch bệnh…
Từ hồi cuối tháng 5/2021, khi Chính quyền TP.HCM bắt đầu áp dụng Chỉ thị 15 trên toàn thành phố, cũng là lúc mà nhiều lao động thuộc các ngành dịch vụ như quán ăn, nhà hàng, massage bị mất việc.
Cô Hoàng Minh là một người khiếm thị đang sống trong cảnh ngặt nghèo do lệnh phong toả theo Chỉ thị 16. Bà Minh và chồng đều mất thị lực và đang làm nghề massage ở TP.HCM.
Khi đợt dịch thứ tư mới bùng phát trở lại thì đây chính là ngành nghề bị yêu cầu dừng hoạt động trước tiên. Do đó cả hai đều phải nghỉ dịch ở nhà mấy tháng nay. Không có tiền, hằng ngày, cô Minh phải ăn cơm trắng trộn mì gói dù đang mang thai ở tháng thứ năm:
“Từ đầu tháng năm là đã hết làm việc được. Người ta cho gạo mì ăn qua ngày, giờ có bầu mì ăn hoài không nổi. Hàng xóm có bữa cho rau ăn. Còn tiền nhà thì người ta cho nợ lại, điện nước thì nợ mấy tháng trời. Người ta tới hỏi thì em nói chưa có tiền, người ta thấy mù nên cũng châm chước.
Lúc chưa dịch em cũng mua một hộp sữa, mà giờ mình cũng khó khăn nên thôi. Giờ ai cho gì ăn nấy vậy thôi chứ đâu có được như lúc mình đi làm. Đi làm có tiền thì mới bồi bổ cho con được. Giờ không đi làm, không có tiền thì có gì ăn nấy thôi.”
Cô Minh nói, số tiền hai vợ chồng dành dụm trước dịch cũng đã dùng hết nên vài ngày trước cô phải lên mạng xã hội nhờ mọi người giúp đỡ. Cũng có người thương cho vài trăm ngàn đồng nhưng cũng không dám ăn ngon mà phải để dành đi khám thai. Cô cũng chưa biết vài tháng tới xoay sở đâu ra tiền mà vô viện sinh con.
Ông Bình, một người làm công việc phụ quán ăn kể với Đài Á châu Tự do rằng cả gia đình ông có bốn người, toàn là lao động tự do, người bán vé số, người giao hàng, người phụ bán quán ăn, chỉ có đúng một người làm bảo vệ công ty là có hợp đồng lao động. Nhưng tất cả đều đang thất nghiệp mấy tháng nay.
Giá thực phẩm những ngày này tăng gấp 2-3 lần bình thường. Tiền điện nước, tiền trọ không được giảm đồng nào mà lại không có thu nhập, cả nhà phải vay tiền để ăn qua ngày.
Lúc trả lời phỏng vấn đài RFA, ông nói trong túi ông còn đúng 50 ngàn đồng. Muốn chạy xe ra đường tìm chỗ phát cơm từ thiện để xin, nhưng lại sợ đi xa, xe hết xăng không đủ tiền đổ xăng.
Định bụng sẽ kiếm công việc giao hàng để mưu sinh trong thời điểm này, nhưng vì là lao động tự do, ông Bình không có giấy công tác, không có thẻ nhân viên, không có giấy thông hành nên lo sợ ra đường sẽ bị phạt theo Chỉ thị 16:
“Nó không nghĩ gì tới vấn đề lương tâm hay là nhân văn gì đâu. Nó chỉ phạt theo cái luật ở trên đưa ra là đi ra ngoài mà không có “lý do chính đáng”, rồi đi khu vực này qua khu vực khác không được. Nói chung bây giờ đi ra ngoài đường toàn là lén lén không đó!”
Thành phố Hồ Chí Minh áp dụng Chỉ thị 16 từ ngày 9/7. Theo đó, Chính quyền sẽ siết chặt vấn đề đi lại. Người dân chỉ được ra đường trong các trường hợp cần thiết và phải mang theo giấy tờ để chứng minh.
Vẫn không được nhận tiền hỗ trợ do “không đủ điều kiện”
Vào ngày 25/6, Hội đồng Nhân dân TP.HCM thông qua gói hỗ trợ COVID-19 với 886 tỉ đồng, trích từ nguồn ngân sách của thành phố, và sẽ hoàn thành phát tiền cho người dân bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh trong ngày 15/7/2021.
“Không đủ điều kiện” là lý do mà cả ông Bình và cô Minh không được nhận tiền trong gói hỗ trợ này, dù họ đều mất việc, thậm chí là không còn tiền để ăn.
Ông Bình kể, từ khi bị bắt buộc phải ở nhà, gia đình ông chỉ nhận được sự giúp đỡ của bà con hàng xóm chứ chính quyền chưa hề hỏi han một câu nào:
“Một gia đình bốn người lao động mà thất nghiệp hết. Nội cái tiền điện, tiền nước không được hỗ trợ một đồng nào, nói chi tới là tiền ăn.
Xã phường chưa bao giờ đem đến cho người dân ở khu vực này được một cọng rau, một hột gạo nào, chỉ có những người dân, những mạnh thường quân tới đây thấy hộ nào khó khăn thì người ta hỗ trợ cho ít rau ít gạo để ăn thôi, chứ Nhà nước là chưa có ai được hỗ trợ hết trơn.”
Gia đình ông có nghe thông tin về gói hỗ trợ này trên ti vi, nhưng gần đến ngày hạn chót phát tiền là ngày 15/7 vẫn chưa thấy tổ trưởng nơi ông sinh sống thông báo.
Ông tự đi xin một người trong xóm mẫu đơn, photo thành bốn bản và điền cho cả gia đình. Tuy nhiên, ông tổ trưởng chỉ nhận đúng một lá đơn của người làm bảo vệ, do có hợp đồng lao động. Những người còn lại bị từ chối với lý do là “không biết có đi làm thật hay không”:
“Ông ấy trả lại ba lá đơn. Ông nói là chỉ nhận một đơn thôi. Người làm nghề bảo vệ thì ổng nhận, còn những ngành nghề như bán vé số thì không biết là có đúng là bán vé số hay không, cho nên là không thèm nhận luôn. Ông anh của tôi đi làm nghề chuyên chở thì cũng không nhận luôn.”
Sau nhiều lần tranh cãi, cuối cùng cán bộ địa phương chịu nhận hết bốn lá đơn của cả gia đình. Nhưng đến hết ngày 15/7, cả nhà ông Bình không ai nhận được một đồng nào.
Còn đối với cô Minh, cô nói mình có nghe qua về gói hỗ trợ này, nhưng không biết làm sao để được nhận tiền. Ông tổ trưởng khu phố ở sát nhà mà không nghe nhắc nhở gì nên cô nghĩ mình không thuộc diện được hỗ trợ. Phần nữa, do chưa đăng ký tạm trú được nên cô Minh cũng không dám hỏi thêm.
