Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 4
 Lượt truy cập: 24868597

 
Tin tức - Sự kiện 25.04.2024 22:29
Thế kỷ máu của chủ nghĩa cộng sản
05.08.2018 22:10

Stephen Kotkin
Một trăm năm kể từ cuộc đảo chính của Lenin ở Nga, cái ý thức hệ dấn thân cho sự nghiệp xóa bỏ thị trường và quyền tư hữu đã để lại một chặng đường dài hủy diệt và chết chóc.

Tầm tuần này một thế kỷ trước, chủ nghĩa cộng sản chiếm được đế quốc Nga, đất nước lớn nhất thế giới tại thời điểm đó. Các phong trào thiên tả đủ loại đã lan tràn trong chính trị châu Âu trước khi diễn ra cuộc cách mạng ngày 25 tháng Mười năm 1917 (trùng vào ngày 7 tháng Mười Một theo lịch cải cách của Nga), nhưng Vladimir Lenin và những người bolsheviks của ông thì khác hẳn. Họ không chỉ mang mộtniềm tin hoang tưởng mà còn linh hoạt trong chiến thuật và may mắn hơn các đối thủ.

Chủ nghĩa cộng sản đi vào lịch sử như là sự kết tội chủ nghĩa tư bản, kịch liệt nhưng đầy chất lý tưởng, và hứa hẹn một thế giới tốt đẹp hơn. Những người ủng hộ chủ nghĩa cộng sản, cũng như những người cánh tả khác, đều đổ lỗi cho chủ nghĩa tư bản đã gây ra tình trạng bi thảm của nông dân và công nhân cũng như sự lan tràn của lao động nhập cư và lao động trẻ em. Những người cộng sản nhìn thấy cuộc tàn sát trong Chiến tranh Thế giới lần thứ Nhất như là hậu quả trực tiếp của sự cạnh tranh khốc liệt giữa các cường quốc để giành giật thị trường nước ngoài.

Nhưng một thế kỷ cầm quyền của chủ nghĩa cộng sản – mà ngày nay vẫn còn đứng vững ở Cuba, Bắc Hàn và Trung Quốc – đã làm rõ cái giá phải trả về nhân mạng của một chương trình chính trị quyết tâm lật đổ chủ nghĩa tư bản. Hết lần này đến lượt khác, nỗ lực xóa bỏ thị trường và quyền tư hữu đã gây ra cái chết của một số lượng người đáng kinh ngạc. Từ năm 1917 - ở Liên xô, Trung quốc, Mông cổ, Đông Âu, Đông Dương, Phi châu, Afghanistan và nhiều nước châu Mỹ Latin – chủ nghĩa cộng sản đã làm thiệt mạng ít nhất 65 triệu người, theo nghiên cứu cẩn thận của các nhà dân số học.

Những công cụ hủy diệt của chủ nghĩa cộng sản bao gồm việc trục xuất hàng loạt, các trại cưỡng bức lao động và sự khủng bố của nhà nước cảnh sát – một mô hình được lập ra bởi Lenin và đặc biệt là người kế tục ông là Joseph Stalin. Mô hình này được nhân rộng nhiều nơi. Dù chủ nghĩa cộng sản đã cố ý giết chết một lượng lớn người dân nhưng thậm chí còn nhiều nạn nhân hơn đã chết vì nạn đói - hậu quả của những dự án tàn bạo về cải tạo xã hội.

Với những tội ác mang tầm sử thi” này, Lenin và Stalin phải chịu trách nhiệm cá nhân, cũng như Mao Trạch Đông ở Trung Quốc, Pol Pot ở Cambodia, gia tộc họ Kim ở Bắc Hàn và các nhà độc tài cộng sản khác ít tàn bạo hơn. Nhưng chúng ta đừng bỏ qua các ý tưởng đã thôi thúc những kẻ độc ác này tàn sát con người trên quy mô lớn như vậy, cũng đừng quên cái bối cảnh dân tộc thôi thúc họ đi theo các ý tưởng này. Sự nghiệp chống chủ nghĩa tư bản hấp dẫn họ do tính đúng đắn của chính nó và trong tâm trí họ, đó cũng là công cụ để các quốc gia chậm tiến nhảy vọt lên, đứng vào hàng ngũ các cường quốc.

Giờ đây, cuộc cách mạng cộng sản chủ nghĩa đã lụi tàn, nhưng một trăm năm của nó, xét như một sự nghiệp vĩ đại chống chủ nghĩa tư bản, vẫn đòi hỏi một sự phân xử thích hợp.  

Vào tháng Hai năm 2017, Nga hoàng Nicholas đệ Nhị thoái vị dưới áp lực của các tướng lĩnh, những người lo ngại rằng các cuộc biểu tình và tuần hành đòi cơm áo ở thủ đô St. Petersburg đang xói mòn nỗ lực chiến tranh chống Đức và các nước đồng minh của nó. Cuộc Cách mạng tháng Hai, như tên gọi biến cố ấy, lập ra một chính phủ lâm thời không do người dân bầu lên; chính phủ này cầm quyền mà không có một nghị viện dân cử. Nông dân bắt đầu giành lấy ruộng đất và các xô-viết (tức là các ủy ban chính trị) bắt đầu được thành lập trong binh lính ở chiến trường, cũng giống như các xô-viết đã được lập ra trước đó trong các nhóm chính trị ở đô thị.

Mùa thu năm ấy, khi chiến tranh diễn ra ngày càng dữ dội, những người bolshevik của Lenin đã tiến hành một cuộc khởi nghĩa vũ trang, huy động được có lẽ không quá 10.000 người. Cuộc đảo chính của họ không nhắm lật đổ chính phủ lâm thời từ lâu đã trở nên dở sống dở chết; thay vì vậy họ chống lại các xô-viết chính ở thủ đô do những người xã hội chủ nghĩa ôn hòa hơn thống trị. Cuộc Cách mạng tháng Mười bắt đầu là một cuộc lật đổ chớp nhoáng mà những người cánh tả cấp tiến thực hiện để chống lại phần còn lại của cánh tả, thành phần tố cáo những người bolshevik vi phạm quy tắc và sau đó đã bỏ ra khỏi các xô-viết.

