Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 8
 Lượt truy cập: 24839429

 
Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng 18.04.2024 23:10
Quốc nhục thời XHCN: Công viên Nhật Bản treo biển hạn chế người Việt XHCN
15.12.2019 23:46

Công viên Thể thao Iwase, Nhật Bản, hạn chế người Việt Nam XHCN do tình trạng xả rác khiến người dân xung quanh phàn nàn.

Văn phòng hành chính tỉnh Toyama hôm 15/12 cho biết hồi tháng 8, khoảng 300 người Việt đã tổ chức giải bóng đá ở công viên Thể thao Iwase, thành phố Toyama. Họ sau đó bỏ lại một lượng lớn thức ăn thừa và các chai nhựa ở góc sân mà không thu dọn.

!

Công viên Thể thao Iwase vốn không có thùng rác và yêu cầu người dân phải tự có ý thức mang rác về nhà. Sau khi dân cư sống quanh khu vực này phàn nàn về mùi hôi thối, công viên đã phải điều động nhân viên thu gom số rác trên và dùng hai xe tải nhẹ chở rác đi xử lý. 

Sân bóng được dùng tổ chức giải bóng đá người Việt hồi tháng 8. Ảnh: NNN

Sân bóng được dùng tổ chức giải bóng đá người Việt hồi tháng 8. Ảnh: NNN

Ban quản lý công viên cho hay từ mùa hè năm ngoái đã treo biển cảnh báo về việc xả rác nhưng tình hình không cải thiện. Vì thế, sau sự việc năm nay, họ buộc phải treo biển hạn chế người Việt và ra lệnh cấm người Việt sử dụng sân bóng của công viên trong ba tháng, từ tháng 8 đến tháng 11.

"Đây là biện pháp thích hợp để những người khác được sử dụng công viên một cách thoải mái", một quan chức Toyama nói. 

Một luật sư ở Toyama thừa nhận người Việt có những khác biệt về văn hóa, tập quán, ngôn ngữ, tuy nhiên, "nếu bạn không tự xử lý rác, bạn sẽ không được sử dụng công viên nữa". 

Công viên cũng đang thảo luận về việc thu thêm phí xử lý rác cho các đội bóng người Việt muốn sử dụng sân.

Một người đàn ông 80 tuổi sống ở gần đó bày tỏ lo ngại việc một nhóm người xả rác ở công viên sẽ tạo tiền lệ xấu, khiến những người khác bắt chước theo hành vi này.

Năm ngoái, một nam thực tập sinh người Việt 32 tuổi đã bị bắt vì giết 2 con vịt hoang dã tại công viên ở Tokyo. Người này khai muốn mang vịt về nấu cháo do không hợp khẩu vị đồ ăn bản địa, nhưng không biết việc bắt vịt trời trong công viên là vi phạm luật bảo vệ động vật hoang dã của Nhật Bản.

Anh Ngọc(TheoYahoo Japan)


Chưa bao giờ đất nước nhục như ngày nay!

Trung Nguyễn

Vừa qua đài truyền hình quốc gia VTV có loan tải một đoạn phim phóng sự cho thấy cảnh Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc gặp gỡ Tổng thống Mỹ Donald Trump tại hội nghị G20 ở Nhật. Nhìn kỹ đoạn phim đó chúng ta có thể thấy được rất nhiều điều về văn hóa chính trị ở Việt Nam.

Việt Nam không có “kí lô” nào trên trường quốc tế

Thứ nhất, việc gặp gỡ ông Phúc không có trong nghị trình làm việc của ông Trump nên ông Phúc đã phải tranh thủ một khoảng thời gian rất ngắn ngủi trước khi bắt đầu một phiên làm việc mới để tiếp cận ông Trump. Hình ảnh vội vã của ông Phúc mong vài giây gặp ông Trump để nói chuyện rất tương phản với tuyên truyền của Ban Tuyên giáo CSVN từ trước đến nay là nhờ sự lãnh đạo “sáng suốt và tài tình” của đảng Cộng sản mà vị thế của Việt Nam ngày càng tăng trên trường quốc tế.

Thực tế là nhiều công dân Việt Nam chỉ có đầy tủi nhục khi ra nước ngoài. Lao động xuất khẩu Việt Nam đang “tung hoành” trên thế giới ở những ngành nghề nguy hiểm, độc hại mà công dân các nước sở tại không muốn làm. Những vùng bị ảnh hưởng bởi nhiễm độc biển do Formosa gây ra thì người dân thậm chí còn phải đi làm thuê làm mướn ở Lào và Campuchia.

< iframe width="696" height="280" frameborder="0" marginwidth="0" marginheight="0" vspace="0" hspace="0" allowtransparency="true" scrolling="no" allowfullscreen="true" id="aswift_4" name="aswift_4" style="box-sizing: border-box; max-width: 100%; left: 0px; position: absolute; top: 0px; border-width: 0px; border-style: initial; width: 696px; height: 280px; overflow: visible;">< /iframe>

Ở Nhật Bản, quốc gia đăng cai G20 kỳ này, người Việt đi xuất khẩu lao động nhiều nhất trong khi tiền bạc bị nhà cầm quyền cấu kết với các công ty môi giới o ép. Nhiều lao động phải vi phạm pháp luật nước sở tại tìm cách trốn ở lại. Người Việt trở nên nổi tiếng ở Nhật vì tình trạng ăn cắp hàng trong siêu thị.

Khúm núm cầu cạnh Mỹ

Thứ hai, ông Trump đã bắt tay ông Phúc bằng một tay rất hời hợt và rút tay lại ngay để khoanh hai tay trước ngực thể hiện sự phòng thủ không muốn tiếp chuyện. Có lẽ ông Phúc đã chọn thời điểm rất sai để bắt chuyện với ông Trump. Trong khi đó, ông Phúc bắt tay ông Trump bằng hai tay và cúi người trước ông Trump vì ông Trump đang ngồi.

Mời xem clip của VOA:

< iframe width="100%" height="392" src="https://www.youtube.com/embed/4X8x0V31zuA?feature=oembed" frameborder="0" allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" style="box-sizing: border-box; max-width: 100%; height: 391.5px;">< /iframe>

Đường đường là nguyên thủ một quốc gia mà giới cai trị luôn khoe khoang là đã đánh đuổi “đế quốc Mỹ xâm lược”, chương trình sách giáo khoa luôn đề cao lịch sử đánh Mỹ, vậy mà Thủ tướng Việt Nam bị Tổng thống Mỹ coi thường đến như vậy, và bản thân Thủ tướng Việt Nam lại cho thấy một thái độ khúm núm cầu cạnh với Tổng thống Mỹ như vậy. Thú thật là tôi không hiểu xem clip này, các đảng viên cộng sản “trung kiên” có “rã rời chân tay” hay không? (“Rã rời chân tay” là cụm từ mà ông Phúc mô tả “phản động lưu vong” khi thấy ông Trump vẫy cờ đỏ sao vàng).

Chương trình giáo dục quốc phòng ở Việt Nam hay trong các trường quân sự đều luôn dạy học sinh, sinh viên là “đối tượng tác chiến của quân đội nhân dân là quân đội Mỹ và đồng minh”. Clip này sẽ cho các em học sinh, sinh viên và các sỹ quan quân đội, công an thấy rõ giới cai trị cộng sản chỉ toàn là dối trá.

Thực tế là đảng Cộng sản Việt Nam rất cần Mỹ. Nếu không có đồng đô-la của Mỹ vào Việt Nam qua việc Mỹ nhập hàng Việt Nam để Việt Nam luôn xuất siêu với Mỹ; nếu không có đồng đô-la do cộng đồng người Việt ở hải ngoại gửi về, trong đó đa số là tiền của “phản động lưu vong” thì có lẽ đảng Cộng sản Việt Nam đã sụp đổ từ lâu. Và nếu không có Hạm đội 7 Thái Bình Dương của Mỹ đóng ở Nhật Bản thì biển Đông đã bị Trung Quốc chiếm hết từ lâu.

Hơn cả việc cần Mỹ, giới cai trị cộng sản còn yêu Mỹ vô cùng. Con cái các cán bộ cao cấp hầu hết đều du học ở Mỹ. Điển hình như ông Lê Quang Tự Do, sinh năm 1978, Phó Cục trưởng Cục Phát thanh Truyền hình và Thông tin điện tử, đi học ở Mỹ nhưng lại trở thành một “sát thủ” của quyền tự do ngôn luận, tự do thông tin của người dân Việt Nam qua việc ngăn chặn người dân lên tiếng trên các mạng xã hội như Facebook, Youtube...

Thói quen nịnh bợ mọi lúc mọi nơi

Thứ ba, trong khi ông Trump tiếp tục ngồi và khoanh tay nhìn ông Phúc với ánh mắt khinh khỉnh thì ông Phúc lại dùng hai tay vuốt người ông Trump. Cái hành động đó thể hiện sự nịnh bợ cầu cạnh rất rõ. Ông Phúc rõ ràng không nắm các nguyên tắc giao tiếp thông thường chứ đừng nói các nguyên tắc ứng xử trong ngoại giao. Không chỉ ông Phúc mà cả phái đoàn đi theo ông đều như thế.

Ông Phúc đang hạ mình xuống nói chuyện với ông Trump. Ảnh: VTV

Trong nền chính trị Việt Nam, nếu bạn muốn thăng tiến, bạn chỉ có cách nịnh bợ tạo quan hệ lấy lòng cấp trên, đồng thời lo lót tiền bạc cho cấp trên để được cất nhắc. Lý do là việc được thăng tiến không phải do dân bầu ra mà là do Ban Tổ chức cán bộ cơ cấu, quy hoạch. Thực trạng này phổ biến đến nỗi chính giới cai trị cũng nói công khai là “nhất hậu duệ, nhì tiền tệ, ba quan hệ, bốn trí tuệ”. Hay như có cả ông giáo sư Học viện Hành chính Quốc gia còn cho là “cần luật hóa cho phép chạy chức chạy quyền”.

Chuyện nịnh bợ chạy chức chạy quyền trong đảng Cộng sản cầm quyền thối đến độ cả xã hội và bản thân đảng viên cộng sản cũng không ngửi nổi mà đề xuất “đưa quy định không được nịnh bợ cấp trên vào luật”. Ông Phúc leo lên tới chức Thủ tướng, quyền lực chỉ còn dưới ông Nguyễn Phú Trọng thì đủ biết năng lực nịnh bợ của ông tới đâu. Và trong cuộc gặp với ông Trump, một cách vô thức, cái bắt tay bằng hai tay, cái vuốt người ông Trump cho thấy ông Phúc rất biết cách nịnh. Không biết trong lòng ông Phúc thì ông Trọng, ông Trump, hay ông Tập Cận Bình mới là cấp trên thực sự của ông?

Lãnh đạo dốt mà đòi làm “cách mạng 4.0”?

Thứ tư, trong thời buổi toàn cầu hóa như hiện nay, tiếng Anh đã trở thành ngôn ngữ phổ biến trong kinh doanh, ngoại giao, học tập toàn cầu. Lãnh đạo một quốc gia đã vào Tổ chức Thương mại Thế giới WTO từ năm 2006 mà không nói được tiếng Anh thật sự rất khó chấp nhận. Không phải lúc nào cũng có phiên dịch đi theo được. Như trong clip ông Phúc nói chuyện với ông Trump thì người phiên dịch của ông Phúc cũng phải cúi người sát cả ông Phúc và ông Trump để lắng nghe hai ông nói gì mà dịch, điều này thật sự rất bất tiện.

Việc lãnh đạo đi đâu cũng phải có phiên dịch sẽ khiến chi phí dành cho bộ máy hành chính cao lên rất nhiều để nuôi đội ngũ phiên dịch. Việc không thông thạo ngoại ngữ quan trọng như tiếng Anh sẽ khiến giới cai trị bị “mù”, “điếc” trước tình hình thế giới vì thông tin gì các ông bà cai trị nhận được đều đã qua kiểm duyệt, từ đó dẫn đến những chuyện cười ra nước mắt như giới cai trị Việt Nam đi qua các nước khác vẫn huênh hoang về chủ nghĩa xã hội, hay nhắc lại tình cảm “xã hội chủ nghĩa anh em” với một quốc gia từng bị cộng sản cai trị trước đây.

Trong lý lịch chính thức của ông Phúc, ông khai có bằng B Anh văn và bằng B Nga văn. Nhưng qua cách phát âm của ông như “Ma dê in Việt Nam” thì người dân có thể khẳng định bằng cấp tiếng Anh của ông Phúc là giả.

Nói thêm một chút, cũng trong đoạn clip “Ma dê in Việt Nam” đó, ông Phúc còn phát biểu “Đất nước mình anh hùng như vậy, giải phóng dân tộc giỏi như vậy, tại sao không thể xuất khẩu lớn được?”. Rõ ràng là tư duy ông Phúc, cũng như tư duy các lãnh đạo cộng sản khác, có vấn đề lớn, nếu không muốn nói là có dấu hiệu tâm thần. Chuyện một quốc gia “anh hùng” với “giải phóng dân tộc” chẳng có liên quan logic gì đến chuyện quốc gia đó có thể xuất khẩu hàng hóa. Có thể do chủ nghĩa Mác Lênin đã không logic nên những người hô hào kiên định chủ nghĩa này đều có đầu óc rất kém về lý luận logic.