Gói hỗ trợ 886 tỷ quy định cụ thể sáu nhóm sẽ được nhận tiền hỗ trợ. Trong đó, nhóm thứ tư bao gồm tất cả những người lao động tự do, thu nhập thấp, không có hợp đồng lao động, bị mất việc trong thời gian áp dụng lệnh phong toả theo Chỉ thị 16.
Nhóm người này muốn nhận tiền phải có thu nhập thấp hơn mức chuẩn cận nghèo thành phố và cư trú hợp pháp tại địa phương, nghĩa là phải có hộ khẩu hoặc đăng ký tạm trú và được công an địa phương xác nhận.
Ngoài ra, người mang thai thì được hỗ trợ thêm một triệu đồng. Người nuôi con nhỏ thì nhận thêm một triệu đồng cho mỗi cháu bé.
Sáng 16/7, Giám đốc Sở Lao động, Thương binh và Xã hội TP.HCM Lê Minh Tấn cho hay đã trao tiền cho 95% lao động tự do trên toàn thành phố, mỗi người nhận 1,5 triệu đồng.
Tuyên truyền, chỉ đạo “không để dân đói”
Chiều 16/7, Tại một hội nghị trực tuyến do TP.HCM tổ chức, ông Phó Bí thư Thành uỷ Nguyễn Hồ Hải phát biểu rằng “Cả hệ thống chính trị sẽ chăm lo, không để trường hợp nào bị đói, bị khó khăn cơ cực do ảnh hưởng dịch COVID-19. Đây là thời điểm cán bộ, đảng viên thể hiện sự san sẻ, yêu thương đối với Nhân dân, nhường nhịn cho những người yếu thế”.
Trước đó, ông Nguyễn Thành Phong (Chủ tịch UBND thành phố) từng chỉ đạo các quận huyện trong TP.HCM thực hiện chống dịch nhưng “Tuyệt đối không được để bà con thiếu đói”.
Còn Bí thư Thành uỷ Nguyễn Văn Nên ra yêu cầu “Không để người lao động mất việc, lâm vào khó khăn, cùng cực, nhất là những người buôn gánh, bán bưng, kiếm sống hàng ngày trên đường phố”.
Ông Bình chia sẻ rằng hiện giờ ông không cần được hỗ trợ gì nhiều, chỉ mong chính quyền thành phố thấu hiểu nỗi khổ dân nghèo mà nới lỏng bớt các chỉ thị cực đoan, để dân tự đi làm kiếm tiền nuôi thân:
“Nói chung là mình cũng không mong sẽ được như bên Mỹ, bên Úc, được nhà nước hỗ trợ về an sinh xã hội. Mình chỉ mong là những cái giãn cách xã hội cũng phải nới nới ra để cho người ta đỡ khổ. Chứ bây giờ dịch như vậy không làm được đồng nào. Nghỉ việc không có một đồng thu nhập, mà còn gò bó, không hỗ trợ cho người ta cái gì hết. Nếu người ta giàu, có tiền thì ở nhà mà hưởng thụ chứ mắc gì phải đi ra đường làm gì!”
*Các nhân vật trong bài viết đã được đổi tên vì lý do an toàn
Remarks:
Cũng như Phạm Minh, Chính người gốc Hoa được Tập Cần Bình TQ sắc phong thủ tướng, Tô Lâm đướcắc phong bộ trưởng Công An nắm quyền sinh sát dân Việt khắp nước, Trần Đại Quang cố chủ tịch nhà nước, Phùng Quang Thanh bọ trưởng quốc Phòng, Vương Đình Huệ chủ tịch Quốc Hội, Hoàng cựu phó thủ tướng Hoàng Trung Hải, Tôn Đức Thắng cố chủ tịch nhà nước cũng như nhiều lãnh đạo là người gốc Hoa, Chủ tịch HCM cũng là người Hoa có vợ con TQ, cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng có vợ gốc Hoa, Chu Ngọc Anh chủ tịch UBND TP Hà Nội cũng là người Hoa, cựu chủ tịch nhà nước Trương Tấn Sang,Tổng kiểm toán Nhà nước Trần Sỹ Thanh, phó chủ tịch quốc hội Trần Thanh Mẫn, Trần Quang Phương, trưởng ban dân nguyện Dương Thanh Bìnhđều là người gốc Hoa, những tổng bí thư đầu tiên sáng lập đảng CSVN như Trần Phú, Hà Huy Tập đều là người gốc Hoa, các công an hình sự đánh dân Việt đến chết đều là người gốc Hoa to con có võ nghệ, cô vân chính phủ cung như bộ CA đều là người TQ
Bộ trưởng công an Tô Lâm ăn bò dát vàng bằng tiền của ai?
Sau khi Việt Nam chính thức nhìn nhận GDP Quý III giảm xuống mức 6,2%, hôm 13/10 Ngân Hàng Thế giới (WB) cơ chế từng rộng lượng đưa ra nhận định “mây đen phủ lên toàn cầu nhưng mặt trời đang tỏa sáng ở Việt Nam”. Lần này do nhà cầm quyền trói chặt và cắt đứt các mạch lưu thông của nền kinh tế, WB đã đưa ra dự đoán tăng trưởng GDP của Việt Nam năm nay có thể chỉ từ 2-2,5%. Con số này thấp hơn đáng kể so với dự báo 4,8% mà WB công bố gần 2 tháng trước đó (24/8). Dự báo này được đưa ra giống như “thảm mây đen bao phủ bầu trời Kinh Tế Việt Nam”, khi Nhà cầm quyền đang dựa vào chiêu bài cứu Kinh tế để mưu toan moi vàng của dân – một toan tính đi ngược hẳn với những lời mỵ dân về phục vụ dân sinh mà CSVN từng huênh hoang.
Trong Hội nghị Trung ương 4 hôm mùng 04 tháng 10, Chính phủ lên tiếng xin một gói kích thích kinh tế lớn, với hy vọng được Quốc Hội thông qua trong kỳ họp phiên thứ II khóa XV khai mạc ngày 20/10. Tuy nhiên, cho đến hôm nay (26/10), Ủy ban Tài chính, Ngân Sách (TCNS) của Quốc hội chỉ bàn đến ngân sách trung ương dự phòng số tiền 14.620 tỷ đồng là khoản tiền Bộ Trưởng Tài Chánh Hồ đức Phước xin ý kiến để sử dụng. Như thế chưa có gói kích cầu Kinh tế nào mới được đưa ra Quốc Hội đúng quy trình.