Những người bolshevik, cũng như nhiều đối thủ của họ - là môn đệ trung thành của Karl Marx, nhà tư tưởng cho rằng đấu tranh giai cấp là động lực vĩ đại của lịch sử. Cái mà ông gọi là chế độ phong kiến sẽ phải nhường chỗ cho chủ nghĩa tư bản, rồi đến lượt mình, chủ nghĩa tư bản sẽ bị thay thế bằng chủ nghĩa cộng sản và cuối cùng là một thế giới đại đồng không tưởng xa xăm! Marx hình dung ra một kỷ nguyên mới của tự do và sung túc, và điều kiện tiên quyết của nó là sự phá hủy “chế độ nô lệ tiền lương” và sự bóc lột của chủ nghĩa tư bản. Như ông và người cộng sự Friedrich Engels từng tuyên bố trong Tuyên ngôn Cộng sản năm 1848, học thuyết của họ “có thể được tóm gọn trong một câu đơn nhất: bãi bỏ quyền tư hữu”.

Một khi đã giành được quyền lực vào đầu năm 1918, những người bolsheviktự đổi tên thành đảng Cộng sản và họ tìm cách buộc nước Nga phải cấp tốc đi lên chủ nghĩa xã hội, đi tới giai đoạn cuối cùng của lịch sử. Hàng triệu người bắt đầu tập sống theo những phương cách mới. Tuy nhiên không ai biết chính xác xã hội mới sẽ ra làm sao. “Chúng tôi không thể mô tả đặc điểm của chủ nghĩa xã hội. Chúng tôi không biết, chúng tôi không thể nói chủ nghĩa xã hội sẽ như thế nào khi nó đạt đến hình thức hoàn hảo của nó”, Lenin kết luận như vậy vào tháng Ba năm 1918.

Nhưng với họ có một điều rõ ràng: chủ nghĩa xã hội không giống chủ nghĩa tư bản. Chế độ xã hội chủ nghĩa thay thế quyền tư hữu bằng sở hữu tập thể, thị trường thay bằng kế hoạch hóa và các nghị viện “tư sản” thay bằng “quyền lực nhân dân”. Tuy vậy vào thời điểm đó ngay cả một số người cộng sản đã rút ra kết luận là trong thực tế không thể nào thực hiện được kế hoạch hóa khoa học. Còn công cuộc tập thể hóa quyền  hữu đã đem lại quyền lực không phải cho nhân dân mà cho nhà nước.

Quá trình do người cộng sản phát động đã kéo theo sự bành trướng rộng rãi một guồng máy công an mật vụ để xử lý các vụ bắt bớ, lưu đày trong nước và hành quyết những “kẻ thù giai cấp”. Sự truất hữu các nhà tư bản cũng làm giàu cho một giai cấp mới các cán bộ nhà nước, những người nắm quyền kiểm soát tài sản quốc gia. Tất cả các đảng phái và quan điểm nằm bên ngoài học thuyết chính thống đều bị đàn áp, chính trị như là một cơ chế để điều chỉnh bị xóa bỏ.

Những mục tiêu được tuyên bố của cuộc cách mạng năm 1917 là sự sung túc và công bằng xã hội, nhưng sự tiêu diệt chủ nghĩa tư bản đã sinh ra những cơ cấu làm cho các mục tiêu đó không bao giờ đạt được.

Ở khu vực đô thị, chế độ xô-viết có khả năng dựa vào lực lượng công nhân nhà máy có vũ trang, những người mới kết nạp đảng đầy nhiệt huyết và công an chìm, dựa vào những người trẻ nôn nóng xây dựng thế giới mới. Nhưng ở nông thôn, người nông dân – có khoảng 120 triệu người như vậy – đã thực hiện cuộc cách mạng của riêng họ, lật đổ giới quý tộc và thiết lập trong thực tế quyền sở hữu ruộng đất của nông dân.

Với một đất nước bị tàn phá đang đi tới bờ vực của nạn đói, Lenin bắt buộc các cán bộ đảng còn miễn cưỡng phải chấp nhận cuộc cách mạng riêng rẽ của nông dân trong thời điểm đó. Ở nông thôn một nền kinh tế gần giống kinh tế thị trường vẫn được cho phép vận hành, bất chấp sự phản đối của các đảng viên cộng sản thuần túy.

Khi Lenin qua đời vào năm 1924, sự nhân nhượng với nông dân đã trở thành vấn đề của Stalin. Cho đến năm 1928, có chưa tới 1% diện tích đất canh tác đã được hợp tác hóa một cách tự nguyện. Vào thời điểm ấy, phần lớn các nhà máy chủ yếu đều đã do nhà nước làm chủ và chính quyền đã cam kết một kế hoạch 5 năm công nghiệp hóa. Các nhà cách mạng bực tức khi thấy giờ đây Liên xô có hai hệ thống không tương thích với nhau – chủ nghĩa xã hội ở thành phố và chủ nghĩa tư bản ở làng quê.

Stalin đã không trì hoãn. Ông áp đặt công cuộc tập thể hóa cưỡng bức trên toàn quốc, từ ven biển Baltic tới ven bờ Thái Bình Dương, bất chấp những cuộc nổi loạn của quần chúng nông dân. Ông đe dọa các cán bộ đảng, bảo họ rằng nếu như họ không nghiêm túc trong việc xóa bỏ chủ nghĩa tư bản, họ hãy chuẩn bị sẵn sàng để giao quyền lực cho những nhà tư sản đang nổi lên ở nông thôn. Ông kích hoạt cuộc chiến tranh giai cấp chống lại “kulak” (trung nông và điền chủ), và bất cứ ai bảo vệ họ, áp đặt hạn ngạch (quota) cho việc bắt bớ tràn lan và lưu đày nội địa.

Stalin nói rõ nguyên lý cơ bản về ý thức hệ của ông: “Chúng ta có thể phát triển nông nghiệp theo kiểu kulak, kiểu nông trại cá nhân, bên cạnh trang trại quy mô lớn” giống như ở “Mỹ và các nước khác” hay không? Ông hỏi. “Không, chúng ta không thể. Chúng ta là đất nước Xô-viết. Chúng ta muốn xây dựng một nền kinh tế tập thể, không chỉ trong công nghiệp mà cả trong nông nghiệp”.

Và ông đã không bao giờ thoái lui, ngay cả khi, do hậu quả các chính sách của ông mà đất nước Nga rơi vào một nạn đói nữa vào các năm 1931-1933. Tập thể hóa cưỡng bức trong mấy năm ngắn ngủi đó đã cướp đi sinh mạng của khoảng từ 5 đến 7 triệu người.