Đất nước chưa bao giờ tệ như thế này

Để kết luận, chỉ một đoạn clip ngắn ngủi chiếu ông Phúc gặp ông Trump đã nói lên rất nhiều điều về chính trị Việt Nam, cho thấy vị thế thực sự của Việt Nam dưới sự cai trị của đảng Cộng sản trên trường quốc tế thấp như thế nào, cho thấy thói quen nịnh bợ hèn hạ và dối trá của các cán bộ cộng sản như thế nào, cho thấy trình độ ngoại ngữ và rộng hơn là trình độ quản trị quốc gia của đảng Cộng sản kém cỏi như thế nào.

Vậy là hiểu ngược lại câu nói của ông Nguyễn Phú Trọng là hoàn toàn đúng, đất nước chưa bao giờ tệ như thế này: “Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín [tệ] như ngày nay”.

Bình Luận từ Facebook

Nhục nhã về việc người Việt Nam ăn cắp ở nước ngoài

< A >

1. Mở bài

Người Việt Nam nổi tiếng thế giới về việc trộm cắp. Du học sinh và lao động xuất khẩu người Việt đứng đầu bảng top ten về ăn cắp ở Nhật Bản. Ngoài ra, các quốc gia khác cũng phải vất vả lắm để chống trộm cắp của người Việt như: Hàn Quốc, Malaysia, Đài Loan, Singapore, Thái Lan…

Người Việt ra nước ngoài thể hiện những hành vi phản cảm như không mua vé xe bus, đi tiểu bậy, giành ăn trong những quán buffet…

Nước Anh nhức nhối về nạn người Việt nhập cư lậu vào nước nầy để trồng cần sa. 152 du khách Việt “mất tích” ở Đài Loan mà Đại biểu Quốc hội Lưu Bình Nhưỡng gọi là làm nhục quốc thể.

Quốc thể còn đâu mà gọi là làm nhục?.

2. Sự khác biệt giữa hai nền văn hóa Việt Nhật 

2.1 Xã hội Nhật xây dựng trên sự lương thiện

Trộm cắp ở Nhật rất dễ vì xã hội Nhật xây dựng hoàn toàn trên sự lương thiện. Ít người nghĩ đến chuyện đề phòng trộm cắp. Vào một nhà hàng hay một siêu thị ở Nhật, khách hàng thường vứt ngay biên lai vào sọt rác, mang hàng hóa ra về. Xã hội tin tưởng vào sự minh bạch và sự lương thiện của mọi người, không ai rình mò xem khách đã trả tiền hay chưa, vì làm như thế bị xem là bất nhã đối với khách.

Ở những nhà hàng Mỹ phải trả thêm 15% tiền "típ". Ở Pháp, mặc dù tiền típ 15% được tính trong hóa đơn, nhưng thêm một ít pourboire thì vui vẻ hơn.

Ở Nhật, nếu để lại tiền típ thì chủ quán chạy theo cho biết "ông, bà bỏ quên tiền" rồi trả lại tiền típ. Cho pourboire là một việc coi như xúc phạm ở Nhật.

Đó là nói tổng quát về nước Nhật, tuy nhiên ở những thành phố có đông người Việt, người Nhật rất ngạc nhiên về những tấm bản cảnh báo người Việt ăn cắp được viết bằng hai thứ chữ Việt và Nhật.

2.2 Văn hóa Cộng Sản Việt Nam: Ăn gian, ăn cắp, ăn cướp

Cuộc sống chung không đơn giản vì sự khác biệt giữa hai dân tộc, một bên là xã hội Nhật xây dựng trên sự lương thiện, một bên là văn hóa Xã Hội Chủ Nghĩa xây dựng trên sự dối trá, lừa lọc, trộm cướp từ trên xuống dưới.

Triết lý sống là ăn gian, ăn trộm, ăn cướp…

Thủ tướng Đức, Angela Merkel, nêu nhận xét về CNCS như sau: "Tôi lớn lên trong chủ nghĩa cộng sản tại Đông Đức và tôi hiểu rõ về họ: cộng sản là chủ nghĩa gian trá và man rợ nhất của nhân loại! Chủ nghĩa cộng sản là một vết nhơ của loài người và thế giới văn minh!" (Thủ tướng Đức Angela Merkel)

3. Những câu chuyện về lương thiện giữa người Nhật và Việt Nam.

3.1 Chủ nhà hàng trả lại xách tay

Không ăn cắp sao được? Ăn cắp dễ quá mà! Trong nước phải trầy vi tróc vảy, chạy chọt, lo lót để được du học và xuất khẩu lao động sang Nhật, trong khi chỉ biết vài tiếng Nhật mà thôi. Một người Việt sống lâu năn ở Nhật kể lại, "Một hôm tôi bỏ quên cái túi xách trên bàn của một tiệm ăn đông người ở Tokyo, trong túi có ví tiền, camera và iPhone. Khi về tới thành phố tôi ở là Kyoto, tôi gọi lại thì chủ quán cho biết đã có người mang lại và túi xách còn đầy đủ mọi thứ. Tôi hẹn với ông ngày hôm sau sẽ đến nhận vì Kyoto cách Tokyo 400 Km. Ông chủ cho biết, đừng chơi dại, vì giá vé xe lửa khá đắt, để ông sẽ gởi qua bưu điện. Bưu điện Nhật không ai có tánh tò mò, mở ra rồi tịch thu vài món làm kỷ niệm như ở Việt Nam.

Ông kể thêm, nhiều năm trước có một người Nhật giàu có, bày ra một trò chơi, bỏ một số tiền khá lớn vào những bao thơ rồi đem đặt ở ghế công viên, ngoài chợ, trên xe bus, với hàng chữ "hy vọng số tiền nầy sẽ giúp bạn thực hiện được những mơ ước của bạn".

Rất nhiều người nhặt được bao thơ và họ đem đến giao cho cảnh sát.

Cách đây khoảng 20 năm, một ký giả Mỹ làm việc ở Tokyo mua một chiếc xe đạp "tout-terrain" (chạy trên đủ loại mặt đường), thứ xe đắt tiền. Ông hỏi mua khóa xe. Người bán hàng cho biết không có bán khóa và hỏi "mua khóa để làm gì?". Đáp. "để khỏi bị mất trộm". Người bán xe cười và nói "không ai lấy trộm xe của ông đâu. Tôi sẽ làm cho ông một tấm bảng nhỏ ghi tên, địa chỉ, số phone, nếu ông để quên thì người ta sẽ gọi ông lại".

Một anh sinh viên Việt Nam mới qua, thấy chiếc xe đạp đắt tiền, dựng khơi khơi ngoài đường, anh ta nghĩ rằng thằng nào ngu quá, đúng là của trời cho. Nhưng người trong khu vực thấy người ngoại quốc dẫn chiếc xe đạp mà họ thường thấy ở chỗ đó, nên chận anh ta lại để kiểm tra. Anh không có giấy tờ đăng ký là chủ xe.

Thật xui xẻo cho anh Việt Nam đó.

Ngày nay đã thấy nhiều nơi ở Nhật người ta khóa xe đạp do truyền hình phát đi những vụ ăn cắp của người Việt Nam.

Kỹ nghệ làm khóa và cả camera an ninh được đặt ở những siêu thị, tiệm buôn.

Phải tiếp xúc với thiên hạ thì mới biết được người Việt Nam, mà trước kia vốn thuần hậu, tự trọng nhưng ngày nay bệ rạc, nhất là ở nước ngoài.

Nổi buồn cho dân tộc. Con rồng cháu tiên giờ đây trở thành tróc vây gãy cánh.

3.2. Không mất dụng cụ trên xe khi bỏ lại công trường 5 ngày

“Một hôm tôi cùng với một đồng nghiệp người Việt và ông giám đốc người Nhật đi trên hai chiếc xe đến công trường thi công đường thoát nước tại một con đường mới mở. Một xe chở nhiều dụng cụ đắt tiền như máy đo cự ly bằng laser, máy cưa, máy khoan…

Khi đến công trường thì bịnh đau tim của ông giám đốc tái phát. Chúng tôi để xe chở dụng cụ ở lại công trường.

Cả ba chúng tôi tức khắc lên xe chở ông giám đốc đến bịnh viện. Vì cấp bách nên quên khóa xe, chìa khóa vẫn ở ổ khóa.

Năm ngày sau, ông giám đốc khỏe hẳn, chúng tôi trở lại công trường. Chiếc xe chở dụng cụ vẫn còn đó. Các thùng dựng cụ vẫn còn nguyên ở vị trí. Không có một mất mát nào cả”.

May mắn là trong đám nhân công không có người Việt nào cả.

4. Những vụ người Việt ăn cắp ở Nhật

4.1 Cảnh sát Nhật bắt ba người Việt trong đường dây ăn cắp quy mô.

 
Hàng mỹ phẩm và siêu thị ở Nhật

Trộm cắp trong các siêu thị và cửa hàng là hành vi phạm pháp phổ biến của người Việt Nam ở Nhật.

Trang VNExpress (VN) dẫn nguồn tin của báo Kyodo News cho biết, do một đồng hương trong nhóm ăn cắp cung khai, ngày 6-8-2018, cảnh sát quận Ishikawa đã đột nhập vào căn hộ bắt giữ ba người Việt nằm trong đường dây ăn cắp lớn. Cả ba đều thất nghiệp. Chủ hộ tên Phạm Trọng Hà, 26 tuổi, đã dùng nơi ở nầy làm kho chứa hàng ăn cắp của các nhóm. Hai người bị bắt khác trong căn hộ chưa rõ danh tánh.

Cảnh sát phát hiện 1,700 mặt hàng trong đó có 300 sản phẩm thuộc về thuốc và mỹ phẩm. 

Số hàng ăn cắp nầy được nhiều nhóm thực hiện trên 100 vụ tại các tỉnh Ibaraki, Kyoto và Nara, chờ chuyển về Việt Nam tiêu thụ.

Cán bộ có địa vị cao ở VN cũng ăn cắp. Năm 2017, một viên chức thuộc Bộ Khoa học và Công nghệ Việt Nam bị cảnh sát Nhật tạm giữ vì ăn cắp đồ ở một siêu thị.

Hồi tháng 4 năm 2018, số liệu do cảnh sát Nhật đưa ra, người Việt Nam đứng đầu về phạm pháp ở nước nầy, các công dân Việt Nam đã thực hiện 5,140 vụ phạm pháp trong năm 2017, tăng lên hơn năm 2016 có 3,177 vụ.

4.2 Sáu người Việt trộm dưa lưới bị bắt ở Nhật

 
Cảnh báo ăn cắp bằng Tiếng Việt, tiếng Nhật
Dưa lưới (Cantaloupe).

Nhật báo Asashi Shimbun dẫn nguồn tin của cảnh sát địa phương cho biết, lúc 2giờ 30 sáng ngày 19-6-2016, 6 người đàn ông Việt Nam đột nhập vào nhà kho của một nông trại lấy đi 112 trái dưa lưới. Bị bắt trên đường thoát ra trang trại.

Đó là loại dưa lưới đặc sản chỉ có ở thành phố Asachi tỉnh Chiba mới trồng được nên giá bán cao hơn những loại dưa lưới khác.

Năm người Việt nhận tội ăn cắp và cho biết lý do là muốn ăn thử cho biết. Một người không có ý kiến.

112 trái dưa lưới trị giá 67,000 yen (14 triệu VNĐ)

4.3 Ba du học sinh việt Nam thực hiện 100 vụ ăn cắp ở Nhật

Ngày 1-2-2018, Nhật Bản khởi tố ba người mang quốc tịch Việt Nam đã thực hiện 100 vụ ăn cắp ở các tỉnh Ibaraki, Kyoto, Nara. 

Ba bị can là Lê Anh Ngọc (22 tuổi), Vi Văn Lưu (24 tuổi) và Nguyễn Anh Tuấn (25 tuổi) bị bắt ngày 21-1-2018 khi đang đột nhập vào một căn nhà tại phố Ruyugasaki, tỉnh Ibaraki. Họ lấy đi nhiều đồ vật quý giá như túi xách, hàng hiệu, trang sức trị giá 6,200USD.

Cảnh sát quốc gia Nhật Bản cho biết, tính đến 2016, số vụ phạm tội do người Việt thực hiện đã cao gấp đôi trong 10 năm qua, trong đó đa số có liên quan đến du học sinh Việt Nam.

Ngoài những đối tượng nêu trên, những phi công và tiếp viên hàng không Việt Nam, và ngay cả nhân viên sứ quán Việt Nam tại Nhật cũng bị cáo buộc về tội tham gia chuyển hàng hóa ăn cắp về Việt Nam.