Tại Quốc Hội hôm 20/10 Thủ tướng Phạm Minh Chính nêu lên mục tiêu “đẩy lùi dịch bệnh” nhằm “phục hồi và phát triển kinh tế xã hội”, với tốc độ tăng tổng sản phẩm trong nước (GDP) năm 2022 khoảng 6 - 6,5%, tốc độ tăng chỉ số giá tiêu dùng (CPI) bình quân khoảng 4% và bội chi ngân sách nhà nước so với GDP khoảng 4%.
Thủ Tướng Chính còn ra lệnh điều chỉnh nền tảng vĩ mô hiện đang tốt làm sao cho hợp lý, để vừa có thể giải quyết những khó khăn trước mắt nhưng phải đảm bảo lâu dài.
Không để người dân thiếu ăn, thiếu mặc. Tập trung hỗ trợ doanh nghiệp, giúp doanh nghiệp có thêm "sức khoẻ". Xây dựng hạ tầng chiến lược góp phần "vừa kéo, vừa đẩy" nền kinh tế.
Trong tình trạng kinh tế âm 6,2% cuối Quý III, thì hai yếu tố “Tài Chánh và Nhân lực” cần thiết cho phục hồi Kinh tế gần như khá “nghèo nàn”, nhưng người cầm đầu Nội Các tuyệt nhiên chưa nói tới.
Lời “dạm moi vàng” của dân được Chủ Tịch Quốc Hội Vương Đình Huệ và Bộ Trưởng Kế Hoạch & Đầu Tư Nguyễn chí Dũng “tung hứng” ngay tại Quốc Hội hôm 12/10 có vẻ khó thực hiện vào lúc này. Bởi vì 5 ngày sau (17/10) báo Nhà nước đăng tin dân chúng “nháy” nhau giảm gởi tiền vào hệ thống Ngân Hàng Thương Mại (NHTM). Kết quả là mới đây tiền từ dân gởi vào NHTM đã giảm đến 1000 tỷ đồng. Như thế, đủ cho thấy toàn dân biết rõ Nhà Nước dùng chiêu bài cứu Kinh tế để “nặn hầu bao” của dân quá lộ liễu!
Do Chính Quyền “lừa đảo” bỏ đói công nhân trong thời gian nhiều tháng giãn cách, giới lao động bỏ Thành Thị về quê, nên có gần 20% các công ty đang thiếu ít nhất khoảng 40% nhân công có tay nghề.
Các ngành kỹ nghệ điện tử, dệt may, da giày thâu dụng hàng triệu nhân công tại Việt Nam đang đối diện với vấn nạn thiếu hụt khoảng 50% số lượng nhân công cần thiết. Các xí nghiệp điện tử, đang thiếu hụt đến 56% công nhân, trong khi kỹ nghệ dệt may thiếu hụt khoảng 49.2% công nhân, kỹ nghệ da giày đang thiếu khoảng 51.7% nhân công, kỹ nghệ sản xuất dụng cụ điện cũng thiếu hụt 44.5% công nhân.
Theo Tạp Chí Tài Chánh, tính chung 9 tháng đầu năm có đến trên 90 ngàn doanh nghiệp không còn sản xuất, gồm: 45,1 ngàn công ty ngưng hoạt động có thời hạn; 32,4 ngàn công ty ngừng hoạt động chờ làm thủ tục giải thể; 12,8 ngàn doanh nghiệp hoàn tất thủ tục giải thể. Bình quân mỗi tháng có 10 ngàn doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường.
Về nguồn vốn để kích cầu Kinh Tế sau đại dịch: Saigon từng xin Trung Ương hỗ trợ nhiều phen, lần sau cùng 28 ngàn tỷ; Phòng Thương Mại và Công Nghệ Việt Nam, Vietnam Chamber of Commerce and Industry (VCCI) xin yểm trợ doanh nghiệp Việt Nam 250 ngàn tỷ; Đoàn Đại Biểu Quốc Hội thành phố Saigon đề nghị 410 ngàn tỷ đồng. Mọi đề nghị xin vốn nhằm cứu kinh tế đều rơi vào im lặng.
Nhìn về khung trời trước mặt, Viện trưởng Viện Nghiên cứu phát triển thành phố Saigon Trần Hoàng Ngân cho rằng, dịch COVID-19 đã gây thiệt hại kinh tế của Việt Nam trong 2 năm qua khoảng 7% GDP, tương đương gần 24 tỷ Mỹ kim.
Thu ngân sách 2 năm qua cả nước giảm khoảng 150.000 tỷ đồng. Riêng Saigon mức thiệt hại trong 2 năm chiếm khoảng 50% của cả nước, giảm khoảng 70.000 tỷ đồng thu ngân sách.
Ông Trần Hoàng Ngân đề nghị, trong thời gian tới, Trung ương và các Tỉnh, Thành cần sớm ngồi lại để nối lại các đứt gãy từ khủng hoảng, vì chính các đứt gãy làm tăng chi phí, tăng giá cả hàng hóa, không đảm bảo cung lao động. Hiện nay nhiều địa phương còn tự đặt thêm luật lệ, cai trị theo kiểu chế độ “cát cứ” như thời loạn “12 sứ quân” trước năm 968, bị Vua Đinh tiên Hoàng dẹp bỏ.
Tại vựa lúa Đồng Bằng Cửu Long (ĐBCL), thu ngân sách trong vòng 09 tháng đầu năm 2021 đạt khoảng 90 ngàn tỷ đồng, chưa được 50% so với kế hoạch.
Kể từ đầu tháng 10 chỉ có khoảng 30 - 50% số doanh nghiệp vùng ĐBCL mở cửa hoạt động trở lại. Hiện số doanh nghiệp có quy mô lao động cao vẫn chưa nhiều vì những hạn chế về yêu cầu tiêm vắc-xin đầy đủ cho lao động.
Nguồn vốn để sản xuất lại rất giới hạn, vì doanh nghiệp phải vay ngân hàng với lãi suất từ 6-8%, thậm chí 9%. Theo các giới chuyên ngành, doanh nghiệp rất khó khăn để hồi phục với phân lời cao như hiện tại.[2]
Theo ông Nguyễn Đình Cung, nguyên Viện trưởng Viện quản lý kinh tế trung ương thì chính sách của CSVN đã và đang quá rụt rè và “theo tư duy hành chính giấy tờ”. Ông Cung nói, cần phải gia tăng bội chi ngân sách lên 8% đến 10% để kích thích tăng trưởng. Năm nay, nền kinh tế chỉ có thể tăng trưởng lối 2% trong khi năm tới, cũng vì vậy, chỉ có thể tăng trưởng được 5% vì các biện pháp đưa ra “không đủ mạnh”.