Tiền lệ khủng khiếp của Liên xô đã không ngăn cản được các nhà cách mạng cộng sản khác. Mao Trạch Đông, một người cứng rắn như Stalin, đã vươn lên vị trí cao nhất của phong trào cộng sản Trung Hoa và vào năm 1949, ông và các đồng chí của ông trở thành người chiến thắng trong cuộc nội chiến ở Trung Quốc. Mao đã thấy cái giá nhân mạng khổng lồ trong cuộc thử nghiệm của Liên xô như là yếu tố nội tại của thành công!

Chính sách Đại Nhảy Vọt của Mao, một chiến dịch bạo lực diễn ra từ 1958 tới 1962, là nỗ lực tập thể hóa khoảng 700 triệu nông dân Trung Quốc và mở rộng công nghiệp về nông thôn. “Ba năm lao động cần cù và chịu đựng [để có] ngàn năm thịnh vượng”, là một trong những câu khẩu hiệu nổi bật thời đó.

Các báo cáo sai lệch về những vụ thu hoạch thắng lợi và nông dân sung sướng vui vẻ tràn ngập các khu nhà ở được cung cấp đầy đủ của giới tinh hoa cộng sản cầm quyền ở Bắc Kinh. Nhưng trong thực tế, chương trình của Mao đã dẫn tới một trong những nạn đói khủng khiếp nhất trong lịch sử, làm chết đói khoảng từ 16 đến 32 triệu người. Sau thảm họa, mà những người sống sót nói tới như là “làn gió cộng sản”, Mao dập tắt hết những lời kêu gọi ngừng tập thể hóa nông nghiệp. Như ông từng tuyên bố: “nông dân muốn tự do nhưng chúng ta muốn chủ nghĩa xã hội”.

Những mất mát khủng khiếp này vẫn không ngăn chặn được sự lặp lại tính tàn bạo cộng sản nhân danh xóa bỏ chủ nghĩa tư bản. Sau khi chinh phục được Cambodia vào năm 1975, Pol Pot và phe Khmer Đỏ của ông ta đã đuổi hàng triệu người ra khỏi các thành phố, đẩy họ về nông thôn làm việc trong các công xã và các dự án cưỡng bức lao động. Họ tìm cách biến Cambodia thành một xã hội thuần nông không có giai cấp.

Khmer Đỏ bãi bỏ đồng tiền, cấm đánh bắt cá để kinh doanh, hành quyết các tu sĩ Phật giáo, Hồi giáo; các cộng đồng thiểu số gốc Việt và gốc Hoa của đất nước bị coi là “kẻ xâm nhập”. Chế độ của Pol Pot cũng tập trung trẻ em để ngăn ngừa việc chúng bị lây nhiễm ý thức hệ từ cha mẹ “tư bản” của chúng.

Được biết đã có khoảng 2 triệu người Cambodia, tương đương một phần tư dân số vào thời ấy, đã chết vì đói rét, bệnh tật, bị hành quyết hàng loạt trong bốn năm ác mộng dưới ách cai trị của Pol Pot. Ở một số khu vực, ao chuôm nào đào lên cũng thấy sọ người.

Phân tích về giai cấp của Marx bác bỏ tính chính danh của mọi phong trào chính trị đối lập, không chỉ từ các phần tử “tư sản” mà từ ngay bên trong các phong trào cộng sản – bởi vì những người đối lập phục vụ “một cách khách quan” cho lợi ích của trật tự tư bản quốc tế. Cái lô-gic về cách mạng không ngừng nghỉ chống chủ nghĩa tư bản sẽ chỉ tới một lãnh tụ duy nhất trên đỉnh một hệ thống độc đảng.

Từ Nga tới Trung Quốc, từ Bắc Hàn tới Cuba, các nhà độc tài cộng sản đều chia sẻ những đặc điểm chung chủ yếu. Tất cả đều ít nhiều tuân theo khuôn mẫu của Lenin: một sự pha trộn hệ tư tưởng đấu tranh với những thủ đoạn vô nguyên tắc. Và tất cả đều có sức mạnh ý chí tuyệt vời – điều kiện tiên quyết để thủ đắc những gì chỉ có sự đổ máu không tính nổi mới có thể mang lại.

Tuy nhiên, trong thế kỷ vừa qua chủ nghĩa cộng sản không phải là tác nhân duy nhất thực hiện các vụ tàn sát. Sự đàn áp của chủ nghĩa quốc xã (Nazi), những cuộc chiến tranh thanh lọc sắc tộc cũng đã giết hại khoảng 40 triệu người. Và trong thời Chiến tranh Lạnh, phong trào chống cộng sản đã kích hoạt những cơn bùng phát bạo động bất ngờ và dữ dội ở Indonesia, châu Mỹ Latin và nhiều nơi khác.

Nhưng bằng chứng về nỗi kinh hoàng cộng sản nổi lên liên tục trong nhiều thập niên đã gây sốc nặng cho những người cánh tả và theo tư tưởng tự do ở phương Tây, những người cùng chia sẻ nhiều mục tiêu công bằng xã hội của các nhà cách mạng. Nhiều người phản đối Liên xô đã làm méo mó chủ nghĩa xã hội, và quy những tội ác của chế độ Xô-viết cho tình trạng lạc hậu của nước Nga, cho tính khí của Lenin và Stalin. Dù sao, Marx không bao giờ ủng hộ việc tàn sát hàng loạt hoặc các trại lao động kiểu Gulag. Không tìm đâu thấy ông biện luận rằng công an chìm, trục xuất người trên xe chở súc vật và chết đói hàng loạt là những biện pháp nên dùng để thiết lập các trang trại tập thể.

Nhưng nếu chúng ta phải học có một bài học từ một thế kỷ cộng sản thì đó chính là: để thực thi các lý tưởng của Marx thì cần phải phản bội chúng. Đòi hỏi của Marx “bãi bỏ quyền tư hữu” là tiếng kèn xung trận kêu gọi hành động – nhưng cũng là con đường kiên định dẫn tới sự hình thành nhà nước đàn áp, không bị kiểm soát.

Một số nhà xã hội chủ nghĩa bắt đầu nhận ra rằng, không thể có tự do nếu không có thị trường và sở hữu tư nhân. Khi họ bắt đầu giải hòa với sự tồn tại của chủ nghĩa tư bản, hy vọng sẽ điều tiết thay vì xóa bỏ nó, họ bị cáo buộc là những kẻ phản bội. Theo thời gian, ngày càng có nhiều nhà xã hội chủ nghĩa chấp nhận kiểu nhà nước phúc lợi, hoặc kinh tế thị trường có sự phân phối. Nhưng tiếng còi kêu gọi vượt qua chủ nghĩa tư bản vẫn còn vang vọng trong một số người cánh tả.