4.4. Hai người lao động Việt Nam bị bắt vì trộm dê để ăn thịt

Trường Đại học Gifu có nuôi hai con dê trong công viên để thí nghiệm về cách thức diệt cỏ bằng động vật.

Vào tháng 10 năm 2017, hai người Việt Nam là Lê Thế Lộc (30 tuổi) và Bùi Văn Vy (22 tuổi) đã bắt trộm hai con dê về làm thịt ăn.

Ngày 23-12-2017, hai người bị bắt với tội danh ăn cắp. Cặp dê trị giá 70,000 yen. Công tố viên đề nghị án tù 2 năm cho hai bị can người Việt.

5. Ăn cắp xe đạp ở Nhật, một du học sinh Việt Nam lãnh 15 năm tù

5.1 Ăn cắp xe đạp 15 năm tù

Ngày 14-1-2017, tòa án Nhật đã kết án 15 năm tù đối với du học sinh Bùi Thế Năng về tội ăn cắp chiếc siêu xe đạp trị giá 10 triệu yen. Xe đạp được đóng trong thùng carton để phi công và tiếp viên hàng không chuyển về Việt Nam. Đã có 50 vụ mất xe đạp trong vòng một tháng.

5.2 Ở Nhật xe đạp cũng phải đăng ký

 

Xe đạp là phương tiện chủ yếu của học sinh, sinh viên và các bà nội trợ. Ở đâu cũng thấy những bãi xe đạp hàng trăm chiếc xếp san sát nhau. Đó là một nét văn hóa đặc trưng của Nhật.

Xe đạp được cho mã số và đăng ký ở cảnh sát. Đối với người ngoại quốc việc đăng ký xe đạp thì phải có đủ những giấy tờ như, thẻ cư trú, thẻ bảo hiểm y tế. Phí đăng ký xe đạp là 500 yen.

6. Hàng loạt du học sinh Việt Nam ở Nhật ăn cắp mỹ phẩm tuồn về nước

6.1 Vụ trộm mỹ phẩm năm 2017

 

Ngày 5-4-2017, tờ nhật báo Mainichi đưa tin, 6 du học sinh Việt Nam khoảng 20 tuổi, bị cảnh sát Osaka bắt giữ vì ăn cắp một số lượng lớn mỹ phẩm để tuồn về nước.

Mỹ phẩm bao gồm kem dưỡng da, kem chống nắng, son môi…

Dưới sự hướng dẫn của một phụ nữ Việt Nam, Đào Thế Quang, 23 tuổi thành lập nhóm ăn cắp mỹ phẩn bằng cách dùng facebook tìm kiếm những du học sinh ở Nhật.

Nhóm nầy ăn cắp mỹ phẩm tại các cửa hàng mỹ phẩm và một chuỗi cửa hàng giảm giá (30% off) ở Osaka và Tokyo.

Đào Thế Quang khai với cảnh sát là họ trộm được 25 mặt hàng qua 15 lần trót lọt.

Báo Mainichi cho biết, tổng số hàng ăn cắp được trị giá 1.3 triệu yen (260 triệu VNĐ)

Số mỹ phẩm ăn cắp được nhờ một du học sinh mang về Việt Nam được trả công bằng một vé máy bay.

6.2 Vụ trộm mỹ phẩm năm 2018

Vào ngày 11-11-2018, báo Yomiuri đăng tải về một nhóm người Việt gồm hai nữ thực tập sinh và một thanh niên 25 tuổi, đã bị bắt về tội trộm mỹ phẩm.

Nhóm nầy ăn cắp rất chuyên nghiệp, điều nghiên, phân công, phân nhiệm rất rõ ràng.

Vụ đánh cắp xảy ra trong thời điểm có nhiều người nước khác mua sắm ở cửa hàng. Vị trí các mặt hàng sẽ đánh cắp được xác định. Họ đi thẳng vào khu vực, đến những kệ hàng, nhanh tay chớp lấy và bí mật bỏ vài túi xách lớn. Lúc nào cũng có một người đứng canh chừng và một người túc trực tại xe hơi, sẵn sàng rồ máy vọt đi. Vụ trộm chỉ mất có 3 phút.

Sau báo cáo của một cửa hàng, cảnh sát bí mật theo dõi và tóm gọn nhóm đạo tặc người Việt Nam nầy.

Thêm hai vụ ăn cắp mỹ phẩm nũa. Tờ Tokyo Reporter loan tin, ngày 10-4-2019 hai người Việt bị bắt là Trần Trung và một đồng phạm, không tiết lộ tên tuổi, đã ăn cắp 17 mặt hàng gồm mỹ phẩm và quần áo trẻ em tại một cửa hàng thành phố Fusisama.

Báo nầy cũng cho biết, trước đó ngày 26-3-2019, ông Bùi Huy Hoàng và một nữ đồng phạm (giấu tên) đã lấy trộm mỹ phẩm và các mặt hàng khác trị giá 130,000 yen (1,166USD) tại một cửa hàng thuộc thành phố Kunuma.

7. Năm người Việt bị bắt ở Nhật vì đã trộm tài sản trị giá 78,000USD

Ngày 21-12-2017, cảnh sát quận Hyogo, gần thành phố Kobe, cho biết năm người Việt, tuổi từ 23 đến 33, đã bị bắt vì đã thực hiện 45 vụ đột nhập vào những nhà vắng chủ để ăn cắp tiền, tư trang và tài sản có giá trị tổng cộng 78,000 USD.

Những tên đạo tặc nầy đột nhập vào nhà vắng chủ bằng cách xem đồng hồ ghi điện. Nếu đồng hồ không chạy tức là chủ vắng nhà, họ đập cửa kiếng để vào nhà.

Căn cứ vào những camera an ninh, cảnh sát Nhật đã tóm gọn nhóm đạo chích nầy. Tin tức trên báo, đài, làm cho cộng đồng người Việt vô cùng "bức xúc" vì họ đã làm mất mặt và uy tín của người Việt ở Nhật.

8. Số người Việt phạm tội ở Nhật đứng đầu nhóm 10 của người ngoại quốc ở Nhật

Ngày 12-4-2018, đài Á Châu Tự Do (RFA) đưa tin, số người Việt phạm tội ở Nhật trong năm 2017 được ghi nhận đã chiếm vị trí hàng đầu trong những cư dân người nước ngoài ở Nhật.

Tờ Tokyo News cho biết số vụ phạm pháp của người Việt trong năm 2017 có 5,140 vụ. Trung Quốc đứng hạng nhì với 4,700 vụ. Hạng ba là Brazil với 1,058 vụ. 

Tính theo đầu người thì người Trung Quốc chiếm hạng nhất với 3,159 người. Việt Nam hạng nhì với 2,549 người.

Cũng dễ hiểu thôi. Hai nước Cộng Sản nầy đoạt giải "quán quân" về ăn cắp vặt là do chế độ Cộng Sản "sản xuất" ra.

"Cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối". (Thủ tướng Đức Angela Merkel)

9. Rạng danh đệ nhất ăn cắp cờ đỏ sao vàng

 

Người Nhật in poster cờ đỏ sao vàng để ngăn chặn việc ăn cắp, vẽ theo những giọt máu tươi, kèm theo câu "Lao động là vinh quang".

Thói ăn cắp của người Việt làm gia tăng bản chất xấu xa của người Việt Nam dưới chế độ Cộng Sản hiện nay trên trường quốc tế. Cứ 5 vụ ăn cắp thì có một người Việt Nam.

Có một bộ phận du học sinh và lao động xuất khẩu lấy câu nầy làm khẩu hiệu cho cuộc sống: "Tăng xin. Giảm mua. Tích cực cầm nhầm"

Thời Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 đâu có những vụ bôi tro trát trấu vào mặt dân tộc Việt Nam như thế.

10. Lao động Việt trộm cắp ở Nhật: Phá nát giấc mơ đổi đời của những thế hệ đi sau

Tại một số nơi trên nước Nhật người ta thấy những tấm bản cảnh báo ăn cắp viết bằng tiếng Việt như "Không được ăn cắp", "Ăn cắp là hành vi xấu sẽ bị cảnh sát bắt". Đó là viết chữ Việt để người Việt đọc.

Người Việt lương thiện cảm thấy xấu hổ khi đọc những tấm bản đó.

Tại Nhật, các siêu thị và cửa hàng không gắn những hệ thống an ninh và cũng không yêu cầu khách gởi túi xách ở ngoài. Nét văn hóa đáng quý đó được người Nhật duy trì, nhưng thật đáng buồn vì đã bị một số người Việt tham lam lợi dụng.

Thống kê của cảnh sát Nhật cho thấy, cứ 5 kẻ cắp ở Nhật thì có người Việt và người Trung Quốc. Cũng dễ hiểu thôi, vì họ sống dưới chế độ Cộng Sản.

11. Hãy dừng lại hỡi những người Việt ăn cắp vặt ở Nhật.

Những chuyện không vui. Những vụ trộm cắp của người Việt Nam làm cho cộng đồng người Việt xôn xao, lo ngại vì sợ ảnh hưởng lây.

Những tấm bản cảnh báo ăn cắp viết bằng tiếng Việt và tiếng Nhật khi đọc lên cảm thấy buồn và nhục nhã.

Hãy dừng lại đi, những người Việt ăn cắp.

Hiện nay, các vụ trộm cắp của người Việt tại các cửa hàng tạp hóa, các siêu thị ngày càng gia tăng. Trót lọt cũng nhiều, bị bắt cũng không ít.

Xin hãy dừng lại trước khi quá muộn, vì những chiếc máy bay sẵn sàng đưa các bạn về nước ngay lập tứ, và bất cứ khi nào, cho dù các bạn chỉ mới sang đây trong vài ngày.

Tâm sự của một người Việt ở Nhật.

“Tôi làm việc ở Nhật được hai năm trong một khu có nhiều cửa hàng tạp hóa rất to ở khu vực Osaka. Công việc 12 tiếng đồng hồ mỗi ngày cũng không đến nổi vất vả.

Khu vực tôi làm có nhiều trung tâm mua sắm và siêu thị san sát nhau. Hai năm làm việc mà tôi không nhớ có bao nhiêu việc ăn cắp vặt của người Việt Nam ở đây, nhiều quá nên không nhớ hết.

Sự việc nầy khiến cho các chủ cửa hàng luôn luôn cảnh giác và cảm thấy khó chịu khi người Việt vào mua hàng.

Cách đây 6 tháng, vào một buổi tối, tôi thấy người quản lý hô hoán lên, nhân viên bảo vệ nhanh chống khống chế được tên trộm.

Tò mò tôi chạy ra xem, thì hởi ơi, tên trộm là người Việt Nam mới qua Nhật được 4 tháng. Vụ ăn cắp có hai người, người lao động chạy thoát, người du học sinh bị bắt.

Tôi được mời làm thông dịch viên. Cảnh sát nhờ tôi dịch "Mầy sang đây du học phải không?. Sao mầy không lo học hành mà lại dở thói ăn cắp. Ở Việt Nam là như vậy à?".

Dịch những câu nầy tôi cảm thấy buồn quá.

Ở đồn cảnh sát. Cảnh sát Nhật hỏi số điện của người thân ở Việt Nam để thông báo vụ việc. Ban đầu bạn ấy che giấu, nhưng cuối cùng cũng phải cho số điện thoại. 

Chính tôi là người nghe điện thoại. Được biết gia đình cố gắng vay mượn, thế chấp ngân hàng được 160 triệu, lo lót cho bạn ấy du học bên Nhật với ước mong cho tương lai của bạn ấy và gia đình có đời sống khá hơn.

Khi nghe tôi thông báo rằng bạn ấy bị cảnh sát Nhật bắt về tội ăn cắp và sẽ bị trục xuất về Việt Nam. Tôi nghe tiếng khóc của bà mẹ. Bà khóc, không nói nên lời… chỉ biết van xin cảnh sát Nhật tha cho con bà.

Nhưng tất cả đều muộn. Bạn ấy phải lên máy bay về nước 4 ngày sau đó.

Ở Việt Nam làm gì để trả nợ 160 triệu cho ngân hàng? Ăn cắp chăng?

Hãy dừng ngay lại đi. Đừng ăn cắp nữa. "Hãy lên máy bay với tâm trạng vui vẻ, được chào đón bằng những cái ôm đầy tiếng cười của niềm hãnh diện, chớ đừng lên máy bay trong nước mắt lỗi lầm của mình, làm tuôn nước mắt của mẹ cha".

12. Người Việt ăn cắp ở Malaysia

12.1 Băng nhóm người Việt khoan trộm két sắt ra tòa

 
Cảnh sát Malaysia cùng những tang vật thu được từ băng trộm người Việt


Ngày 3-7-2018, đài Á Châu Tự Do (RFA) tường thuật, vào ngày 2-7-2018, nhóm người Việt gồm 5 người khét tiếng về việc khoan két sắt để lấy tiền.

Năm can phạm người Việt tuổi từ 25 đến 30 gồm có: Nguyễn Văn Hợp, Hà Văn Khanh, Phạm Văn Xuân, Nghiêm Văn Long và Trần Xuân Thông bị bắt tại hiện trường với đầy đủ dụng cụ khoan két sắt.