Dẫn lại một báo cáo của chính phủ Việt Nam gửi tới Quốc Hội nói về hoạt động của các doanh nghiệp Nhà Nước (DNNN) cho biết, Việt Nam có 807 doanh nghiệp hoạt động với toàn phần hoặc một phần vốn do nhà nước góp. Trong năm 2020, trên 20% số DNNN thua lỗ đến khoảng 34 nghìn tỷ đồng. [3]
Wall Street Journal hôm Thứ Năm, 21/10, nói rằng các thành viên của Hội Đồng Quản Trị Tập Đoàn Exxon-Mobil, bày tỏ ưu tư về một số dự án đầu tư ở nước ngoài, trong đó dự án trị giá hàng chục tỷ Mỹ kim, có tên gọi Cá Voi Xanh tại Việt Nam, sản lượng khí đốt hàng năm khai thác sẽ lên tới khoảng 9 - 10 tỷ m3. “Số phận” Cá Voi Xanh sẽ được quyết định trong phiên họp cuối tháng 10 này nên rút khỏi dự án tại Việt Nam hay không.
Tin Exxon-Mobil có thể rút khỏi mỏ khí đốt Cá Voi Xanh đang bao phủ một áng mây xám trên tương lai ngành đầu tư ở Việt nam, trong lúc Bộ Kế hoạch và Đầu tư (KH&ĐT) đã trình Chính phủ Kế hoạch đầu tư công trung hạn giai đoạn 2021-2025. Tổng mức vốn đầu tư công được đề nghị trong 5 năm tới lên tới 2,87 triệu tỷ đồng, lớn gấp 2,4 lần tổng mức đầu tư giai đoạn 2016-2020. Trong bối cảnh tăng trưởng ảm đạm và gánh nặng trả nợ gốc lãi của Nhà Nước hàng năm đã đến mức giới hạn đỏ 25%, thậm chí lên 27,4% (*) [4] tổng Ngân Sách, kế hoạch tham vọng về đầu tư công rõ ràng dựa trên tăng bội chi và vay nợ. [5] Kế hoạch đầu tư công nếu được chấp thuận có phần đi ngược lại lời hứa của Thủ Tướng hôm 20/10 là, “bội chi ngân sách nhà nước năm 2022 sẽ giữ trong khoảng 4% của GDP”.
Kế hoạch đầu tư công 2021-2025 là khó hiệu quả. Bởi vì hàng chục năm nay, các dự án đầu tư công do Nhà Nước điều hành đều là nơi để các quan chức “tùng xẻo” Ngân Sách. Phần lớn dự án đầu tư công chậm tiến độ nhiều năm và đội vốn với tỷ lệ lên cao rất nhiều lần so với mức duyệt chi ban đầu.
Như thế Dân Tộc Việt Nam không bao giờ thoát khỏi vòng nợ nần chồng chất và nghèo đói cùng với mức trấn áp gia tăng của thể chế độc tôn.
(*) Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế (IMF) khuyến cáo: nếu nước nào phải trả nợ lãi và gốc hàng năm vượt quá 25% tổng thu ngân sách thì nước đó sẽ không còn cơ hội để tăng trưởng nữa. Dân Tộc đó sẽ “bước vào vòng luẫn quẩn đói, nghèo”. Việt Nam đang trả nợ gốc và lãi lên đến 27,4%.
Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Sẵng (Danlambao) - Hôm 5 tháng 11, năm 2021, tin tức trên Facebook, nhiều trang thông tin Tiếng Việt, kể cả những hãng thông tấn nước ngoài chạy tin nóng, hàng đầu về việc ông Tô Lâm ăn miếng thịt bò có vát vàng do người đầu bếp nổi danh được chính tay "Thánh rắc muối" Salt Bae chế biến và đút cho ăn món bò dát vàng trị giá lên đến 45 triệu đồng/phần trong một nhà hàng của ông này ở Luân Đôn.
Cư dân mạng đồng thời đưa lên một hình ảnh rất tương phản, vị Tổng Thống của cường quốc Mỹ, Obama khi thăm viếng Việt Nam, chỉ ngồi trong tiệm bình dân ăn món Bún Chả rẻ tiền.
Một hình ảnh khác cũng được Cư Dân Mạng đem ra so sánh. Tổng Thống Trump của siêu cường Hoa Kỳ, dùng bữa trưa với chiếc bánh Hamberger, khoai lang chiên và lon cô ca.
Nhìn 3 bức hình, dù ai vô cảm đến đâu cũng thấy thương cảm cho thân phận người Việt Nam quá đổi bi thương, trong khi lãnh đạo của họ luôn tuyên bố vì dân, suốt đời tranh đấu cho dân mà ăn bữa ăn tốn khoảng 45 ngàn đô la.
Sự mỉa mai đến cùng cực, dù có tài hùng biện như Tô Tần cũng không thể biện mình cho chế độ tàn bạo, vô lương nầy được.
Không biết cơ man bình luận với lời lẽ mạt sát ông Tô Lâm và thẳng tay lên án chế độ Cộng Sản Việt Nam.
Duy nhất chỉ có đảng Cộng Sản Việt Nam chưa lên tiếng, dù vụ việc đã xảy ra gần hai ngày.
Lên tiếng gì trước sự kiện dân, nhân công thất nghiệp đang ùn ùn bỏ về quê tìm cách sống tạm bợ qua ngày, nhưng ông Bộ Trưởng Bộ Công An của chế độ, ăn bữa ăn trị giá 22 tấn lúa, có thể nuôi sống hằng ngàn người đang đói khổ, lây lất để sống tạm bợ.
Một chế độ tự hào là phục vụ Công Nông, nhưng không hề liếc mắt dòm người nông dân, công nhân đang lê lết đầu đường, xó chợ tìm những thứ có thể đút vào miệng cho đỡ đói, mà không cần biết đến chất lượng, tình trạng vệ sinh của vật mà họ bỏ vào miệng mình.
Chua chát đến tận cùng, người lãnh đạo của đảng lại ung dung hưởng nuốt miếng thịt bò có giá trị 22 tấn thọc mà dân cần trong cơn đói.
Họ từng tuyên truyền là đầy tớ nhân dân, họ xả thân làm cách mạng để Cứu Dân, Cứu Nước.
Chiếc mặt nạ đã bị tự chính họ vứt xuống đất, và vô phương vãn hồi, nếu có chăng là họ tiếp tục dùng bàn tay sắt để đàn áp khốc liệt hơn để trấn áp sự bất bình từ dân, nhưng càng trấn áp, sức bật của dân càng mạnh lên. Đó là định luật và rồi Máu của Người Việt Nam sẽ chảy nhiều hơn, hận thù càng chất ngất và Chế Độ Cộng Sản Cũng Phải Sụp Đổ.
Ông Trọng và Bộ Chính Trị sẽ làm gì?