Những thành trì cố thủ quan trọng của thế kỷ cộng sản vẫn còn tồn tại, dù không theo kiểu Marxist chính thống, ở Nga và Trung Quốc. Cả hai quốc gia này vẫn tiếp tục hoài nghi những gì có lẽ là quan trọng nhất của thị trường tự do và sở hữu tư nhân: khả năng đem lại cho người dân thường sự độc lập trong suy nghĩ và hành động, cho họ quyền theo đuổi những lợi ích của chính họ mà họ thấy phù hợp, trong đời sống riêng tư, xã hội dân sự và không gian chính trị.

Nhưng chống chủ nghĩa tư bản còn được sử dụng như một chương trình thay thế trật tự thế giới bằng một trật tự mới, trong đó những mục tiêu dân tộc chủ nghĩa từ lâu bị đè nén sẽ được hiện thực hóa. Đối với Stalin và Mao, người thừa kế những nền văn minh cổ đầy tự hào, châu Âu và Hoa Kỳ đại diện cho sức cám dỗ và mối đe dọa của một phương Tây siêu việt. Những người cộng sản tự đặt ra cho mình nhiệm vụ phải đuổi kịp và vượt qua các đối thủ tư bản chủ nghĩa và giành cho đất nước mình vị thế trung tâm trên sân khấu quốc tế. Cuộc đấu tranh cách mạng cho phép nước Nga thỏa mãn cái ý thức kéo dài nhiều thế kỷ về sứ mệnh đặc biệt của mình trên thế giới, trong khi nó cho Trung Quốc cơ hội để tuyên xưng một lần nữa là Vương quốc Trung tâm.

Sự chống đối phương Tây của Vladimir Putin, cùng với sự pha trộn đặc thù của ông trong đó niềm hoài vọng về thời đại Xô-viết hòa với sự phục hồi Chính thống giáo Nga, được xây dựng trên tiền lệ của Stalin. Về phần mình, tất nhiên Trung Quốc vẫn là cường quốc cộng sản cuối cùng, ngay cả khi Bắc Kinh quảng bá và cố gắng kiểm soát một nền kinh tế phần lớn là thị trường. Giờ đây, dưới quyền ông Tập Cận Bình, đất nước này vừa đi theo hệ tư tưởng cộng sản vừa khai thác văn hóa truyền thống Trung Hoa trong nỗ lực nâng cao vị thế quốc gia như là một sự thay thế phương Tây.

Thế kỷ máu của chủ nghĩa cộng sản đã đi tới lúc kết thúc, và chúng ta có thể bày tỏ niềm vui về sự lụi tàn của nó. Nhưng những khía cạnh đáng lo ngại trong di sản của nó thì vẫn còn dai dẳng!

Stephen Kotkin là giáo sư sử học và quan hệ quốc tế đại học Princeton và nghiên cứu viên cao cấp tại Viện Hoover của đại học Stanford. Cuốn sách mới nhất của ông, “Stalin: Chờ đợi Hitler, 1929-1941” vừa được Penguin Press xuất bản tháng trước.

Nguồn: https://www.wsj.com/articles/the-communist-century-1509726265



Thứ Hai, 06/08/2018 - 08:46


Đoàn tàu giáo dục Việt Nam vẫn đỗ ở “ga nông nghiệp”

Dân trí Đoàn tàu giáo dục của thế giới hiện đại đã rời nhà “ga nông nghiệp” từ lâu, đã qua “ga công nghiệp”, “ga kinh tế tri thức” rồi đang tiến vào “ga Industry 4.0”. Đoàn tàu giáo dục Việt Nam vẫn đỗ ở “ga nông nghiệp”, học sinh của chúng ta không vui vẻ gì khi lục tục lên các toa tàu cũ kỹ này.
 >> Những cái nhìn sai trái về nền giáo dục Việt Nam
 >> Giáo dục Việt Nam được báo quốc tế đưa tin ra sao trong năm 2017?
 >> Chuyện kỳ lạ của giáo dục Việt Nam

 Nhiều thanh thiếu niên Việt Nam đã lên các đoàn tàu giáo dục nước ngoài.

Nhiều thanh thiếu niên Việt Nam đã lên các đoàn tàu giáo dục nước ngoài.

Giáo dục chưa mở rộng cánh cửa đi vào thị trường lao động

Nói một cách công bằng, từ sau Cách mạng Tháng Tám (1945) đến nay, nền giáo dục Việt Nam đã thay đổi và phát triển vượt bậc. Từ một đất nước có tới trên 95% dân số mù chữ thì nay về cơ bản, chúng ta đã phổ cập giáo dục cơ sở và đang từng bước phổ cập bậc trung học.

Từ một vài trường cao đẳng và đại học mà Chính phủ bảo hộ để lại, trong cả nước lúc này đã có gần 400 trường đào tạo cán bộ trình độ đại học.... Đã có một thời nhân dân ví giáo dục như một bông hoa đẹp của chủ nghĩa xã hội và rất tự hào về những thành quả mà hệ thống giáo dục mang lại.

Hiện nay, sự nghiệp giáo dục vẫn đang tiếp tục phát triển. Các cơ sở giáo dục thuộc các cấp học, ngành học luôn gia tăng về số lượng. Về phương diện này, có thể nói, thế hệ trẻ có đủ chỗ ngồi trong các trường lớp trên khắp các địa bàn dân cư. Người muốn học không lo thiếu chỗ học, mà chỉ phải lo có tiền để theo học và có dám chấp nhận học để lấy bằng chứ không để kiếm việc làm.

Theo học để có nghề và chí ít là có một nơi làm việc là vấn đề rất khó. Giáo dục giống như một sân chơi chưa thật sự quan tâm đến lớp người có thu nhập thấp - những người đang đang được xếp vào tầng dưới của thấp phân tầng xã hội.

Nói cách khác, giáo dục chưa mở rộng cánh cửa đi vào thị trường lao động. Những khiếm khuyết của giáo dục nảy sinh vào lúc này có lẽ là từ thực trạng đó mà ra. Những người quan tâm đến giáo dục nước nhà không còn hi vọng vào những đổi mới giáo dục trong hàng chục năm qua, bởi, trên thực tế, ĐỔI MỚI đang chỉ là những chắp vá một chuỗi những thay đổi về quản lý giáo dục hơn là mang lại sự phát triển mới cho người học.