Cảnh sát Malaysia cho biết, nhóm nầy đã thực hiện những vụ khoan két sắt đặt tại trung tâm mua sắm, nhà kho, hãng xưởng và các trạm x, lấy tổng số tiền khoản 30,000USD.

Tại phiên tòa, nhóm nầy không lên tiếng biện hộ vì không biết tiếng Malaysia và cũng không có luật sư biện hộ. Theo luật hình sự nước nầy thì tội đột nhập phải đối mặt với 5 năm tù. 14 năm tù cho tội vừa đột nhập vừa ăn cắp. Ngoài ra số năm tù còn tùy thuộc vào số tiền đã ăn cắp.

Ăn cắp thành ăn cướp. Cảnh sát cho biết, khi đột nhập vào một nhà máy xay lúa, nhóm nầy bắt trói nhân viên bảo vệ rồi khoan két sắt lấy đi 5,000 ringgit

12.2 Một phụ nữ Việt Nam móc túi bị đánh và làm nhục

 
Năm người Việt bị cảnh sát Malaysia bắt giữ cùng tang vật là tiền mặt, điện thoại di động và túi xách

Trang Stomp truyền đi một video clip kèm theo bản tin về một phụ nữ Việt Nam bị trói tay, tát vào mặt và làm nhục.

Ngày 13-6-2014, tại khu chợ Kepong Baru, Kuala Lumpur, Malaysia, một phụ nữ Việt Nam móc túi, bị trói tay, tát vào mặt và chửi bới làm nhục. Một người đứng phía sau nắm tóc giật mạnh cho thấy rõ mặt, để đám đông chụp hình và quay clip, thậm chí còn bắt phải mang tờ giấy, nội dung là “Nữ quái móc túi”.

12.3 Ba người Việt thực hiện 9 vụ trộm ở Malaysia

Cảnh sát Malaysia đã bắt ba người Việt Nam chuyên đột nhập vào các cửa hàng để ăn trộm. Nhật báo The Star loan tin, ngày 18-8-2014, camera an ninh tại những cửa hàng bị trộm đã bị phanh phui hành tung của ba kẻ trộm người Việt Nam, tuổi từ 27 đến 33, đã thực hiện 9 vụ trộm từ tháng 5 đến tháng 8 năm 2914.

Ba người bị bắt tại một căn hộ ở bang Malacca, Malaysia. Những “đồ nghề” bị tịch thu gồm tua-vít, máy khoan, máy cắt kim loại. Ba người thừa nhận đã ăn hàng 9 vụ và thu được đồ trộm trị giá 57,000USD.

Đây không phải là lần thứ nhất người Việt ăn trộm ở Malaysia. Hồi tháng 7 năm 2014, 13 người Việt bị cáo buộc ăn cắp và lưu trữ 5 kg gỗ trầm hương. Chính quyền bang Penang đã đưa toàn bộ 13 người gồm 6 phụ nữ và 7 đàn ông ra tòa sơ thẩm. 13 bị can phải đối mặt với 5 năm tù hay nộp phạt 15,696 USD.

12.4 Cảnh sát Malaysia bắt 4 người Việt về tội trộm cắp

Ngày 17-1-2016, hãng thông tấn Bernama của Malaysia đưa tin, cảnh sát đã bắt 4 người Việt Nam tuổi từ 24 đến 28, do đã đột nhập vào một số cửa hàng. Bốn đối tượng nầy đã có nhiều tiền án về trộm cắp.

Cảnh sát tìm thấy nhiều vật đã trộm như thuốc lá, điện thoại di động và 34 cọc tiền xu trị giá 155USD.

12.5 Bốn thành viên trong băng đảng người Việt khét tiếng bị cảnh sát Malaysia bắn chết.

Ngày 30-8-2018, tờ báo The Star đăng tải 4 người đàn ông Việt Nam thuộc băng đảng khét tiếng là “Geng Tebuk” bị cảnh sát bắn chết sau một vụ đấu súng.

Người đứng đầu Cục Điều tra Tội phạm bang Kedah cho báo chí biết, khoảng 3 giờ sáng ngày 30-8-2018, do báo cáo của một nạn nhân vụ cướp nên cảnh sát tuần tra khu vực. Khi phát hiện có xe cảnh sát bám đuôi, chiếc xe tăng tốc độ nhưng cảnh sát vẫn đuổi kịp. Khi cảnh sát chuẩn bị dừng xe lại thì một người trong nhóm nổ súng. Báo nói một người trong nhóm nổ súng, nhưng cảnh sát Malaysia dư đạn và kỳ thị ăn cắp nên bắn cả 4 người chết tại chỗ.

Giới hữu trách Malaysia nói băng đảng Geng Tebuk đã lấy trộm khoảng 100,000 ringgit (Khoảng 25,000USD) 

13. Người Việt ăn cắp ở Hàn Quốc

13.1 Hai người Việt bị bắt vì ăn cắp quần áo ở Hàn Quốc

Ngày 2-4-2016, cảnh sát Seoul cho biết hai phụ nữ Việt Nam bị tạm giữ vì hành vi trộm cắp, đồng thời đang truy tầm hai người Việt khác trong nhóm trộm cắp, vì đã hỗ trợ cho vụ cắp.

Hai phụ nữ nầy ra tay rất chuyên nghiệp, đã lấy trộm nhiều quần áo đáng giá ở các cửa hàng. Họ giả khách du lịch bằng cách mang những túi xách đặc biệt của khách du lịch. Nhóm đạo chích nầy thường xuyên đến điều nghiên các cửa hàng, xem vị trí của những món hàng dự trù đánh cắp, đường đi nước bước của từng cửa hàng. Phân công phân nhiệm rõ ràng từng người trong nhóm.

Ở Hàn Quốc hầu hết những cửa hàng đều có thiết bị “báo động” những món hàng không qua máy quét của người thu ngân viên. Nhóm nầy đã lót giấy bạc bên trong những túi xách du lịch để đi qua cửa mà máy “báo động” không phát hiện.

Đi đêm có ngày gặp ma. Tổ trác. Nên bị bắt quả tang, tại trận.

Khám nhà, cảnh sát phát hiện 399 bộ quần áo trị giá hơn 25,520,000won (Hơn 570 triệu vnđ)

13.2 Hàn Quốc bắt một nữ tiếp viên hàng không Việt Nam về tội buôn lậu vàng

Ngày 3-10-2016, văn phòng Cục Hải quan thành phố Incheon cho biết đã bắt giữ một nữ tiếp viên hàng không (26 tuổi) về tội buôn lậu vàng từ Việt Nam sang sân bay quốc tế Incheon.

Số vàng gồm 6 thỏi, mỗi thỏi 1 kg. Trị giá 245,000USD.

13.3 Lao động người Việt bị bắt vì ăn cắp tiền ở Hàn Quốc

Ngày 12-3-2014, cảnh sát thành phố Daegu đã bắt giữ một thanh niên Việt Nam về tội danh ăn cắp. Người thanh niên nầy đột nhập vào nhà của một lao động người Trung Quốc ở phường Hosan, lấy đi một số tiền mặt và trang sức quý giá.

Cảnh sát cho biết người Việt Nam nầy đã có 34 lần đột nhập vào các phòng trọ chung quanh khu vực trường đại học. Tổng số tiền của những lần ăn cắp lên tới 35 triệu won (Khoảng 35,000 USD)

Người nầy khai với cảnh sát là ăn cắp tiền để đánh bạc.

14. Người Việt ăn cắp ở Đài Loan

14.1 Hai người Việt bị bắt vì đã móc túi lấy trộm điện thoại ở Đài Loan

 
Cảnh sát quận Tiền Trấn bắt hai nghi phạm trộm điện thoại ở Đài Loan

Trang Focus Taiwan News Channel dẫn nguồn tin từ cảnh sát quận Tiền Trấn thuộc Cao Hùng, vào ngày 1-10-2017, hai người Việt Nam, một trai một gái, đã bị bắt về tội móc các túi xách, ba lô để lấy trộm điện thoại di động, ở những nơi đông người như các trung tâm thương mại, cửa hàng dịch vụ, chợ đêm, tại nhiều nơi ở Cao Hùng.

Cặp đôi nầy ra tay rất chuyên nghiệp, đúng là đệ tử của đạo soái Sở Lưu Hương trong chuyện kiếm hiệp.

Cảnh sát kiểm tra phòng ở khách sạn, tìm được 73 điện thoại di động.

14.2 Nhóm du khách Việt Nam ăn cắp 734 món hàng ở Đài Loan

Tổng số 734 món hàng, trị giá tương đương một triệu Đài tệ mà cảnh sát Đài Loan đã thu hồi từ nhóm du khách Việt Nam, vào ngày 15-1-2018.

Sau những báo cáo mất hàng của các hiệu buôn, cảnh sát mở cuộc điều tra. Một cửa hàng ở Đài Bắc báo cáo mất 107 món hàng khi kiểm tra nhà kho. Một cửa hàng khác khai mất 295 món đồ. Sau đó một cửa hàng ở Đài Trung phát hiện đã mất 332 sản phẩm.

Khi thấy cảnh sát mở cuộc điều tra thì nhóm nầy tẩu thoát bằng cách đổi vé máy bay để về Việt Nam sớm hơn, bỏ lại toàn bộ số hàng ăn cắp. Cảnh sát khám phòng ở khách sạn tìm thấy 14 vali đựng đầy hàng ăn cắp, trị giá tương đương một triệu Đài tệ (773 triệu Vnđ).

Căn cứ vào những camera ở các trung tâm thương mại, cảnh sát cho biết nhóm Việt Nam nầy gồm 3 phụ nữ và một đàn ông phối hợp nhau thực hiện các hành vi ăn cắp.

Ba phụ nữ giả giờ khách mua hàng, người đàn ông theo sau, mang cái túi xách bên trong lót giấy bạc đựng đồ ăn cắp mà máy không phát hiện được. Ăn cắp xong, bộ tứ nầy trở lại tiếp tục hành vi ăn cắp nữa nên số hàng lên tới 734 món.

Ở Việt Nam không có trường dạy nghề trộm cắp, có lẽ thủ thuật điêu luyện nầy là thành quả và kinh nghiệm do thực tế của văn hóa ăn cắp tạo ra. Ăn cắp tài nguyên quốc gia, tài sản của dân tộc, công quỹ nhà nước…

14.3 Sáu người Việt Nam bị bắt ở Đài Loan vì cưa trộm gỗ quý

Theo báo Taipei Times, hôm 19-12-2017 chính quyền quận Nantou đột nhập vào một khu phố ổ chuột tại thị trấn Jhushan đã bắt giữ 6 người Việt Nam, bị cáo buộc cưa chặt trộm các loại cây quý nằm trong danh sách các loài cây được bảo vệ ở vùng núi gần đó.

Sáu người nầy đã bỏ việc của nhóm lao động nhập cư, ra ngoài sống bất hợp pháp. Người cầm đầu nhóm nầy họ Nguyễn, đã cưa chặt những loại cây quý hiếm, cưa xẻ gỗ bán cho các tổ chức tội phạm.

Cảnh sát đã tìm thấy 23 khối gỗ bách xiu Đài Loan, 3 khối tuyết tùng đỏ và những dụng cụ cưa chặt.

Một viên chức Đài Loan cho biết: “Chúng tôi đã tìm thấy ma túy đá, đồ tiêm chích và 33,000 Đài tệ tiền mặt”.

Ngoài những hành vi ăn cắp ở Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Malaysia, người Việt còn ăn cắp ở Singapore, Thái Lan…

Bài bản ăn cắp thì cũng vậy thôi bởi vì được “sản xuất” từ một lò Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam mà thôi. Không có giấy tờ nào viết ra cho hết được.

15. Vì sao người Việt XHCN ăn cắp khắp nơi?

14.1 Chế độ gian trá tạo ra con người ăn cắp

 
Cô Kiều Trinh, con gái một ủy viên trung ương đảng, bị bắt 2 lần tại Thụy Điển và Anh về tội trộm cắp

Chế độ Cộng Sản gian trá tạo ra con người ăn cắp. Ăn cắp đại trà. Ăn cắp siêu khủng. Ăn cắp vô tư. Đưa tuyệt xảo chôm chỉa lên tầm cao mới: Ăn cắp quốc tế. Thế hệ trẻ lớp tuổi 20, cháu ngoan bác Hồ, là kết quả trăm năm trồng người của nhà trường XHCN.

Lãnh đạo Đảng và Nhà nước ăn cắp tài nguyên quốc gia, tài sản của dân tộc. Lâm tặc ăn cắp gỗ rừng, địa tặc cướp đất của người dân…Cán bộ đảng viên nào cũng có biệt thự “khủng” nguy nga, tráng lệ. Tiền ở đâu mà ra nhiều thế? Ăn cắp! Trống đồng là tài sản của dân tộc lại được đưa về nhà riêng của Tổng Bí Thư Lê Khả Phiêu.