Theo thiển kiến, họ sẽ đưa ra biện pháp kỷ luật với ông Tô Lâm, nhưng Không Thể xoá tan sự phẩn uất trong lòng dân và uy tín đảng hầu như tiêu tan vì sự lừa dối không bao giờ phục hồi dù 30 phần trăm. Tôi nghĩ kể cả đảng viên công sản cũng không bao giờ tin vào đảng như khi xưa họ đã từng sinh Bắc tử Nam để Giải Phóng Miền Nam. May ra, còn bọn Lợi Dụng đảng để vinh thân, họ còn ở lại để tìm cơ hội riêng, nhưng niềm tin thì chắc chắn là không.
Vấn Nạn bao giờ cũng có Cơ Hội đi bên cạnh. Những người lãnh đạo cao cấp nhất của đảng nên để vài giây nghĩ đến tương lai đất nước và sự an ninh của bản thân và gia đình, nên có vài hành động cấp thời và quyết liệt, xin có vài đề nghị sau đây:
Trong khi dân VN chết đói vì đại dịch thì nữ đại gia VC viện trợ trường Đại Học nổi tiếng Anh Quốc gần 1/4 tỉ mỹ kim!
Thao College: Món quà gây tranh cãi từ nữ tỷ phú Việt Nam cho một trường Anh
07/11/2021
VOA Tiếng Việt
Bà Nguyễn Thị Phương Thảo ký bản ghi nhớ hiến tặng 155 triệu bảng Anh (211 triệu USD) cho Linacre Collge, thuộc Đại học Oxford của Anh, tại Edinburgh ở Scotland hôm 31/10.
Bà Nguyễn Thị Phương Thảo ký bản ghi nhớ hiến tặng 155 triệu bảng Anh (211 triệu USD) cho Linacre Collge, thuộc Đại học Oxford của Anh, tại Edinburgh ở Scotland hôm 31/10.
Khoản hiến tặng 9 con số, lớn nhất cho Oxford trong 500 năm qua, vấp phản ứng trái chiều từ cả hai bờ đại dương khi có những thắc mắc về dòng tiền chảy từ nước nghèo sang nước giàu
Một trường trong hệ thống Đại học Oxford ở Anh sẽ đổi tên thành Thao College sau khi được cam kết tài trợ một khoản tiền lên tới hơn 150 triệu bảng Anh từ tập đoàn mà người phụ nữ giàu nhất Việt Nam, Nguyễn Thị Phương Thảo, đồng sáng lập và làm chủ tịch.
Linacre College, tập trung vào giáo dục sau đại học, sẽ mang tên của bà chủ tịch và CEO của hãng hàng không giá rẻ của Việt Nam sau khi nhận được khoản tài trợ đầu tiên trong tổng số 155 triệu bảng Anh (khoảng 211 triệu USD) từ tập đoàn Sovico. Trong một thông báo, Linacre College cho biết họ đã ký một Bản ghi nhớ (MoU) với tập đoàn tại Edinburgh ở Scotland hôm 31/10.
Tên của bà Thảo sẽ thay thế tên bác sỹ người Anh của thế kỷ 16 trên biển hiệu của Linacre College một khi trường này xin được giấy phép đổi tên sau khi nhận 50 triệu bảng Anh đầu tiên từ tập đoàn của nữ tỷ phú Việt Nam. Theo The Guardian, đây là khoản hiến tặng lớn nhất cho Oxford trong vòng 500 năm qua.
Bà Thảo trở thành nữ tỷ phú tự thân đầu tiên của Việt Nam sau khi thành lập Vietjet Air, từng được mệnh danh là ‘bikini airlines’ sau khi tung ra loạt quảng cáo cho hãng hàng không với hình ảnh các người mẫu mặc đồ tắm 2 mảnh trên các chuyến bay giá rẻ nội địa của họ vào năm 2017. Cùng năm đó, Forbes lần đầu tiên bình chọn bà Thảo vào danh sách các tỷ phú “giàu nhất hành tinh”. Theo ước tính tại thời điểm thực của Forbes, chủ tịch Sovico và cũng là nữ tỷ phú tự thân đầu tiên của Đông Nam Á, hiện đang có khối tài sản trị giá 2,7 tỷ USD, đứng thứ 1.111 trên thế giới.
Tài trợ ‘ngược’
Khoản hiến tặng lên đến 9 con số của tập đoàn do bà Thảo đồng sáng lập cho Linacre College vấp phải những phản ứng trái chiều. Trên và ngoài mạng xã hội, một số người Việt Nam ca ngợi động thái này là đầy tham vọng và từ thiện. Nhưng một số khác, cả ở Việt Nam và nước ngoài, đặt câu hỏi tại sao bà Thảo kiếm tiền triệu (bằng đô la) ở Việt Nam nhưng lại đưa sang một nước có thu nhập bình quân gấp 14 lần quốc gia mà chỉ cách đây hơn 2 thập kỷ còn có một nửa dân số sống dưới mức nghèo đói.
“Việc sử dụng tốt hơn là nên chi vào giáo dục hoặc phát triển xã hội ở Việt Nam,” một người dùng Twitter ở TPHCM bình luận trước thông báo của Linacre College về khoản tài trợ và đổi tên theo nữ tỷ phú Việt Nam. Trong khi đó, một người dùng Twitter khác ở Anh đặt ra câu hỏi rằng có phải tốt hơn không nếu bà Thảo đầu tư vào đất nước nghèo hơn của bà và thắc mắc tại sao “các nước nghèo lại đi giúp các nước giàu?”
Nhận định về những bình luận từ nhiều người phương Tây khi cho rằng họ không cảm thấy thoải mái về việc đổi tên và tên trường trong hệ thống Đại học Oxford trở thành thứ được “mua bán”, bà Trần Lệ Thuỳ, một cựu sinh viên của Oxford, nói bà ủng hộ nếu khoản tiền hiến tặng “là tiền sạch.”
“Việc (đổi tên) là việc bình thường và đã xảy ra tại Oxford rồi và Oxford cũng như các trường khác đổi tên vì các khoản tài trợ,” bà Thuỳ, từng học 2 năm thạc sỹ ngành khoa học phát triển ở Oxford, nói. “Nếu một người không phải là da trắng đầu tiên, một người phụ nữ và từ châu Á được lấy tên để đặt cho một college của Oxford là một điều rất tốt. Đó sẽ là một mốc lịch sử cho Oxford trở nên cởi mở và đa dạng hơn.”
Nhưng bà Thuỳ, hiện đang là giám đốc Trung tâm Sáng kiến Truyền thông và Phát triển có trụ sở ở Hà Nội, cho rằng nếu việc đổi tên “không phải vì tiền” thì sẽ đáng tự hào hơn. Hiện tượng “tiền nước nghèo chảy sang nước giàu” chủ yếu thông qua giáo dục và y tế, không phải là không phổ biến, theo bà Thuỳ.