Chờ đợi một cuộc cách mạng giáo dục

Nhiều người chờ đợi một chủ trương cải cách giáo dục với tư cách là một cuộc cách mạng giáo dục, đưa mô hình “Nhà trường phấn trắng bảng đen” đã tồn tại suốt thế kỷ XX sang “Nhà trường thông minh” mà thế kỷ XXI đòi hỏi. Nhà trường phấn trắng bảng đen có vai trò không nhỏ trong thế kỷ XX ở nước ta. Nhưng, nếu duy trì nhà trường cổ truyền này trong thế kỷ XXI thì giỏi lắm cũng chỉ đào tạo ra lớp người như thế hệ U3A chúng tôi hiện nay mà thôi.

Trong báo cáo của Ủy ban Cải cách giáo dục trực thuộc Tổng thống Hàn Quốc có đoạn viết: “Giáo dục Hàn Quốc tuy có sự lớn mạnh đáng ghi nhận về số lượng trong kỷ nguyên công nghiệp hóa, nhưng sẽ không còn thích hợp trong kỷ nguyên công nghệ thông tin và toàn cầu hóa. Nó không thể sản sinh ra những con người có tính sáng tạo và nhạy cảm đạo đức, mà những phẩm chất ấy lại rất cần thiết để làm tăng năng lực cạnh tranh của dân tộc.

Sắp tới đây, vấn đề cần giải quyết là gì? Hệ thống giáo dục nhằm thi vào đại học, cao đẳng dựa trên cơ sở học thuộc lòng là vấn đề cần xem xét đầu tiên. Bởi vì, những điều học thuộc sẽ tuột khỏi trí não học sinh sau khi ra trường... không quốc gia nào trên thế giới đạt mức độ cao hơn Hàn Quốc về lòng nhiệt thành đối với giáo dục và không ở đâu trẻ em chịu sức ép học tập to lớn như ở Hàn Quốc. Ấy vậy mà, khi những người Hàn Quốc có giáo dục gia nhập vào lực lượng lao động, nói chung họ bị quy là “có nhiều khiếm khuyết” và “được chuẩn bị một cách kém cỏi”.

Báo cáo này đi đến kết luận rằng, cha mẹ học sinh Hàn Quốc đang bị đẩy vào “địa ngục thi cử”. Tôi thiết nghĩ, vấn đề này ở Việt Nam không kém hơn, có khi người đọc cảm thấy Báo cáo về giáo dục Hàn Quốc nói hộ về thực trạng giáo dục ở Việt Nam còn nặng nề hơn.

Giáo dục theo khuôn mẫu sẽ làm thui chột mọi sáng kiến của thế hệ trẻ

Trong đổi mới giáo dục ở nước ta, lĩnh vực thi cử được “đổi mới” liên tục, năm nào cũng có cách thi riêng, quy chế thi riêng, cách đối phó “gian lận” trong thi cử luôn được cải tiến từng năm.

Có điều lạ, sau mỗi kỳ thi, ngành giáo dục tự đánh giá rằng, kỳ thi này tốt hơn, cách thức thi hay hơn, nhưng phương thức thi hay đến mấy thì năm sau cũng bị thay thế để nhường cho một sáng kiến khác.

Mỗi năm là một cuộc thí điểm về thi cử, nói cụ thể hơn, học sinh là chủ thể của những thí điểm này. Cuối cùng thì năm nào cũng đỗ đạt với tỷ lệ rất cao. Vậy, đã đạt tỷ lệ thi cao và cách thi đã hay rồi thì sao cứ phải tiếp tục đổi mới thi cử?

Cái bệnh thi cử, chạy đua đại học là một hiện tượng không bình thường mà lại nhân danh đổi mới. Tôi cho rằng, lối tư duy về thi cử ở ta nói lên tình trạng “bệnh hoạn”, làm khổ thế hệ trẻ và làm đau đầu và đau túi tiền của những nhà nghèo.

Cách đào tạo lỗi thời của hệ thống nhà trường là sản phẩm giáo dục được “đúc” theo một “khuôn mẫu”. Phương thức này sẽ hoàn toàn không đáp ứng được yêu cầu nhân lực của nền kinh tế tri thức và nền kinh tế hậu công nghiệp.

Giáo dục theo khuôn mẫu sẽ làm thui chột mọi sáng kiến của thế hệ trẻ, mài nhẵn những cái riêng trong con người, từ đó làm mờ cá tính. Các lớp học sinh ra trường theo một công thức cứng nhắc, làm theo những chỉ dẫn chung của nhà quản lý. Họ thiếu năng lực tư duy phản biện, thiếu độc lập suy nghĩ, mất đi những ước mơ sáng tạo.

Cách làm giáo dục của Việt Nam là quá tốn kém. Tốn kém quá nhiều tiền do Nhà nước cung ứng và quá tốn kém, làm cho dân chúng phải gồng mình đóng góp. Đáng lẽ ra, kinh tế càng tăng trưởng thì đồng lương của người lao động càng được nâng lên và học phí phải giảm xuống.

Ngược lại, học phí tăng theo tỉ lệ thuận với mức tăng trưởng kinh tế. Điều này là làm ngược với thế giới hiện đại. Đáng ra, người ta phải giảm học phí khi kinh tế tăng trưởng, sản xuất phát triển để tới một lúc nào đó, chúng ta có nền giáo dục không mất tiền. Đó mới là mô hình giáo dục lý tưởng. Nền giáo dục tốn kém là nền giáo dục loại trừ người nghèo.

Ngày trước, C.Fourier nói rằng, muốn xem cuộc cách mạng xã hội triệt để đến đâu thì phải xem thái độ của nó đối với việc giải phóng phụ nữ ra sao. Mượn ý đó, tôi cho rằng, cuộc cách mạng về giáo dục có triệt để hay không thể hiện ở chỗ nó ứng xử ra sao với việc học của người nghèo.

Một trong những căn bệnh trầm kha của giáo dục là xa rời nguyên lý giáo dục kết hợp với lao động sản xuất. Khi nói đến giáo dục - đào tạo, hầu như văn kiện nào của Đảng và Nhà nước cũng nói đến những mục tiêu trong các cụm từ con người lao động, con người có nghề, con người sáng tạo, nhưng trên thực tế, giáo dục học đường đang tự trói mình trong 4 bức tường lớp học, trường phổ thông hầu như không có mối liên hệ với doanh nghiệp, với nhà máy, với xưởng sản xuất..., trường đại học chưa bảo đảm chất lượng thực tập, thực hành, nghiên cứu khoa học ..