Đại sứ Nguyễn Văn Trung ở Mozambique buôn lậu ngà voi. Cô Kiều Trinh, con của Ủy viên Trung Ưng Đảng Vũ Văn Hiếu, cô nầy là Tổng giám đốc đài truyền hình VTV, cô đã bị bắt về tội ăn cắp hai lần, ở Thụy Điển năm 2001 và ở Anh năm 2006.

15.2 Vụ ăn cắp trắng trợn vô liêm sỉ tại Biên Hòa.

 

Ngày 4-12-2013, xe chở bia lon do tài xế Hồ Kim Hậu lái, gặp nạn ở Biên Hòa khiến cho 1,500 thùng bia đổ xuống mặt đường. Tức thời, hàng trăm người xung phong xuống đường cướp bia. Có người huy động cả gia đình, dùng xe ba gác đến chở bia.

Chỉ trong 30 phút, 1,500 thùng bia bị cướp sạch.

Đó là văn hóa đặc sản của CNXH Việt Nam.

16. Con cháu Việt Nam Cộng Hòa trên đất Mỹ

16.1 Rạng danh con cháu Việt Nam Cộng Hòa

Bà Dương Nguyệt Ánh

 
Trung tá Elizabeth Phạm

F-18 Hornet

Con cháu Việt Nam Cộng Hòa lừng danh trên đất Mỹ. Người Mỹ rất nể mặt. Về quân sự có ba tướng lãnh gốc Việt, giữ những chức vụ quan trọng, chỉ huy hàng chục ngàn người Mỹ.

Ở đây chỉ nói về con cháu bà Trưng, bà Triệu gồm những phụ nữ tiêu biểu như khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, kỹ sư Lê Duy Loan, nữ Đại tá bác sĩ Mylene Trần Huỳnh, nữ Đại tá Hải quân Vũ Thế Thùy Anh, nữ Đại tá Danielle J. Ngô, Thượng nghị sĩ Janet Nguyễn, GS Lưu Lệ Hằng đạt giải “Nobel Thiên Văn”. Thẩm phán Jacqueline Nguyễn, phụ nữ gốc châu Á đầu tiên làm thẩm phán Tòa Kháng án lên bang. Trung tá Elizabeth Phạm, nữ phi công duy nhất lái chiến đấu cơ F.18 Hornet.

16.2 Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh.

Dương Nguyệt Ánh sinh năm 1960. Làm việc tại Bộ Quốc phòng Mỹ, chức vụ Tổng Giám đốc Khoa học và Kỹ thuật của Trung tâm Vũ khí Hải quân.

Bà từng đại diện cho nước Mỹ trong Tổ chức Liên Minh Bắc Đại Tây Dương (NATO=North Atlantic Treaty Organization).

Trong cuộc chiến tìm diệt quân khủng bố Al Qaeda, đã đánh bom ở tòa tháp đôi ngày 11-9-2001, ở Afghanistan, loại bom thông thường không xuyên phá được các đường hầm, địa đạo của quân khủng bố Hồi giáo, thế là khoa học gia Dương Nguyệt Ánh chỉ huy nhóm khoa học gia, chế tạo lại bom áp nhiệt (Thermobaric bomb) chỉ trong 67 ngày.

Loại bom nầy được gọi là “Bom diệt hầm ngầm”, khi nổ sẽ tạo ra một vầng mây hóa chất và một làn sóng chấn động có khả năng tiêu diệt tất cả những gì trong tầm sát hại của nó.

Bà Dương Nguyệt Ánh nhận được những giải thưởng và huy chương như sau:

Giải Dr.Arthur Bisson Award for Naval Technology Achievement (2000).

Huy chương Civilian Meritorious Medal (2001).

Huy chương Service to America Medal for National Security (2007).

17. Kết luận

Du học sinh và lao động xuất khẩu Việt Nam ở nước ngoài đã trổ tài về tuyệt kỹ trộm cắp xứng đáng là đệ tử chân truyền của vua ăn cắp là Diệu thủ Thư sinh Chu Thông trong Giang Nam Thát Quái của Kha Trấn Ác.

Ăn cắp có bài bản, chỉ trong vòng ba phút mà đã chôm được đầy xách tay.

Đó là sản phẩm của chế độ Cộng Sản Việt Nam hiện nay.

Cảnh sát Nhật hỏi "Mầy sang đây du học phải không?. Sao mầy không lo học hành mà lại dở thói ăn cắp. Ở Việt Nam là như vậy à?".

Nhục nhã thật.

Minnesota ngày 16-5-2019



NGƯỜI VIỆT NAM ĂN CẮP ….. !!!

cacnuoccanhbaonguoiVietancap

Mắc cỡ vô cùng

Nên xác định lại ai ăn cắp !

Thư du học sinh Nhật: Xấu hổ khi thấy cảnh sát Nhật học tiếng Việt


Bài 1. Mắc cỡ vô cùng

Trong cuốn Tâm Hồn Cao Thượng của De Amicis do Hà Mai Anh dịch có một truyện ngắn với tựa đề là Lòng Yêu Nước Của Cậu Bé Thành Pađôva.

Truyện kể trên một chuyến tàu chạy từ Tây Ban Nha đi Ý, có một chú bé quần áo rách rưới đứng ở một góc toa xe. Chú bé nhà nghèo phải theo một gánh xiếc bỏ nhà ở Ý để đi tha phương cầu thực hết ở Pháp rồi qua Tây Ban Nha. Sau hai năm bị chủ gánh xiếc ngược đãi, chú bỏ trốn tìm về nhà cũ.
Thấy chú rách rưới tội nghiệp, một vài hành khách thương hại quăng cho chú vài ba đồng bạc. Chú bé vui vẻ bỏ túi, nghĩ khi về nhà sẽ dùng những đồng tiền ấy mua quà cho cha mẹ. Lát sau, tình cờ, khi đứng cạnh phòng ăn, chú nghe thấy những người khách vừa cho chú tiền kể chuyện về những chuyến đi du lịch của họ và đề cập tới nước Ý của chú.

Những người khách này đã không tiếc lời nói ra toàn những chuyện xấu xa về nước Ý mà họ đã có dịp viếng thăm. Một người nói nước Ý toàn những thứ cường đạo xấu xa. Người thì nói dân Ý toàn một bọn ngu dốt. Người thứ ba nói thêm là người Ý sống rất bẩn thỉu. Một người nói tiếp người Ý là một bọn ăn cắp. Người này chưa nói hết câu thì ông ta và luôn cả mấy người bạn bị ném một nắm tiền vào mặt. Những người ấy đứng dậy xem ai là người làm việc đó, thì chú bé thành Pađôva bước tới, hét lớn bằng giọng phẫn nộ rằng chú không thèm nhận những đồng tiền bố thí của những người lăng mạ nước Ý của chú.

Truyện đọc đã hơn nửa thế kỷ mà tôi vẫn nhớ nguyên từng chi tiết. Nước Ý trong truyện của De Amicis quả là có nghèo và lạc hậu thật. Chú bé người Ý rách rưới, nghèo đói nhưng nghe người nói những điều không đẹp về nước Ý, chú đã phản ứng rất mạnh như thế.

Ngày nay, những thái độ kỳ thị như câu chuyện trên chuyến tầu của De Amicis có lẽ không còn thấy nữa. Mà nếu có, thì cũng kín đáo hơn. Nói ra những điều đó công khai thì rất ít. Chuyện nói xấu nước Ý lại càng không.

Nhưng vẫn có thể xảy ra với một vài nước.
Ðặc biệt là Việt Nam.

Hãy đọc thử mấy hàng chữ trên tấm biểu ngữ này: “Gần đây phát hiện ra người Việt hay trộm đồ, trong cửa hàng đều có gắn camera, toàn bộ sẽ đưa ra công an xử lý. Ở Ðài Loan tội trộm cắp sẽ bị phạt tù ít nhất 3 tháng.”

Bức ảnh không cho biết được treo ở đâu, thành phố nào ở Ðài Loan nhưng chắc đó phải là nơi có nhiều người Việt. Chuyện trộm cắp mà thủ phạm là người Việt Nam chắc đã xảy ra nhiều. Nhiều đến nỗi người ta phải đem chi tiết đó ra nói để cảnh cáo. Những dòng chữ ở phía trên là chữ Hoa. Chữ Hán của tôi chỉ đủ để nhìn ra chữ thứ 5 và thứ 6 ở hàng trên cùng đọc từ trái qua phải là hai chữ Việt Nam.

Ðấy, chình ình ra đấy, nhưng tiếc là không thấy có một chú bé nào đòi hạ xuống. Các đại diện ngoại giao của Hà Nội ở Ðài Loan cũng không có phản ứng gì. Lẽ ra cũng phải lên tiếng phản đối yêu cầu dẹp tấm biểu ngữ đó để bảo vệ danh dự của quốc gia.

Tấm bảng có dòng chữ tiếng Việt trong một siêu thị tại Ðài Loan.

Tấm bảng có dòng chữ tiếng Việt trong một siêu thị tại Ðài Loan.

Những thứ biểu ngữ như thế chỉ mới xuất hiện gần đây. Trước đây, nói rõ hơn, trước năm 1975 thì không bao giờ thấy.

Mà cũng chẳng chỉ riêng ở Ðài Loan, luôn cả ở Nhật, ở Ðại Hàn, ở Thái Lan, ở Singapore … cũng có những tấm bảng tương tự. Tuy không viết thẳng là “người Việt Nam hay trộm đồ” như trong tấm biểu ngữ ở Ðài Loan, nhưng rõ ràng những lời cảnh cáo trộm cắp như vậy đều nhắm vào người Việt. Vì tất cả đều được viết bằng tiếng Việt. Không lẽ mấy hàng chữ Việt đó là để cảnh cáo người Pakistan hay người Ma rốc?

Tuần qua, tờ Japan Daily Press của Nhật loan tin một nữ tiếp viên hàng không của Vietnam Airlines bị bắt ở Tokyo vì bị nghi mang trong hành lý đồ ăn cắp. Cảnh sát Nhật cũng đã tới khám xét văn phòng của Vietnam Airlines ở Tokyo để tìm thêm bằng cớ.

Ngoài cô tiếp viên này, cảnh sát Nhật cũng muốn gặp 4 tiếp viên và 1 phi công phụ của Vietnam Airlines để thẩm vấn nhưng hiện những người này không có mặt ở Nhật. Cô tiếp viên bị bắt nói là cô đã làm như thế mấy lần và nhiều tiếp viên khác của Vietnam Airlines cũng đã làm những việc như cô. Cô cũng cho biết các bạn của cô còn mang hàng ăn cắp cho các hãng hàng không khác để lấy công.

Ở Hà Nội, theo tờ Sankei Shimbun, có mấy cửa tiệm chuyên bán những thứ hàng ăn cắp ở Nhật mang về. Những món hàng này còn nguyên cả giá tiền Yen của Nhật và tên của các cửa tiệm ở Tokyo.

kieutrinh

Cô Kiều Trinh, con gái một ủy viên trung ương đảng, bị bắt 2 lần tại Thụy Ðiển và Anh về tội trộm cắp

Chẳng phải chỉ những thành phần nghèo khó ít học đi lao động ở Nhật, Ðại Hàn, Ðài Loan, Thái Lan… mới giở những trò trộm cắp như thế, mà ngay cả một phụ nữ con gái của một ủy viên trung ương đảng (Vũ Văn Hiến) và cũng là tổng giám đốc truyền hình Việt Nam, cô Kiều Trinh đã hai lần bị cảnh sát Thụy Ðiển (năm 2001) và Anh (năm 2006) bắt giữ về tội trộm cắp. Cô Kiều Trinh sau những can thiệp của các sứ quán Việt Nam, vẫn bình an, lại còn được đề bạt lên làm trưởng phòng văn hóa dân tộc, xuất hiện thường xuyên trong chương trình Văn Hóa Dân Tộc trên đài truyền hình VTV.

Hai tác giả Eugen Burdick và William Lederer khi viết cuốn The Ugly American đã dùng chữ “ugly” để nói về chính sách ngoại giao xấu chơi của Washington đối với các nước khác. Nhưng những việc làm xấu xa của người Việt như trộm cắp, buôn lậu, ồn ào, ăn tham uống tục… qua mắt nhìn của người Thái, người Nhật, người Ðài Loan, người Hàn quốc … thì nhất định khi được viết xuống chắc phải đặt tên cuốn sách là The Ugly Vietnamese.

Xấu xa tệ lậu vô cùng.

Cách đây vài năm, ở Việt Nam, một nhà tu hiền lành cũng phải ngán ngẩm nói rằng khi xuất ngoại, ngài thấy rất nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam, vì đi đâu, khi xuất trình giấy tờ ở phi trường, ngài đều bị soi xét rất kỹ lưỡng… Ngài mong sao người Việt Nam đi đâu cũng được kính trọng như người Nhật, người Hàn quốc cầm hộ chiếu của họ là đi qua tất cả mọi nơi, không ai bị xem xét gì cả…

Nhưng nếu những chuyện như thế này cứ tiếp tục diễn ra, thì điều mơ ước của tổng giám mục Ngô Quang Kiệt khi tuyên bố trước ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội hôm 20 tháng 9 năm 2008 sẽ còn phải rất lâu mới thành sự thật được.