Nhiều người trong nước cũng đặt ra câu hỏi về việc đưa một số tiền lớn như vậy ra khỏi Việt Nam, vốn là quốc gia có sự kiểm soát nghiêm ngặt về vốn, và ai có thể biết chính xác liệu số tài sản đó “sẽ đi về đâu”.
“Cơ chế nào để có thể chuyển từng ấy tiền đi tài trợ cho trường (Linacre College) và thật ra tiền đó là của ai,” ông Phạm Quang Vinh, một người dân sống ở Hà Nội, thắc mắc trong một đăng tải trên Facebook. “Sovico là công ty cổ phần, tức là không phải toàn bộ số tiền của Sovico thuộc về (bà Thảo)… và kể cả nếu (bà Thảo) dùng tiền riêng thì cơ chế nào để (bà Thảo) có thể chuyển tiền cho trường kia.”
Món quà gây tranh cãi
Tại Oxford, đã có những ý kiến thắc mắc về khoản tài trợ của bà Thảo cho trường, nơi tự gọi là “một trong những ngôi trường ‘xanh’ nhất ở Oxford,” tức hướng tới việc bảo vệ môi trường, theo The Guardian. Trong khi đó các lợi ích kinh doanh của Sovico, hiện đang điều hành hãng hàng không tư nhân đầu tiên của Việt Nam, còn gồm có cung cấp tài chính cho các hoạt động khai thác dầu khí ngoài khơi cũng như nhiên liệu hoá thạch, theo trang web của tập đoàn.
Tờ nhật báo của Anh trích dẫn Chiến dịch Công lý Khí hậu của Đại học Oxford, nhóm từng kêu gọi gỡ bỏ tên của các công ty nhiên liệu hoá thạch ra khỏi các toà nhà trường học và viện nghiên cứu, nói rằng khoản tài trợ của bà Thảo có nguy cơ làm xói mòn các tiêu chuẩn thông thường.
“Chúng tôi rất thất vọng khi biết rằng Linacre College đã chấp nhận khoản hiến tặng từ tập đoàn Sovico, một công ty có hoạt động khai thác nhiên liệu hoá thạch đe doạ sự tồn tại của hành tinh chúng ta,” một người phát ngôn của chiến dịch được The Guardian trích lời nói. “Chúng tôi rất buồn khi biết những gì hành động này của Linacre nói lên rằng: Linacre coi trọng tiền bạc hơn con người và hành tinh.”
Bà Thảo là người ký bản ghi nhớ với Linacre College trước sự chứng kiến của Thủ tướng Phạm Minh Chính trong chuyến thăm của ông và đoàn doanh nghiệp từ Việt Nam tới Vương quốc Anh cùng lúc tham dự hội nghị thượng đỉnh khí hậu COP26 của Liên Hợp Quốc tại đây.
Trường Linacre College, thành lập cách đây 59 năm và được đặt tên theo một bác sỹ và linh mục thời Phục hưng Thomas Linacre, cho biết trong thông báo hôm 1/11 rằng trường này từ lâu đã là một trong những trường ít được tài trợ nhất trong hệ thống trường của Oxford. Linacre College gọi khoản hiến tặng từ tập đoàn của nữ tỷ phú Việt Nam là “có tác động biến đổi” và sẽ được dùng để “tạo ra một trung tâm sau đại học mới cho sinh viên cũng như cấp học bổng tiếp cận sau đại học.”
Chính phủ Việt Nam, trong một thông báo trên trang mạng xã hội chính thức, cho biết 7,5 triệu bảng Anh của số tiền hiến tặng cho Linacre College sẽ được dùng để tài trợ học bổng cho các sinh viên Việt Nam và các quốc gia khác trong khu vực.
Trong thông cáo công bố sau khi ký bản cam kết tài trợ được truyền thông trong nước trích dẫn, bà Thảo nói rằng: “Tôi tin tưởng những kết quả hợp tác lâu dài với Viện Đại học Oxford sẽ mang tới những cơ hội, những giá trị mới tốt đẹp cho cộng đồng, dành những điều tốt đẹp nhất cho thế hệ trẻ tại môi trường giáo dục hàng đầu thế giới.”
Con trai bà Thảo, Tommy Nguyễn, là một sinh viên theo học tại Oxford, theo The Guardian.
Phạm Trần (Danlambao) - “Vào Đảng để làm gì… Nếu không bị bắt buộc thì tôi không muốn vào Đảng… Tại sao Công nhân lao động và Thanh niên ngại vào Đảng… Lý do nào khiến nhiều người thôi sinh hoạt Đảng vv…” là những vấn đề đang gây nhức nhối cho Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và đảng cầm quyền CSVN.
Tình trạng này đã được đảng CSVN thảo luận trong 3 khóa đảng liên tiếp XI, XII và XIII. Nhưng sau hơn 10 năm thi hành các biện pháp sửa đổi để thoát nguy, công tác bảo vệ Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh của ngành Tuyên giáo, Tổng cục Chính trị của Bộ Quốc phòng và Công an vẫn không chữa được hiện tượng “chán đảng”.
Vậy đâu là nguyên nhân đã khiến người dân muốn xa đảng và Thanh niên ngại vào đảng?
Những lý do
Trước hết, theo các chuyên viên của đảng thì thủ tục rườm rà, nhất là về mặt phải được xác minh từ địa phương là thành phần “ưu tú” trong xã hội về mọi mặt như đạo đức, lối sống, gương mẫu, trong sạch đã càn trở nhiều người không muốn vào đảng.
Oái oăm là đối với những lao động đi làm xa nhà, hay nay đây mai đó vì nhu cầu việc làm, sẽ rất vất vả khi cần được xác minh hạnh kiểm ở nhiều nơi cư ngụ nên nhiều người không muốn “tự rước cái rét vào người mà run”.
Ngoài ra, trước khi được chấp nhận, người được đề nghị phải “tham dự lớp bồi dưỡng nhận thức cho quần chúng ưu tú để phát triển Đảng (còn gọi là lớp cảm tình Đảng)”, nhưng đảng lại không trả tiền để bù vào thời gian phải bỏ việc đi học. Hơn nữa, mối lợi đi học cũng không khác gì khi chưa đi học nên ai cũng nản.
Nhưng không phải chỉ có người dân không mặn mà vào đảng mà các công nhân lao động, nhất là trong khối sản xuất Doanh nghiệp (DN) tư nhân và có vốn đầu tư từ nước ngoài cũng chẳng tha thiết vào đảng. Bởi vì đã vào đảng thì phải sinh hoạt đảng và phải đóng tiền nguyệt liễm nên nếu không bị bắt buộc thì không ai muốn gia nhập đảng.
Ngược lại, công nhân thuộc khối Doanh nghiệp nhà nước hay làm việc cho nhà nước thì đương nhiên phải là đảng viên nên việc gia nhập đảng không đặt ra.