Nhà trường phổ thông tuyên bố về chủ trương hướng nghiệp nhưng sách giáo khoa hướng nghiệp, tài liệu giới thiệu hệ thống nghề trong nền kinh tế quốc dân, các tổ chức tư vấn nghề... không có trong nhà trường. Trung học phổ thông được gọi là cấp định hướng nghề nghiệp, song định hướng như thế nào, bằng phương pháp nào, theo công nghệ học tập nào v.v... đều chưa có sự chuẩn bị và chưa thể giải đáp những thắc mắc này.

 GS.TS Phạm Tất Dong (tác giả bài viết)

GS.TS Phạm Tất Dong (tác giả bài viết)

Phải đoạn tuyệt mô hình nhà trường cổ điển hiện nay

Chủ trương phân luồng học sinh sau trung học cơ sở và định hướng học sinh trung học cơ sở chọn nghề, chọn trường học tiếp đã thất bại nhiều lần. Muốn phân luồng học sinh trung học cơ sở mà lại chạy theo việc phổ cập giáo dục trung học phổ thông thì hầu như học sinh trung học cơ sở sẽ từ chối vào các trường dạy nghề.

Nhà trường tương lai của Việt Nam phải đoạn tuyệt mô hình nhà trường cổ điển hiện nay. Nó chỉ có thể hình thành và phát triển khi một hệ thống khái niệm mới về giáo dục được vận dụng trong tư duy giáo dục của các nhà quản lý giáo dục, các cán bộ hoạch định chính sách giáo dục và giáo viên. Hơn nữa, những vấn đề nhạy cảm về đạo đức nhà giáo, đạo đức sư phạm nhất thiết phải được quy định chặt chẽ và phải được thực thi nghiêm túc.

Nhà trường tương lai của chúng ta sẽ được xây dựng trước bối cảnh nào?

Một là, nền kinh tế tri thức (hay còn gọi là nền kinh tế học hỏi) đòi hỏi nhà trường phải đào tạo ra những LAO ĐỘNG TRI THỨC (Knowledge worker), những người có năng lực đưa các công nghệ mới vào sản xuất để gia tăng lượng sản phẩm hàng hóa chất lượng cao, đủ sức cạnh tranh trên những thị trường thế giới, kể cả những thị trường khó tính nhất.

Hai là, quá trình hội nhập quốc tế đòi hỏi mỗi người dân là một công dân học tập, thích ứng với những thay đổi nhanh chóng của xã hội và từng bước có đủ năng lực và bản lĩnh của công dân toàn cầu.

Ba là, cách mạng công nghiệp lần thứ 4 tạo ra một xã hội hậu công nghiệp - xã hội công nghệ. Việc đào tạo con người cũng như việc sản xuất vật chất và tinh thần trong xã hội đều phải dựa vào những công nghệ mới và công nghệ cao. Giáo dục phải đào tạo ra các sản phẩm của mình theo phương thức của Industry 4.0; “đào tạo hàng loạt sản phẩm có cá tính”, tức là những sản phẩm được tạo ra hàng loạt nhưng mang theo đặc điểm riêng.

Phải được xây dựng trong hệ thống giáo dục mở

Trước bối cảnh ấy, nhà trường tương lai phải được xây dựng trong hệ thống giáo dục mở (Open Education). Đặc trưng của nền giáo dục mở có thể diễn giải theo các điểm sau:

1. Hệ thống giáo dục mở là hệ thống giáo dục mở cửa cho mọi người, không hạn chế về thời gian và địa điểm, không có rào cản về cơ hội học tập và điều kiện học tập, không loại trừ bất cứ ai dù họ là người khuyết tật, người phạm pháp, tạo nên một nhà nước phúc lợi giáo dục (Edutopia), tức là tạo nên một nền giáo dục hoàn hảo, phát huy đầy đủ những năng lực tiềm tàng trong mỗi con người.

2. Hệ thống giáo dục mở tạo ra một sự gắn kết và liên thông giữa giáo dục ban đầu với giáo dục tiếp tục, giữa giáo dục chính quy với giáo dục không chính quy, sự chuyển đổi linh hoạt từ chương trình giáo dục này sang chương trình giáo dục khác, từ đào tạo ngành này sang ngành khác, như vậy con người có thể tìm được chương trình học thích hợp để phát huy được mọi năng lực của mình.

3. Hệ thống giáo dục mở gắn kết việc học ở trường học với việc học tại doanh nghiệp, tại nơi làm việc, học tại nhà trên cơ sở tạo ra một hệ thống tín chỉ cho việc đạt được các chương trình đào tạo khác nhau về chuyên môn, nghiệp vụ và trình độ học vấn, trình độ tay nghề, sao cho bằng mọi cách học, người ta đều đạt được mục đích nếu tích lũy đủ tín chỉ.

4. Hệ thống giáo dục mở tạo ra và thúc đẩy các ý tưởng của người học, đặc biệt là các ý tưởng về khởi nghiệp, sáng tạo nghệ thuật, phát triển tài năng, mở rộng sản xuất, phát huy các sở thích... bằng việc mở rộng việc chia sẻ về thông tin, tri thức, kỹ năng, dựa vào việc phát huy tư duy sáng tạo, cung ứng các loại dịch vụ...

5. Hệ thống giáo dục mở tận dụng công nghệ học tập mới để người học có thể lựa chọn và tiến hành những phương pháp học tập chủ động, tích cực, nhất là phương pháp tự đào tạo, tự giáo dục. Công nghệ thông tin sẽ giúp người học nâng cao trình độ học vấn và tay nghề của mình nhờ các computer, các máy tính bảng, các phương tiện thông tin di động... để truy cập nội dung học tập mình cần ở mọi lúc, mọi nơi.

Đoàn tàu giáo dục của thế giới hiện đại đã rời nhà “ga nông nghiệp” từ lâu, đã qua “ga công nghiệp”, “ga kinh tế tri thức” rồi đang tiến vào “ga Industry 4.0”. Đoàn tàu giáo dục Việt Nam vẫn đỗ ở “ga nông nghiệp”, học sinh của chúng ta không vui vẻ gì khi lục tục lên các toa tàu cũ kỹ này.