Xóa được những thành kiến xấu xa về Việt Nam sẽ rất khó và sẽ mất rất nhiều thời gian ngay cả trong trường hợp bắt đầu ngay từ bây giờ.

Tại sao Việt Nam, đất nước quê hương chúng ta lại trở thành một đất nước tồi tệ, xấu xa đến như thế?

Nhớ chuyện Án Anh người nước Tề khi bị vua Sở tìm cách lăng nhục bằng cách đổ cho là người Tề hay trộm cắp đã trả lời vua Sở nói rằng quýt trồng ở Hoài Nam thì rất ngọt, mang trồng ở Hoài Bắc thì chua. Án Anh nói rằng người nước Tề không quen trộm cắp nhưng sang nước Sở sinh sống thì sinh ra trộm cắp là do thủy thổ của hai nước khác nhau.

Trường hợp người Việt ăn cắp đến nỗi mang tiếng ở nhiều nước chắc chắn không phải vì thủy thổ khác nhau mà chính là thứ đạo đức được đem ra dậy dỗ từ mấy chục năm nay, đó là đạo đức của Hồ Chí Minh vậy.

Trước đây làm gì có chuyện người Việt mang tiếng xấu như thế! Mắc cỡ vô cùng!

Bùi Bảo Trúc

CS Làm Nhục Quốc Thể VN

VOA nhắc nhớ  “Quyền lực của hộ chiếu Việt Nam trở thành đề tài gây chú ý trong những năm gần đây, sau khi xảy ra sự kiện báo chí Việt Nam cắt xén phát biểu của Giám mục Ngô Quang Kiệt nói rằng ông cảm thấy “nhục nhã” khi cầm hộ chiếu Việt Nam vì đi đâu cũng bị soi xét.

Trên thực tế, toàn văn câu nói của ông là “Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam đi đâu cũng bị soi xét, chúng tôi buồn lắm chứ, chúng tôi mong muốn đất nước mình mạnh lên” và “Người Việt Nam chúng ta thì tôi cũng mong đất nước lớn mạnh lắm, và làm sao thật sự đoàn kết, thật sự tốt đẹp để cho đất nước chúng ta mạnh, đi đâu chúng ta cũng được kính trọng”.

Sau phát biểu bị cắt xén trên, Giám mục Ngô Quang Kiệt đã bị công luận chỉ trích dữ dội. Ông từ chức Tổng Giám mục Hà Nội năm 2010 vì lý do sức khoẻ, nhưng nhiều nguồn tin nói có thể do “áp lực từ chính quyền Việt Nam”.

Một câu hỏi lớn người Việt quốc gia chánh trực  đặt ra là “ví ai mà hộ chiếu VN (passport) nên nông nổi, tạo thành một nhục nhã cho quốc gia dân tộc VN như thế. Vì ai VN nên nông nỗi, hình ảnh, tai tiếng xấu xí, quốc thể VN bị làm nhục như vậy, hả Đảng Nhà Nước CSVN?

Ở Anh, tin trên RFI của Pháp, ngày 25/5/ 2015 người Việt ở Anh bị đưa lên bàn mổ về nạn  người Việt ở Anh lợi dụng tinh thần nhân đạo đối với vị thành niên, tổ chức đưa người nhập cư  bất hợp pháp qua Anh lâu  nay và bắt họ làm nô lệ trồng cần sa, làm nghề nail, làm nô lệ tình dục. Khiến người Việt chánh trực cảm thấy quá khổ nhục cho quốc gia dân tộc mình, trước cảnh người Việt nô lệ người Việt, người Việt bóc lột người Việt, tạo thành quốc nhục cho dân tộc VN.

Báo chí quốc tế cho biết 96% số người làm việc trong các trại cần sa là người VN,  trong đó 81% là trẻ em. 51% trẻ em khi được đưa về cơ sở xã hội  nuôi dưỡng thì sau đó biến mất khiến cảnh sát phải lên danh sách tìm kiếm. Báo Observer cho biết người Việt đang nắm giữ ngành cần sa với doanh số trên dưới 1 tỷ bảng Anh mỗi năm.

 Những nhà hình tội học ở Anh cho  báo chí Anh biết mức độ tội phạm có tổ chức trong cộng đồng người Việt là nguy hiểm nhất ở Anh, vì đa số các tội danh tập trung vào ngành cần sa.

Ở Nhựt, Trường Nhật ngữ thuộc Viện Nghiên cứu Tokyo thông báo nhiều sinh viên Việt Nam đang sinh sống tại Nhật bị bắt vì tội ăn cắp, bỏ trốn và không đến trường nên làm nhà trường rất lo lắng. Lâu nay không phải học sinh, sinh viên du học ăn cắp hàng hoá các siêu thị mà những phi công, tiếp viên Hàng Không VNCS là những con ông cháu cha cũng làm, bị Nhựt bắt trục xuất về VN.

Ở Phi châu, nhân viên sứ quán buôn lậu ngà voi, sừng tê giác, trịch thượng trước toà Đại sứ VNCS ở Nam Phi. Truyền hình nước này loan tải cho cả nước và thế giới biết.

Còn trên mạng thì không biết bao nhiêu hình ảnh, lời lẽ bằng nhiều thứ tiếng đăng lên các trang mạng, nói lên thói quen, tật xấu của người Việt Nam đi du lịch ngoại quốc. Nào là ăn cắp, buôn lậu, giành lấy đồ ăn, lấy quá dư thừa trong những buổi tiệc buffet, hay nhà hàng all you can eat. Nào là hành động tranh giành, chen lấn hay đổ rác bừa nơi công cộng, đái bậy bên đường… làm xấu hổ người Việt.

Ở Nhật, Đài Loan, Đại Hàn chánh quyền đều đăng bảng coi chừng ăn cắp vặt của người Việt, bằng tiếng Việt tức chú ý vào người Việt du lịch. Ở Lào sát VN, ở Nam Hàn xa hơn chánh quyền sở tại cũng đăng bảng bằng tiếng Việt coi chừng đi vệ sinh bừa bãi,  vứt rác bừa bãi của người Việt ở Hàn Quốc.

Quá đủ để  thấy CS đã làm xấu người Việt. Người Việt phải mang tiếng chung vì cái quốc nhục của VN do thời CSVN  gây ra ở Bắc hơn hai phần ba thế kỷ, ở Nam gần nửa thế kỷ.

Văn hoá, đạo đức VN đã suy đồi  trầm trọng trong thời CS. Đảng Nhà Nước CSVN đã du nhập chủ nghĩa CS ngoại lai vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo vào Việt Nam. CSVN đã áp đặt nền giáo dục CS phi nhân bản, phi dân tộc lên nhân dân VN. CSVN cào bằng văn hoá đạo đức của người Việt Quốc gia, nhồi nhét lối sống đấu tranh giai cấp, một mất một còn, ai thắng ai của biện chứng pháp CS, khiến con giết cha mẹ, trò đánh đập thầy, nữ sinh đánh nhau, bề hội đồng, lột quần, xé áo. Hậu quả là người sống trong chế độ CS tiêm nhiễm, tạo thành quốc nhục, tạo người VN thành những người Việt “ xấu xí” trong lẫn ngoài nước.

Những người có thiện chí, thiện ý muốn nói lên sự thật để Đảng Nhà Nước CS đang cầm quyền ở VN giúp sửa chữa, thì bị Đảng Nhà Nước “đì” tối đa. Tiêu biểu như trường hợp  Đức Tổng Giám Mục Hà nội Ngô quang Kiệt nói với Chủ Tịch Uỷ Ban Hà nội để xây dựng, sửa chữa thì bị CS trả thù, trả oán mà đài VOA có nhắc lại trong bản tin trên. Đảng Nhà Nước CSVN vận động giáo quyền Vatican nặc lịnh từ dịch Đức Tổng Giám mục đáng kính này./.(VA)Việt Báo 


Nỗi Nhục Của Người Dân Việt,

Dưới Bóng Lá Cờ Máu của CNXH

Sau khi thực hiện cuộc đảo chánh thực dân Pháp vào ngày 9-3-1945, ngày 11 tháng 3, 1945, Nhật Bản tuyên bố trao trả độc lập cho Việt Nam, và Vua Bảo Đại đã chỉ thị cho ông Trần Trọng Kim đứng ra thành lập chính phủ. Tuy nhiên chính phủ của thủ tướng Trần Trọng Kim không có điều kiện để điều hành một đất nước kiệt quệ sau thời gian chiến tranh lâu dài, dưới ách thống trị của thực dân Pháp (1867-1945), và sự cai trị của phát-xít Nhật (1940-1945). Sau khi thế chiến thứ hai chấm dứt (tháng 9, 1945), Nhật là nước thua trận, và Pháp thuộc phe đồng minh thắng trận, nên Pháp lại có dã tâm quay lại thống trị thuộc địa Việt Nam như xưa. Tình trạng này đã giúp cho Việt Minh, tay sai của Quốc Tế Cộng sản (QTCS), nổi lên như một lực lượng “kháng chiến chống thực dân Pháp” tại Việt Nam. Tháng 8, 1945, Việt Minh lợi dụng một cuộc biểu tình của người dân Hà Nội nhằm ủng hộ chính phủ Trần Trọng Kim, đã cho cán bộ trà trộn vào dân, thực hiện được việc cướp chính quyền của chính phủ TTK một cách dễ dàng. Kể từ đó, lá cờ đỏ sao vàng của Đảng cộng sản VN đã xuất hiện công khai, lấy danh nghĩa “chống thực dân Pháp, giành độc lập”, và CSVN đã chính thức phát động chiến tranh chống Pháp trên toàn quốc.

Cộng sản Việt Nam (CSVN), dưới sự lãnh đạo của Hồ Chí Minh, gọi biến cố “cướp chính quyền hợp pháp của thủ tướng TTK” ngày 19-8-1945 là “cách mạng mùa thu”, kêu gọi toàn dân theo Việt Minh, làm “cách mạng dân tộc giải phóng Việt Nam”, dưới bóng cờ đỏ sao vàng. CSVN hứa hẹn “độc lập, tự do, hạnh phúc” sau khi “cách mạng xã hội chủ nghĩa” thành công. Chúng ta hãy xem người dân Việt được “vinh”, hay “nhục”, trong bóng đêm tối tăm của chủ nghĩa xã hội, dưới bóng “Lá Cờ Máu”, suốt từ 1945 đến nay (hơn 7 thập niên).

1. Đảng CSVN với “cờ đỏ sao vàng” tận dụng chiêu bài “yêu nước” trong 2 cuộc chiến (1945-1954) và (1954-1975):

Lòng yêu nước là tình cảm thiêng liêng của người Việt Nam. Nhìn vào dòng lịch sử Việt từ thời dựng nước, tổ tiên chúng ta nhiều lần phải chống lại các cuộc xâm lăng của giặc phương bắc (đế quốc Nguyên-Mông, giặc Minh, giặc Thanh...), trải qua cả ngàn năm bắc thuộc, rồi nhiều lần nam tiến gian khổ để mở mang bờ cõi; chịu nhiều hy sinh, chúng ta mới có được giải giang sơn gấm vóc ngày hôm nay. Chính nhờ lòng yêu nước, mà nhiều thế hệ con cháu dòng Việt luôn sẵn sàng chịu hy sinh để bảo vệ mảnh đất của tổ tiên, và giống nòi Lạc Việt. Các vị anh hùng dân tộc có công đánh đuổi giặc ngoại xâm như Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung... là những tấm gương sáng trong lịch sử Việt. Đảng CSVN đã lợi dụng lòng yêu nước của người Việt, phát động chiến tranh chống thực dân Pháp, giành độc lập (1945-1954), nên rất nhiều thanh niên Việt cả nam lẫn nữ đã “lên đường vào chiến khu”, chiến đấu dưới “ngọn cờ hồng” của Đảng CS.

Sau chiến thắng Điện Biên Phủ (7 tháng 5, 1954), và với việc ký hiệp định Geneve (20 tháng 7, 1954) chia đôi Việt Nam, Đảng CS chiếm được quyền cai trị tại miền bắc, thành lập nhà nước xã hội chủ nghĩa, lấy tên nước là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, chọn quốc kỳ là “cờ đỏ sao vàng”. Tại miền Nam VN, một quốc gia dân chủ, tự do, không cộng sản được thành lập, mang tên Việt Nam Cộng Hòa, với quốc kỳ là “cờ vàng ba sọc đỏ”. CSVN quyết chiếm cho được miền Nam VN, nên lại phát động một cuộc chiến tranh mới, cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước”, nói là để “giải phóng miền Nam” (1954-1975).