Bằng chứng như ông Nguyễn Văn Lộm, Trưởng ban Tổ chức Huyện ủy huyện Nhà Bè cho biết: ”Tính đến tháng 9-2018, quận 8 có 40 chi bộ đảng trong DN ngoài khu vực nhà nước, với 354 đảng viên. Con số này khiêm tốn so với hơn 5.000 DN đang hoạt động trên địa bàn.
Ông nói: ”Điểm lại các khó khăn chủ quan và khách quan của công tác phát triển Đảng trong DN, chúng tôi thấy mấu chốt vấn đề nằm ở chỗ chủ DN. Một khi chủ DN nhận thức đúng và đủ về Đảng, đồng hành cùng với Đảng và chính quyền, chắc chắn việc thành lập tổ chức đảng trong DN sẽ đơn giản hơn nhiều.”
Như thế là rõ ràng Chủ Doanh nghiệp không muốn có tổ chức đảng trong DN của họ, như báo Sài Gòn Giải phóng đưa tin: ”Một số chủ doanh nghiệp chưa hợp tác, chưa tạo điều kiện trong việc thành lập và hoạt động của tổ chức Đảng trong doanh nghiệp.” (SGGP, ngày 15- 16-17/10/2018)
Báo SGGP cũng trích lời ông Vũ Hoài Nam, Phó Tổng giám đốc Công ty cổ phần Địa ốc Phú Long, Bí thư Chi bộ Thanh Phong (thuộc Đảng ủy Doanh nghiệp huyện Nhà Bè), nói rằng: "Thật sự, người lao động nói họ không có nhu cầu vào Đảng. Họ cho rằng vào Đảng không mang lại lợi ích dù trực tiếp hay gián tiếp. Chúng tôi cũng vận động, thuyết phục, song chưa được”.Không những chưa kết nạp được đảng viên mới, mà nhiều đảng viên trong chi bộ đã ngỏ ý muốn xin ra khỏi Đảng. Chi bộ Thanh Phong phải động viên, đảng viên mới tiếp tục sinh hoạt!"
Bà Trịnh Thị Ánh Hồng, Phó Trưởng ban Dân vận Quận ủy quận Bình Tân, Bí thư Đảng ủy Công ty TNHH PouYuen Việt Nam, cho hay: "Toàn công ty có hơn 75.000 công nhân, lao động nhưng chỉ có 215 đảng viên. Số lượng đảng viên mới được kết nạp giảm dần, năm 2016 là 29 đảng viên, năm 2017 chỉ kết nạp được 20 đảng viên. Gian nan nhất là công tác tạo nguồn. Phần lớn công nhân làm việc tại công ty ở các tỉnh, sáng đi chiều về, có hôm tăng ca đến tối. Thời gian làm việc xuyên suốt các ngày trong tuần, chỉ nghỉ chủ nhật, do đó việc tham gia các lớp nhận thức về Đảng (lớp cảm tình Đảng) của công nhân rất khó.”
Giới trẻ nhạt đảng
Bên cạnh đó là sự ngại vào đảng của giới trẻ, những người được đảng CSVN đề cao là “cánh tay phải” hay “lớp kế thừa” của Đảng.
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã có lần khuyến cáo: "Đoàn cần định hướng giáo dục thanh niên giữ vững bản lĩnh cách mạng, có ý thức nhạy bén chính trị, tích cực đấu tranh ngăn chặn, phản bác thông tin sai trái, tăng cường sức đề kháng cho thanh niên trước những biểu hiện tiêu cực, mặt trái của xã hội và sự chống phá xuyên tạc của các thế lực thù địch, nhất là trên mạng xã hội, “tránh tình trạng nhạt Đảng, khô Đoàn, xa rời chính trị”. (trích phát biểu chỉ đạo tại Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ XI nhiệm kỳ 2017-2022).
Do đó Ban Tuyên giáo, cơ quan bảo vệ và tuyên truyền về tư tưởng đảng đã khẩn báo: "Phòng ngừa những biểu hiện của bệnh “phai Đoàn” ở một bộ phận thanh niên chẳng những là vấn đề cấp bách trước mắt mà còn là vấn đề chiến lược lâu dài.” (Tuyên giáo, ngày 23/3/2020)
Nhưng tại sao Thanh niên lại “phai đoàn”? Chẳng phải Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh là “bệ phóng” hữu hiệu cho Thanh niên, Thiếu nữ tiến thân trong hàng ngũ đảng để có công ăn việc làm hay sao?
Trả lời câu hỏi này, Tuyên giáo đảng nhìn nhận: "“Phai Đoàn” là quan niệm dùng để chỉ sự mờ dần của tổ chức Đoàn và đoàn viên, thanh niên. Theo đó, tổ chức Đoàn không giữ được vị trí, vai trò là trường học xã hội chủ nghĩa của thanh niên; đoàn viên, thanh niên không giữ được mục tiêu, lý tưởng, tinh thần xung kích, sáng tạo, cống hiến của tuổi trẻ. Cũng có thể hiểu, biểu hiện của bệnh “phai Đoàn” ở một bộ phận thanh niên là sự thiếu niềm tin vào tổ chức Đoàn; không giữ được lập trường tư tưởng chính trị, phẩm chất, đạo đức, lối sống của người thanh niên cách mạng.”
Nhưng Thanh niên Việt Nam ngày nay còn có những ưu tiên khác trong cuộc sống không cần phải vào đảng mới có. Do đó, Tuyên giáo phê bình họ đã: ”Thiếu niềm tin vào nghị quyết, điều lệ của Đoàn cũng như chương trình hành động của các cấp bộ Đoàn; ngại sinh hoạt Đoàn. Chủ nghĩa bình quân, phấn đấu cầm chừng, ngại rèn luyện; không muốn phấn đấu trở thành đoàn viên, đảng viên; có lối sống thực dụng, đề cao vật chất quá mức, sùng bái và coi đồng tiền là trên hết; thoái thác nghĩa vụ công dân…. một bộ phận thanh niên lười lao động, lười học tập, ngại khó, ngại khổ.” (Tuyên giáo, ngày 23/3/2020)
Vậy giời Sinh viên có tha thiết được kết nạp vào vào đảng không? Theo lời Phó Giáo sư, Tiến sỹ Đỗ Văn Dũng, Hiệu trưởng trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật TPHCM, cho hay: "Những sinh viên nào có định hướng sau này trở thành giảng viên cao đẳng, trung cấp, đi dạy nghề… thì mới phấn đấu trở thành đảng viên; còn đa số sinh viên vẫn ngại vào Đảng.”