Phải mở con đường sắt khác để đoàn tàu của chúng ta xuất phát từ “ga công nghiệp” vào năm 2025 là chậm nhất. Chỉ có nền giáo dục mở thì chúng ta mới làm được điều này. Nhiều thanh thiếu niên Việt Nam đã lên các đoàn tàu giáo dục nước ngoài. Đó là sự thật, một sự thật đanh thép, đặt ra một còi lệnh nghiêm túc: Đừng chạy theo cách đổi mới chắp vá, xoay quanh thi cử, viết thật nhiều sách giáo khoa, thu học phí với giá đúng, giá đủ nhưng cứ giữ nguyên nhà trường phấn trắng bảng đen.

GS.TS. Phạm Tất Dong, Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư ký Hội Khuyến học Việt Nam

Một lũ ăn Cướp và ăn Cắp

Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - CSVN ngay từ đầu đã tự xác nhận là ăn cướp khi tuyên bố chúng cướp được chính quyền của chính phủ Trần Trọng Kim.

Năm 1954 chúng phát động phong trào cải cách ruộng đất để cướp tất cả tài sản của những người dân miền Bắc được chúng xếp vào hàng địa chủ, chẳng những chúng cướp của mà còn giết người bằng cách đấu tố rồi đem bắn, nhẹ thì tịch thu tài sản đuổi ra ngoài đồng sống giữa cánh đồng hưu quạnh, gặp mấy đứa bé chăn trâu cũng phải khoanh tay chào ông bà nông dân đàng hoàng còn không chúng có quyền tát vào mặt mà không dám hé răng hé lợi.

Sau khi TT Diệm bị lật đổ, hàng rào ấp chiến lược được dỡ bỏ, chúng cho người qua liên lạc với những cơ sở được gài theo dân Bắc di cư vào Nam và thành lập MTDTGPMN từ các chi bộ, đảng uỷ, huyện uỷ và tỉnh uỷ cho tới trung ương cục.

Cái đám này chuyên môn đi móc nối, dụ dỗ những người nhẹ dạ làm liên lạc, cơ sở, chỉ điểm và hoạt động cho chúng. Sau này thành lập các nhóm khủng bố mang tên biệt động thành chuyên đặt chất nổ, quăng lựu đạn, xử tử những người chúng cho là thành phần ác ôn.

Ngoài thôn xóm thì chúng cho kinh tài đi thu thuế đóng góp hàng đêm, doạ nạt để không một ai dám từ chối đóng thuế và ủng hộ cho chúng, hình thức ép buộc để ăn cướp.

Thỉnh thoảng chúng cho du kích ra chận xe đò để cướp tiền của người dân đi đường hoặc không cướp của thì chúng gài mìn đắp mô để khủng bố và gây tiếng vang, làm cho dân thường chết oan vì mìn gài của chúng.

Sau khi ký hiệp định Paris năm 1973 chưa ráo mực thì chúng đã vội vàng xua quân qua để đánh cướp miền Nam. Một lần nữa miền Nam lại bị bọn cướp rút ruột khi đoàn xe cả trăm chiếc Molotova của Nga chở đồ đạc hàng hoá các loại từ trong Nam ra Bắc cả 2 tháng ròng rã sau năm 1975.

Các công ty hãng xưởng trước đây của VNCH bị chúng gom lại thành các công ty quốc doanh hay hợp tác xã cho dù chủ cũ của những công ty hãng xưởng này vẫn đang sản xuất hay làm ăn.

Quyền hành trong tay kẻ cướp chúng ra lệnh đổi tiền mấy lần để cướp hết tiền trắng trợn trong dân và ra lệnh đánh tư sản mại bản để cướp dollar vàng bạc của những đại gia thời VNCH hồi đó.

Chưa hết đảng csvn còn lừa Quân Dân Cán Chính VNCH đi tập trung cải tạo ở các nhà tù từ Bắc tới Nam, ở nhà đưa vợ con những người đó đi vùng kinh tế mới, rồi cướp tài sản, cướp nhà của họ.

Thời bao cấp csvn cho đám thuế vụ lập trạm cố định và lưu động trong thời gian ngăn sống cấm chợ để cướp các mặt hàng của người dân đi buôn.

Nguyễn Văn Linh đã ra lệnh dẹp các trạm thuế vụ dọc đường cởi trói cho nền kinh tế sau khi qua Tàu Cộng về. Từ đó tới nay các chóp bu csvn mạng ai người nấy ra sức cướp dầu khí, cướp khí đốt, tài nguyên thiên nhiên, bán lấy tiền bỏ túi riêng, với người dân thì chúng dùng các loại thuế thế giới chưa từng có để cướp tiền người dân một cách hợp pháp, cướp đất cướp đai của người dân bán cho các công ty ngoại quốc kiếm tiền làm giàu cho bản thân và gia đình.

Từ khi Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng trở đi chuyện ăn cắp của công đã trở lên rất phổ biến, lớn thì ăn cắp lớn, rút tiền lớn của công, bé thì ăn cắp bé rút tiền bé của công quỹ, tìm cách biến của công thành của riêng, tìm cách rút ruột các công trình xây dựng, tìm cách biển thủ của công chuyển đổi thành của riêng cá nhân mà vẫn hợp pháp. Đến nỗi bà Doan phó chủ tịch nước phải thốt lên, "chúng ăn không chừa một cái gì". Mà đúng thật xi măng, sắt thép, cả đến cái toilet của trẻ em trong trường tiểu học chúng cũng tăng tiền lên khi xây dựng để chia nhau thì còn cái gì chúng tha nữa. Chúng là những nhà xây cất đại tài nhất thế giới vì "xây thì ít, cất đi thì nhiều". Phải công nhận cái bao tử của chúng tốt thật, cái gì vào bụng chúng cũng tiêu hoá được hết vì thế tên nào tên nấy mặt phù nề, bụng phệ xuống như phụ nữ mang thai 5-6 tháng.

Một chế độ mà chỉ biết cướp và ăn cắp của công nhét túi thì lẽ đương nhiên chẳng chóng thì chày sẽ có ngày sập tiệm, chỉ còn một đất nước tan hoang nghèo đói, không còn gì để cướp và không còn gì để ăn cắp làm của riêng nữa. Từ ngoài Bắc chúng kéo nhau vào cướp trọn miền Nam thu gom tất cả tài sản của chế độ VNCH để lại, hết cướp tiền bạc của cải của người dân đến cướp tài nguyên của đất nước cuối cùng ăn cắp đất đai tổ tiên đã gầy dựng bán sạch cho ngoại bang, tội này của chúng thiên thu không thể gội sạch, lịch sử sẽ nguyền rủa chúng muôn thế hệ sau này cái tội phá hoại, bán rẻ Tổ Quốc và phản Quốc khi cúi đầu trước giặc và cam tâm làm tay sai cho giặc.