Cả hai cuộc chiến do CSVN phát động, tại miền bắc (1945-1954), và tại miền Nam (1954-1975) đã khiến cả triệu quân, dân hai miền mất mạng, đất nước kiệt quệ, lâm cảnh đói nghèo. Chiêu bài CS đưa ra là: độc lập cho tổ quốc; tự do, hạnh phúc cho người dân. Người dân được hứa hẹn sẽ được sống “vinh” trong một tổ quốc Việt Nam vĩnh viễn sạch bóng thù, sẽ được hưởng “nền dân chủ xã hội chủ nghĩa” tốt đẹp nhiều lần hơn “nền dân chủ tư bản”.

2. Nỗi nhục của người dân Việt dưới bóng “cờ đỏ sao vàng” tại miền bắc xã hội chủ nghĩa (1954-1975):

Sau khi thiết lập nhà nước xã hội chủ nghĩa đầu tiên tại miền bắc, CSVN đã phá sập hệ thống kinh tế tại nửa nước VN bằng cuộc “cải cách ruộng đất”. Với quan niệm của chủ nghĩa Mác-Lê cho đất đai và phương tiện sản xuất là công cụ khiến giới địa chủ, tư sản bóc lột giai cấp vô sản, CS tịch thu hết đất đai, ruộng vườn, nhà cửa của các nông dân có ruộng (phú nông và trung nông), nói là để chia cho nông dân nghèo, không có ruộng, phải đi làm thuê và bị địa chủ “bóc lột”. Khoảng 172,000 nông dân bị đấu tố, giết hại, trong đó có rất nhiều người bị oan, có cả những địa chủ có công nuôi “cách mạng”, như bà Nguyễn Thị Năm. Người nông dân miền bắc có ruộng đất, từng giúp cho những nông dân nghèo có phương tiện sinh sống, bỗng chốc biến thành “địa chủ bóc lột, có tội với nhân dân vô sản”, bị lôi ra đấu tố, sỉ nhục tại tòa án nhân dân, rồi bị hành hình, và chết một cách tức tưởi.

Vì chỉ là tay sai của Quốc Tế cộng sản, CSVN lại phát động tiếp cuộc chiến tranh “giải phóng miền Nam”, nhằm biến cả nước VN, và vùng Đông Nam Á thành chư hầu của đế quốc đỏ CS. Cán bộ CS đang hoạt động tại miền Nam được lệnh trốn ở lại miền Nam, không trở về bắc theo quy định của hiệp định Geneve, nhằm xây dựng cơ sở nằm vùng; một số cán bộ gốc Nam kỳ được lệnh tập kết ra bắc để hoạt động tại miền Nam sau này. Thanh niên miền bắc được tuyên truyền phải “sinh bắc, tử nam”, hàng trăm ngàn phải rời bỏ gia đình, quê hương bản quán, thành bộ đội Trường Sơn. Ngày “trúng tuyển nghĩa vụ quân sự”, họ ra đi và biết khó có ngày trở về. Gia đình cũng phải vận động con em vào Nam, nếu không muốn bị “sỉ nhục” tại địa phương là “kẻ phản quốc”, và bị bỏ đói (cắt gạo, nhu yếu phẩm...).

Một số trí thức miền bắc lên tiếng đòi tự do sáng tác cho các văn nghệ sĩ, nhà văn, nhà thơ, bình luận văn học... (Phong trào Nhân Văn-Giai Phẩm). Nhưng Đảng thẳng tay dẹp bỏ cuộc tranh đấu này, cho rằng phong trào có “xu hướng chính trị”. Những trí thức phản kháng phải trả giá bằng nhiều năm trong lao tù, như Nguyễn Hữu Đang, Hoàng Cầm, Phùng Quán, Trần Dần...

Nói đến trí thức miền bắc theo CS, chúng ta không thể quên trường hợp của giáo sư Trần Đức Thảo, và luật sư Nguyễn Mạnh Tường. Cả hai ông đều là những nhân tài của VN, là những người yêu nước, muốn đem tài năng phục vụ đất nước và dân tộc. Vì chọn đứng về phía người dân, không cam lòng theo một đảng mà hai ông đánh giá là đã phạm những sai lầm trầm trọng (không tôn trọng tự do, dân chủ; tàn ác với dân qua cải cách ruộng đất tại miền bắc, bóp nghẹt tiếng nói của trí thức qua vụ án Nhân Văn-Giai Phẩm...), các ông đã bị trù dập, phải sống trong cô lập, nghèo khó.

3. Nỗi nhục của người dân dưới bóng “cờ đỏ sao vàng” trong một nước Việt Nam thống nhất:

Trong cuộc chiến Quốc-Cộng tại miền Nam (1954-1975), CSVN biến xã hội miền bắc thành một thế giới khép kín sau bức màn sắt, người dân như một con ngựa bị che hai bên mắt, chỉ biết tiến về phía trước theo con đường Đảng chọn, nên họ cũng chưa ý thức trọn vẹn thân phận “hèn nhục” của họ, khi nó còn bị che khuất bởi “hào quang” của “sự nghiệp giải phóng miền Nam”.

Chỉ đến khi việc “giải phóng miền Nam” hoàn thành, đất nước thu về một mối dưới chế độ độc tài toàn trị, và nhất là sau năm 1986, là thời kỳ “đổi mới” bắt đầu, với đường lối “kinh tế thị trường với định hướng xã hội chủ nghĩa”, thì bộ mặt thật của CS mới lộ ra trần trụi, và người dân ngày càng thấm cái “nhục” của công dân một nước xhcn. Kinh tế thị trường (kiểu tư bản) cho phép tư nhân được kinh doanh kiếm lợi nhuận trong thị trường tự do, nhưng với cái đuôi “định hướng xã hội chủ nghĩa”, nên chỉ giới cán bộ cs và phe nhóm lợi ích của họ hưởng lợi nhuận từ việc kinh doanh theo kinh tế tư bản, người dân vẫn phải nai lưng làm việc cực nhọc, và đóng thuế để nuôi đám tham quan nay đã trở thành các “tư bản đỏ”.

Người dân đau xót nhận ra sự thật: ngày xưa họ là người đổ xương máu làm đá lót đường đưa Đảng đến thời “vinh quang” hiện nay, nhưng bây giờ Đảng lại xem họ như “thế lực thù địch”, như “kẻ thù” cần trấn áp. Cái “vinh” Đảng hưởng, còn cái “nhục” thì dân chịu.

Hãy nhìn vào đời sống người dân Việt hiện nay, để thấy thảm cảnh họ phải chịu, và nỗi nhục họ phải mang từng ngày, trong mọi lãnh vực: chính trị, kinh tế, xã hội, giáo dục, y tế, pháp luật...

Về chính trị, hiến pháp VN cho người dân quyền ứng cử và bầu cử để chọn người đại diện hầu bảo vệ quyền công dân cho họ. Thực tế, đây chỉ là những cuộc “Đảng cử, dân bầu”, nên đại biểu quốc hội chỉ là những con rối, phải làm những gì Bộ Chính Trị Đảng CS ra lệnh, ngay cả những điều trái lòng dân, hay đi ngược với luật pháp. Lấy thí dụ, năm 2018, đại biểu quốc hội thông qua Luật An Ninh Mạng, ngăn chặn quyền tự do phát biểu của dân trên internet, bất chấp người dân phản đối quyết liệt qua các cuộc biểu tình rầm rộ vào tháng 6, 2018. Tháng 9, 2018, chủ tịch nước Trần Đại Quang đột ngột qua đời, theo hiến pháp, phó chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh lên thay, cho đến khi quốc hội bầu người mới. Tháng 10, 2018, quốc hội VN đã 100% đồng ý giới thiệu TBT-ĐCS Nguyễn Phú Trọng kiêm luôn chức chủ tịch nước, và sau đó Trọng đã được quốc hội phê chuẩn việc kiêm nhiệm này. Một việc làm chuyên quyền, vi hiến như vậy, nhưng quốc hội CSVN vẫn nhắm mắt thi hành!

Trong nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, người dân trở thành nạn nhân của nhiều tầng áp bức: của nhà cầm quyền trung ương lẫn địa phương, của chủ đầu tư ngoại quốc... Đời sống của họ ngày một khó khăn; giá sinh hoạt và thuế má gia tăng chóng mặt, khiến nhiều người không lo đủ ngày 2 bữa ăn, trẻ em phải bỏ học vì cha mẹ không đủ tiền đóng các chi phí cho nhà trường. Trong khi “quan chức” xhcn sống trong những biệt phủ xa hoa trị giá tiền tỷ, dát vàng; người già, người nghèo, người tàn tật phải lê lết xin ăn ngoài đường phố; trẻ em các vùng xa xôi phải đu dây hay ngồi bọc nylon qua sông đến trường... Nhà cửa, đất đai của họ có thể bị “quy hoạch, cưỡng chế” bất cứ lúc nào, nếu nằm trong tầm ngắm của quan tham. Là công dân một nước “độc lập, tự do, hạnh phúc”, nhưng họ luôn cảm thấy bất an. Chính sách đất đai của CS không cho tư nhân quyền sở hữu nhà, đất; chỉ cho họ quyền sử dụng vì “đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do nhà nước quản lý”. Hệ lụy của chính sách này khiến nhiều cơ sở tôn giáo và tư nhân mất nhà mất đất, trở thành người dân oan trên khắp 3 miền đất nước. Vụ cưỡng chế đất, phá nhà của dân tại Vườn Rau Lộc Hưng ở quận Tân Bình, thành phố Sài Gòn tháng 1, 2019 là thí dụ điển hình. Mất nhà, mất đất, cũng có nghĩa là mất nơi cư trú, mất sinh kế, mất quyền sống.... Còn nỗi khổ nhục nào hơn? Cuộc sống đói nghèo đã xua dân Việt phải tìm cách mưu sinh ở nước ngoài, trai bán sức lao động dưới hình thức “xuất khẩu lao động”, gái bán thân dưới hình thức “làm cô dâu” tại nhiều nơi trên thế giới, nhiều nhất là tại Đại Hàn, Đài Loan.

Việt Nam có khoảng 3,400km bờ biển, nên nhiều người sống bằng ngư nghiệp, nhất là tại các bờ biển miền trung. Họ đánh bắt cá, sản xuất hay buôn bán các sản phẩm từ biển. Nhiều năm gần đây, ngư dân VN không còn an toàn khi đi đánh cá tại các vùng biển lâu đời của VN. Tàu, thuyền Tàu cộng liên tục truy đuổi thuyền đánh cá VN, cướp của, giết người.... Nhà cầm quyền VC không dám gọi đích danh bọn tội phạm này, chỉ dám gọi là “tàu lạ”, lại còn kêu gọi ngư dân Việt phải trang bị vũ khí để tự bảo vệ. Đây là một điều nhục quốc thể, vì một nhà nước có chủ quyền không thể cư xử như vậy với công dân của mình!

Nhà cầm quyền VNCS thường ca tụng các “thành tích phát triển kinh tế” nhưng không bao giờ đề cập đến một hệ lụy của nó, đó là việc hủy hoại môi trường sống của người dân khắp mọi miền đất nước, từ thành thị, đến nông thôn, rừng, và biển. Các nhà máy nhiệt điện ở vùng đồng bằng sông Cửu Long, nhà máy thép Formosa ở miền trung, nhà máy bauxite ở Tây nguyên... xả khói độc và chất thải kỹ nghệ khiến bầu trời, sông ngòi, biển, hồ VN thành những bãi rác khổng lồ, độc hại. Hít phải chất độc này hàng ngày làm sao sức khỏe người dân không bị ảnh hưởng. Dân phản đối, nhưng nhà chức trách làm thinh, chẳng ai thèm nghe tiếng dân kêu!

Không khí thì ô nhiễm như vậy, đồ ăn người dân phải tiêu thụ hàng ngày cũng chứa đầy chất độc: gạo giả, trứng giả, bánh tráng nylon, thịt thối, trái cây tẩm hóa chất... Thực phẩm từ Tàu tràn sang, rẻ mạt, nhưng toàn là hàng độc. Thực phẩm do người Việt làm ra để bán cho người Việt cũng là hàng độc, vì thương nhân chạy theo lợi nhuận, cam tâm đầu độc cả đồng bào mình.

Điều kiện sống kinh hoàng như thế nên số người bị bệnh nan y, đặc biệt là ung thư gia tăng rất nhiều. Các bệnh viện chữa ung thư không đủ sức chứa, khiến nạn nhân phải nằm ngồi vất vưởng dọc hành lang, một giường bệnh chứa đến 2 hay 3 người! Người ta cho rằng việc “đầu độc” dân Việt bằng thực phẩm độc, thuốc giả, hàng hóa độc (quần áo, đồ dùng gia dụng, đồ chơi trẻ em...) là kế hoạch độc ác của Tàu cộng, muốn diệt chủng dân Việt bằng cách làm hao mòn sức khỏe, và hủy diệt ý chí phản kháng của họ. Trong một bài viết, tác giả Bùi Bảo Trúc nhắc đến sự kiện xảy ra vào giữa thế kỷ 19: đế quốc Anh cho nhập rất nhiều thuốc phiện vào nước Tàu dưới triều Thanh, nhằm kiếm lời. Hậu quả là người Tàu bị nghiện ngập, sức khỏe người dân hao mòn, kiệt quệ; và Tàu bị các nước phương Tây chế giễu là “Đông Á bệnh phu” (the sick man of Asia). Với tình trạng sức khỏe người Việt hiện nay, ung thư bùng phát, giới trẻ nghiện bia rượu, thuốc lá... Việt Nam cũng đang trở thành một “Đông Á bệnh phu” của thế kỷ 21. Thủ phạm lần này không phải là đế quốc tư bản Anh, mà chính là Tàu cộng, người anh em xhcn của Việt cộng.