Ông cho biết: ”Sinh viên của trường sau khi tốt nghiệp thường được các DN nước ngoài, DN có vốn đầu tư nước ngoài (FDI) ưa chuộng, tuyển dụng. Mà gần như các DN này không có tổ chức Đảng, nên các em không có động lực trở thành đảng viên, vì sợ bị DN… ghét, không muốn tuyển dụng. Do vậy khi đề cập chuyện vào Đảng, nhiều em chần chừ, kéo dài thời gian, “câu giờ” không đi học lớp cảm tình Đảng, không viết lý lịch.” (theo báo Sài Gòn Giải phóng, ngày 15/10/2018)
Báo này cũng viết: ”Tại các trường đại học, cao đẳng TPHCM, hiện có hơn 220.000 sinh viên, học sinh; nhưng chỉ có 1.658 đảng viên là sinh viên đang sinh hoạt tại 61 chi bộ sinh viên. Từ tháng 8-2017 đến tháng 8-2018, có 322 sinh viên, học sinh được kết nạp Đảng. Tuy số lượng sinh viên vào Đảng tăng so với trước đây, nhưng so với tiềm năng sinh viên hiện có thì chưa tương xứng, tỷ lệ còn thấp.
Anh T., giảng viên một trường đại học tại TPHCM, thẳng thắn bày tỏ: “Hiếm có trường hợp sinh viên vào Đảng khi đang ngồi trên ghế nhà trường - có thể nói là hiếm cực kỳ, ai mà vào Đảng là hiện tượng lạ.”
Trong khi đó, cô Nguyễn Thị Lan Ch. (sinh viên Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn) nói thẳng: "Một thực tế khác khiến sinh viên không “mặn mà”, không muốn được kết nạp Đảng, thậm chí thiếu niềm tin vào Đảng là vì trong bộ máy nhà nước có không ít đảng viên thiếu gương mẫu, sai phạm nghiêm trọng.”
Cô Ch. nói thêm: ”Theo tôi, nếu Đảng không tự điều chỉnh, đổi mới những hạn chế, tồn tại và thiếu kiên quyết trong việc nói không với sai phạm, tiêu cực thì khoảng cách giữa tổ chức đảng, đảng viên với sinh viên còn cách xa hơn. Điều này vô cùng nguy hiểm, bởi sinh viên là những người trẻ, là tương lai của đất nước.”
Gương Sáng - Gương Mù
Những điều cô Ch. Báo động còn được giải thích thêm bởi Phó Giáo sư-Tiến sỹ Vũ Văn Phúc - Phó Chủ tịch Hội đồng Khoa học các cơ quan Đảng Trung ương.
Ông nói với Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV, Voice of Vietnam) hồi tháng 8/2019: "Nhiều tổ chức, cơ sở Đảng, nhiều chi bộ không quan tâm đến việc kết nạp đảng viên, nên có những chi bộ mấy năm không kết nạp được đảng viên mới nào.
Thực tế những năm qua, sức chiến đấu, năng lực lãnh đạo của tổ chức Đảng, nhất là tổ chức đảng cơ sở có những biểu hiện chưa tốt nên việc bồi dưỡng quần chúng kết nạp Đảng cũng chưa tốt.”
Ông Phúc nói thêm: ”Về đảng viên, bên cạnh đại bộ phận đảng viên tốt, còn một bộ phận không nhỏ đảng viên có biểu hiện suy thoái về tư tưởng, đạo đức, lối sống, đặc biệt là đảng viên cấp cao không có sự nêu gương, nhiều đồng chí bị xử lý kỷ luật, xóa tên ra khỏi Đảng, thậm chí có đồng chí bị truy tố hình sự, vào tù. Nhiều thanh niên nhìn vào đó mà không phấn đấu vào Đảng. Họ băn khoăn vào Đảng mà như những đồng chí ấy thì vào Đảng làm gì.”
Con số biết nói
Thực chất thì thắc mắc của Thanh niên đã được trả lời bằng những con số “biết nói” như: ”Từ năm 2011-2017, toàn Đảng kết nạp hơn 1,4 triệu đảng viên, nhưng trong giai đoạn này cũng có gần 51.000 đảng viên bị sàng lọc, đưa ra khỏi Đảng bằng hình thức xóa tên, trong đó gần 12.500 đảng viên bị kỷ luật khai trừ.” (theo VOV, ngày 12/08/2019)
Vậy những “con số này nói lên điều gì?”, PGS. TS Vũ Văn Phúc đáp: “Việc kết nạp quần chúng ưu tú vào Đảng và đưa những người không đủ tư cách đảng viên ra khỏi Đảng là việc làm bình thường, thường xuyên của một Đảng chân chính. Những con số trên cho thấy, số quần chúng ưu tú được kết nạp trong 6 năm qua vẫn lớn hơn 23 lần so với số đảng viên bị đưa ra khỏi Đảng bằng hình thức xóa tên hay khai trừ.
Song, con số gần 51.000 đảng viên bị đưa ra khỏi Đảng bằng hình thức xóa tên, trong đó gần 12.500 đảng viên bị kỷ luật khai trừ trên tổng số gần 5 triệu đảng viên là con số quá lớn đối với một Đảng. Đảng ta là Đảng duy nhất cầm quyền mà con số bị xóa tên và kỷ luật nhiều như vậy là điều đáng buồn.”
Vậy từ 2017 đến năm 2021 số đảng bị kỷ luật là bao nhiêu? Ban Nội chính của đảng cho biết: ”Theo báo cáo của các cấp ủy, tổ chức Đảng, 5 năm qua, trên 87.000 đảng viên bị xử lý kỷ luật, trong đó trên 46.000 người liên quan đến suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, tự diễn biến, tự chuyển hóa, chiếm 52,9%." (báo VNEXPRESS, ngày 6/7/2021)
Ngoài ra, rất nhiều đảng viên, cựu quân nhân nghỉ hưu đã bỏ sinh hoạt đảng với muôn ngàn lý do như lớn tuổi, đau yếu hay “tự nhận không còn khả năng đóng góp” nữa. Nhưng quan trọng hơn là những viên chức đảng được bổ dụng đến nơi làm việc mới cũng không muốn khai báo với Chi bộ địa phương để tiếp tục sinh hoạt đảng.
Ấy là chưa kể đến bản tính lạc hậu và chậm tiến của Lãnh đạo Việt Nam vẫn còn mặc áo thụng và nối đuôi nhau vái cái xác chết Chủ nghĩa Cộng sản trên bàn thờ Mác-Lênin.
Như vậy thì ông Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng phải biết tại sao nhân dân và Thanh niên đã chán đảng đến tận mang tai rồi chứ? -/-
3 hours ago —Ông TôLâmđược ghi hình cắn miếngthịtvà sau đó giơ ngón tay cái biểu thị sự hài lòng khi ông dùng bữa tại nhà hàng Nusr-Et Steakhouse trong ...