Ngày 05/08/2018



Cách mạng tình dục thời đại HCM:

Mua thuốc kích dục dễ như mua rau ở Sài Gòn

Nhiều người bán hàng dạo trước bến xe Miền Tây (TP.HCM) chèo kéo khách mua thuốc kích dục, công khai như mua rau ngoài chợ.

 >> Công khai bán thuốc kích dục "không thể kiềm chế" giữa chợ
 >> Lần theo dấu vết "đội quân" bán thuốc kích dục

Buổi chiều đầu tháng 8/2018, khi người viết vừa bước xuống bến xe miền Tây, ngay lập tức một người đàn ông trung niên bán hàng dạo ghé lại chào mời.

Khi chúng tôi lắc đầu, không có ý định mua hàng, người này thậm thụt nói: “Mua thuốc sung không? Thuốc kích dục cho con gái đó"

Ông này lấy trong hộp giấy ra lọ thủy tinh, chứa thứ nước trong vắt, mời chào với giá 200 ngàn đồng/lọ và cho biết “bùa yêu" có xuất xứ từ Mỹ, liên doanh với Thái. Một lọ dùng 4 lần, chỉ cần nhỏ vài giọt vào nước, uống vào sau ít phút sẽ có cảm giác ngay...

Khi chúng tôi hoài nghi về nơi xuất xứ, người uống lỡ có mệnh hệ gì thì làm sao, người bán hàng đáp: “ Không sao hết. Cái này uống vào sẽ bị kích thích tâm trí, hứng lên là...chơi thôi. Nhiều người dùng rồi, có ai làm sao đâu ”.

Lọ thuốc nước được cho là thuốc kích dục bán giá 200 ngàn cho 4 lần sử dụng
Lọ thuốc nước được cho là thuốc kích dục bán giá 200 ngàn cho 4 lần sử dụng

Đứng trước cổng bến xe Miền Tây chưa đầy 20 phút, chúng tôi được 4 người đến giới thiệu đủ loại mặt hàng như: kính mát, ví da…và dĩ nhiên không thể thiếu các loại thuốc kích dục.

Bà T. (48 tuổi) - có thâm niên 10 năm bán hàng dạo tại bến xe Miền Tây cho biết, ngoài “bùa yêu” nữ, bà còn bán “bùa yêu” nam.

“Chị bao hàng em luôn, em mua 1 lọ đi rồi lấy số điện thoại liên lạc khi cần thì gọi chị, chị để rẻ cho” – bà T. nài nỉ.

Bà T. mời khách mua hàng ở bến xe miền Tây
Bà T. mời khách mua hàng ở bến xe miền Tây

Theo tìm hiểu, loại được cho là thuốc kích dục có dạng nước, bột, có loại viên nén, singum. Khách hàng được những người bán “thần dược” nhắm đến là những thanh thiếu niên mới lớn, tâm lý tò mò, mua hàng để...thử đối tác.

Hiện nay, loại hàng này dễ mua như rau...ngoài chợ. Chỉ cần thao tác tìm kiếm trên mạng chưa đầy 1 giây, có hơn 10 triệu lượt thông tin mua bán về loại thuốc được cho là tăng ham muốn này hiển thị.

Liên hệ tại một trang web chuyên cung cấp "bùa yêu" tại TP.HCM, chủ cửa hàng cho biết, có rất nhiều loại, tương ứng với các mức tiền khác nhau. Do hàng được xuất xứ từ các nước châu Âu như: Mỹ, Pháp, Tây Ban Nha...nên yên tâm sử dụng.

Một số mặt hàng bán trên mạng được cho là xuất xứ từ châu Âu
Một số mặt hàng bán trên mạng được cho là xuất xứ từ châu Âu

"Anh yên tâm, dùng các loại này đảm bảo chất lượng không gây hại gì, đảm bảo 100 % luôn. Anh chọn hàng đi để em tư vấn rồi giao luôn" - người bán hàng khẳng định.

Liên hệ với người từng mua một trong số các loại thuốc kích dục để tăng sự thăng hoa với người yêu. Người này cho biết, thuốc dạng nước hay nước hoa đều không có tác dụng như quảng cáo là kích dục, nó chỉ khiến đối phương hít phải hoặc uống phải có cảm giác buồn nôn, chóng mặt.

Theo PGS TS Nguyễn Hữu Đức - Đại học Y dược TP.HCM, những loại thuốc kích dục không rõ nguồn gốc, xuất xứ, không có ghi thành phần của thuốc gồm những gì, người sử dụng chúng có nguy cơ tổn hại sức khỏe rất cao, thậm chí có thể tử vong nếu chúng chứa các độc chất nguy hiểm.

“Đối với các loại thuốc bán truyền miệng, qua tay hoặc lén lút thì tuyệt đối không nên mua. Đã có nhiều nạn nhân phải nhập viện vì tai biến trầm trọng do dùng thuốc hay chế phẩm chứa độc chất với sự nguy hiểm khôn lường" – PGS TS Nguyễn Hữu Đức nói.

Theo Văn Châu 
VietNamnet



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Nhận được tin vui viện trợ Mỹ được Hạ Viện chấp thuận, quân Ukraine tổng phản công đánh bom tàu ​​cứu hộ lâu đời của Nga ở Crimea
Bí mật 30-4 chưa bao giờ tiết lộ : Quân đội Mỹ và VNCH suýt bắn nhau tan nát vào giờ chót Vì Bị Bỏ Rơi
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford!
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh!
Tưởng niệm tháng tư 75
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á

     Đọc nhiều nhất 
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến [Đã đọc: 572 lần]
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin [Đã đọc: 562 lần]
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế [Đã đọc: 468 lần]
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt [Đã đọc: 448 lần]
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học [Đã đọc: 425 lần]
Tưởng niệm tháng tư 75 [Đã đọc: 375 lần]
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ [Đã đọc: 372 lần]
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh! [Đã đọc: 358 lần]
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975 [Đã đọc: 332 lần]
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford! [Đã đọc: 323 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.