Nền giáo dục dưới chế độ xhcn là một bức tranh thê thảm. Xác định giáo dục là “công cụ” của Đảng, được dùng để đào tạo “con người mới xã hội chủ nghĩa”, nhà cầm quyền hoạch định chính sách giáo dục phục vụ cho Đảng, chứ không nhằm phát triển trí tuệ, xây dựng kỹ năng... phù hợp với văn hóa dân tộc, thể hiện tính nhân bản, và tính khoa học. Kết quả, sản phẩm của nền giáo dục xhcn tạo ra những con vẹt, chỉ biết hót những gì Đảng dạy. Số giáo sư, tiến sĩ được đào tạo nhiều, nhưng bằng phát minh giá trị chẳng có cái nào! Sinh viên tốt nghiệp đại học không kiếm ra việc làm thích hợp. Đạo đức học đường suy đồi: thày đánh trò, trò đánh thày, trò đánh nhau như băng đảng xã hội đen, cô giáo bắt trò uống nước giẻ lau bảng, phụ huynh bắt cô giáo quỳ xin lỗi, cán bộ giáo dục cao cấp bắt cô giáo tiếp khách của ngành như tiếp viên quán bia ôm... Hàng năm nhà trường xhcn đều cho tổ chức rình rang Ngày Nhà Giáo VN 20-11, để vinh danh các thầy cô giáo, các “kỹ sư tâm hồn” của chế độ, nhưng có ai nghĩ đến những “cái nhục “ trên của các nhà giáo xhcn?

Một đất nước muốn giàu, mạnh; yếu tố chính không phải là lãnh thổ rộng lớn, tài nguyên phong phú, hay dân số đông, mà chính là đất nước đó phát triển xã hội như thế nào, có đào tạo được những người công dân có trách nhiệm với đất nước, biết nghĩ đến lợi ích chung hay không. Nền giáo dục tại VN cộng sản ngày nay không đào tạo được những con người như vậy. CS vẫn cao giọng “con người là vốn quý” của xã hội, nhưng con người do nhà trường xhcn VN đào tạo ra ngày nay đang làm băng hoại đất nước, phá hủy văn hóa dân tộc, vì tính vô cảm, vô trách nhiệm của họ. Họ chạy theo vật chất, coi thường giá trị tinh thần, hủy diệt văn hóa dân tộc, sống ích kỷ, không quan tâm đến chính trị... Kết quả xã hội VN dưới thời cộng sản không còn kỷ cương, tham nhũng tràn lan, người dân vô cảm, ra nước ngoài thì tạo ra tệ nạn: ăn cắp, băng đảng, buôn lậu, bán dâm... nên bị người dân bản xứ coi thường.

Trong không khí chính trị ngột ngạt như vậy, người dân không cảm thấy an toàn, họ lo sợ đủ thứ. “Độc lập, tự do, hạnh phúc” gắn liền với tên nước, nhưng người dân nhận thức được tất cả chỉ là bánh vẽ. Đất nước mất chủ quyền (mỗi khi Đảng CSVN họp đại hội bầu cấp lãnh đạo mới đều phải qua Tàu xin phê chuẩn), lãnh thổ, lãnh hải thu hẹp, ngôn ngữ có nguy cơ bị đồng hóa, văn hóa truyền thống đang mất dần, nhường chỗ cho một thứ văn hóa lai căng, chịu ảnh hưởng của Tàu rất nặng do phim ảnh Tàu tràn ngập, khu phố Tàu, và trường dạy tiếng Tàu gia tăng. Các quyền tự do căn bản của người dân chỉ có trên lý thuyết, trên thực tế thì không có. Người dân lên tiếng về các vấn đề nhân sinh (bảo vệ môi trường), chính trị (bảo vệ lãnh thổ, biển, đảo, chống Tàu xâm lược...) đều bị đàn áp dã man, bị gán cho các tội danh “phá rối trật tự công cộng, tuyên truyền chống chế độ, âm mưu lật đổ chính quyền...”, và phải nhận những bản án tù phi lý, nặng nề.

Năm 2016, trên diễn đàn internet, nhiều người đọc được một bài viết của tác giả Hân Phan, “người việt nam hèn hạ”. Tác giả sinh năm 1979, tốt nghiệp đại học Luật, và hiện là giám đốc một công ty truyền thông tại Sài Gòn. Cảm tưởng của cô về xã hội và con người Việt Nam ngày nay như sau, “... Thế là cái dân tộc đầy sợ sệt, bất an đó cuống cuồng kiếm tiền, cuống cuồng vơ chỗ này, cấu chỗ kia để lo cho cái thân mình. Họ còn biết làm gì nữa? Và khi họ chăm chăm vào tiền và sự yên ổn cho mình, họ để mặc cho một bọn ác khác lên ngôi, bọn này là sản phẩm của công thức: Bên trên chúng nhìn thấy cách hành xử của một chính quyền côn đồ, có tiền là ra luật + Bên cạnh, chúng nhìn thấy những con người thờ ơ với người khác + Bên dưới, chúng nhận ra một đám người khổ sở, sợ sệt, yếu ớt = Chúng chợt nhận ra rằng chúng có khả năng luồn cúi bên trên, tránh né bên cạnh... ức hiếp bên dưới.”

4. Sự phản kháng của người dân:

Tuy nhiên, không phải tất cả người dân Việt đều là “dân ngu, dân ngoan, dân hèn”. Người cộng sản đã gặp sự phản kháng mạnh của người dân, nhất là giới trẻ. Một trong những hành động phản kháng của họ nhắm vào biểu tượng của chế độ, lá cờ đỏ sao vàng, ngọn cờ của “cách mạng xã hội chủ nghĩa”, niềm hãnh diện của người cộng sản VN.

Một thanh niên dũng cảm, đi đầu trong phong trào phản đối chế độ đại diện bởi lá cờ đỏ sao vàng, bằng cách vinh danh chế độ Việt Nam Cộng Hòa trong nước là Nguyễn Viết Dũng (sinh năm 1986, có biệt danh là Dũng Phi Hổ). Dũng từng treo cao lá cờ vàng ba sọc đỏ trên nóc nhà của mình tại Nghệ An. Anh mặc áo lính VNCH đi biểu tình chống chặt cây xanh ở Hà Nội năm 2015, và bị kết án 15 tháng tù giam vì tội “phá rối trật tự công cộng”. Tháng 9, 2017, Dũng lại bị tuyên án 6 năm tù giam và 5 năm quản chế với tội danh “tuyên truyền chống nhà nước”. Ngày ra toà phúc thẩm cho bản án lần 2, Dũng mặc 1 áo thung in vân tay hình cờ vàng ba sọc đỏ, với hàng chữ “it’s in my DNA”. Những hành động can đảm của Nguyễn Viết Dũng là hình thức phản kháng của những công dân Việt Nam không chịu nhục trước bạo quyền cộng sản, thà mất tự do của bản thân trong lao tù cộng sản, nhưng không thể im tiếng nói yêu tự do, dân chủ, mà biểu tượng của tiếng nói này là lá cờ vàng ba sọc đỏ của Việt Nam Cộng Hòa.

Sinh viên Lê Trung Thành, một du học sinh Việt Nam, chỉ ngoài 20 tuổi, năm 2016 đã viết bài “Còn cờ đỏ sao vàng thì không thể có độc lập, tự do, hạnh phúc”. Trong bài viết này, anh nói lên những lời tâm huyết “Này bạn tôi ơi! đất nước mình có độc lập không khi đất nước bị lèo lái bởi những thái thú của Tàu cộng, tự do là gì khi đến lòng yêu nước cũng bị tước đoạt, và hạnh phúc ở đâu khi hàng chục triệu người trên đất nước mình vật lộn kiếm ngày 2 bữa ăn không nổi. Khi nhìn thấy các mẹ, các chị cầm cờ đỏ và ảnh ‘bác’ đi khiếu kiện; thấy sinh viên học sinh yêu nước mang cờ đỏ đi biểu tình chống Tàu cộng; thấy các anh lính gìn giữ tổ quốc nơi biên ải xa xôi mang theo lá cờ đỏ sao vàng, tôi đã thốt lên ‘các anh ơi! các chị ơi! các mẹ ơi! Còn cờ đỏ sao vàng thì không bao giờ có độc lập, tự do, hạnh phúc!’”

Lá cờ đỏ sao vàng của Đảng CSVN thực ra giống cờ của tỉnh Phúc Kiến bên Tàu, không có liên hệ gì với màu cờ vàng truyền thống của dân tộc Việt (màu vàng là màu tượng trưng cho các vị vua VN, cũng được coi là tượng trưng cho màu của đất tổ). Anh Lê Trung Thành nhận xét rất đúng như sau: “...ở đâu có cộng sản thì ở đó có phi lý, có bất công, có mùi tanh của máu, có xú uế của xác người, nên người ta còn gọi cờ đỏ sao vàng với một cái tên dễ nhớ khác: Cờ Máu”.

Trong tình trạng tối tăm của đất nước hiện nay, tuy số đông người dân còn vô cảm, chưa ý thức được trách nhiệm đối với đất nước đang lâm nguy, khi giặc ngoại xâm đã vào đến nhà; vẫn còn những công dân yêu nước, nhất là giới trẻ. Họ chọn “tách khỏi đám đông” thờ ơ, chọn con đường tranh đấu gian khổ cho tự do, chọn những lối mòn ít người dám bước vào, cất cao tiếng nói của lương tâm, bất chấp những đòn thù của chế độ. Nhiều người lâm vòng tù tội vì những hành động can đảm này. Như tác giả Trần Quốc Việt viết trong bài “Những người đi vào lịch sử”: “Nhờ họ có can đảm, quốc gia có can đảm. Nhờ họ có phẩm giá, quốc gia có phẩm giá. Nhờ họ có hy vọng, quốc gia có hy vọng. Nhờ họ là những tù nhân lương tâm, quốc gia có lương tâm.” Họ là những người như Nguyễn Viết Dũng, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Huỳnh Anh Tú, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Đỗ Thị Minh Hạnh, Trần Vũ Anh Bình, Lê Đình Lượng, Hoàng Đức Bình, Nguyễn Văn Hóa... Họ có thể chưa thành công ngày hôm nay, nhưng việc làm của họ sẽ giúp khối người dân vô cảm hiện nay thức tỉnh. Những “anh hùng” này đã lên tiếng, để người khác thấy rằng họ cũng có trách nhiệm phải lên tiếng vì tương lai của đất nước.

“Đất nước ta, có lúc cường, lúc nhược, tùy thời; nhưng hào kiệt thời nào cũng có”.

Kết luận

Người dân Việt Nam đang sống trong một Việt Nam thống nhất, chiến tranh chấm dứt đã 44 năm rồi, nhưng vẫn không được hưởng một cuộc sống có phẩm giá, “chính quyền” thì hèn với ngoại bang (Tàu cộng), không bảo vệ được lãnh thổ, người dân; trong khi thẳng tay đàn áp, cướp nhà, cướp đất của dân, bịt miệng dân bằng “pháp luật” và bạo lực, bắt họ sống “nhục, sống hèn” như những nô lệ. Biết bao anh hùng dân tộc Việt đã không khiếp nhược trước kẻ thù truyền kiếp phương bắc, và đã chết để bảo vệ giang sơn. Chúng ta không thể sống kiếp lưu vong ngay trên quê hương mình, không thể “hèn” và “nhục” để Đảng cộng sản VN đem đất nước dâng cho Tàu cộng. Đây là lúc mọi thành phần dân Việt phải đoàn kết, hy sinh; để cứu nước Việt sắp diệt vong, dân tộc Việt sắp diệt chủng.

Nguyễn Quốc Đống,
K13/TVBQGVN





 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford!
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh!
Tưởng niệm tháng tư 75
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á
Đất nước tiến lên đỉnh cao Mại Dâm chủ nghĩa, hoa hậu, hoa khôi giá cao, hoa hậu thế giới VN cao nhất 200 triệu đồng/phát
Nỗi nhục dân tộc do những công dân gương mẫu CSBV tức CHXHCNVN

     Đọc nhiều nhất 
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi [Đã đọc: 828 lần]
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin [Đã đọc: 472 lần]
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến [Đã đọc: 404 lần]
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế [Đã đọc: 366 lần]
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học [Đã đọc: 343 lần]
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt [Đã đọc: 340 lần]
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ [Đã đọc: 290 lần]
Tưởng niệm tháng tư 75 [Đã đọc: 280 lần]
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975 [Đã đọc: 247 lần]
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng [Đã đọc: 244 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.