Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 6
 Lượt truy cập: 24823980

 
Khoa học kỹ thuật 16.04.2024 03:27
CSVN biến dân Việt thành VC (vô cảm, emotionless)
12.11.2017 08:52

Lại phải nói về sự vô cảmSong Chi
Trong những năm qua, chúng ta đã nói quá nhiều đến sự vô cảm trong xã hội VN. Vô cảm đã trở thành một trong những “căn bệnh mãn tính”, cũng như tham nhũng, sự dối trá, bệnh hình thức…Nhưng dường như càng ngày “căn bệnh” này càng nặng hơn, “lây lan” đến rất nhiều tầng lớp khác nhau trong xã hội.

Người dân đang di dời cây đổ trên đường phố Nha Trang sau khi bão Damrey quét qua miền trung Việt Nam hôm 4/11/2017
Người dân đang di dời cây đổ trên đường phố Nha Trang sau khi bão Damrey quét qua miền trung Việt Nam hôm 4/11/2017
 AFP


Đám lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản cho tới hầu hết các quan chức từ trên xuống dưới thì vô cảm là chuyện thường thấy, không có gì phải ngạc nhiên. Điều đó khởi nguồn từ bản chất của đảng cộng sản VN, luôn luôn đặt quyền lợi của đảng lên trên lợi ích của quốc gia, dân tộc. Những con người đang nằm trong cái đảng phái chính trị đó, cái guồng máy đó, do vậy, chẳng hề quan tâm gì đến đất nước, nhân dân. Họ chỉ quan tâm đến sự tồn tại của đảng vì nó gắn chặt với quyền lợi của họ, “còn đảng còn mình”.

Song cứ mỗi khi có một chuyện gì đó, như thiên tai ập xuống (mà trong đó thiên tai chỉ chiếm một phần, nhân tai mới là chín phần), sự vô cảm của họ càng bộc lộ rõ ràng đến nhức nhối trước mắt mọi người.

Trong tháng 9 vừa qua, mưa lũ cộng cơn bão Doksuri, tức cơn bão số 10, tràn vào VN làm chết và mất tích trên dưới trăm người, tang thương khôn xiết, nước mắt người dân ở nhiều khu vực miền Trung còn chưa kịp khô thì nay bão Damrey, tức cơn bão số 12 lại kéo đến, lại thêm vài chục người chết, còn thiêt hại về nhà cửa, tài sản, mùa màng, thì chưa có con số nào thống kê cho kịp. Ấy vậy mà thái độ của nhà cầm quyền VN như thế nào?

Thời điểm xảy ra bão số 10, đám lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản VN còn đang bận tổ chức hội nghị Trung ương 6 (khóa 12). Không một ngày quốc tang, không mảy may động lòng, từ đám “tứ trụ”, Bộ chính trị cho tới các đảng viên, cán bộ, quan chức VN ngồi trong những phòng họp sang trọng, êm ấm, an toàn, bàn chuyện “quốc gia đại sự” trong lúc trên thực tế người dân đang vật lộn với bão, lũ, với cái chết. Báo chí, trên các trang mạng xã hội tràn ngập những hình ảnh thương tâm: hai mẹ con ôm nhau chết vùi trong đất lở, một bà cụ chết nằm ngửa trện mặt nước hai tay còn giơ lên chới với như cầu cứu, mấy đứa trẻ trần truồng nằm sấp nằm ngửa tím tái, những chiếc quan tài được đặt đó và người thân đang mòn mỏi chờ vớt được xác người chết…

Ai cũng biết, lũ lụt ở VN một phần là do thiên tai, nhưng cái chính là do nạn phá rừng bừa bãi vô tội vạ, việc xây dựng quá nhiều đập thủy điện làm ảnh hưởng tới dòng chảy của nước, làm mất thêm diện tích rừng, thêm vào đó, thủy điện xả lũ khiến lũ chồng lũ, tai họa càng lớn. Cứ mỗi năm lũ lụt càng nghiêm trọng hơn, thiệt hại càng nặng nề hơn.

Người dân phẫn nộ vì năm nào cũng có bão lũ, xả lũ, nhưng không có ai chịu trách nhiệm gì, mà các quan chức lãnh đạo thì mở miệng ra là tránh né, đổ thừa: "Xả lũ đúng quy trình, không biết trước hậu quả"“Vỡ đê theo kế hoạch""Rút kinh nghiệm sâu sắc"…Bao nhiêu năm sống chung với bão lũ, nhưng công tác phòng chống, cứu hộ vẫn không sáng tạo hơn, hiệu quả hơn, năm nào cũng có người chết, hàng chục, hàng trăm người!

Và bây giờ, bão Damrey, lại tiếp tục những con số thương vong lạnh lùng, lại tiếp tục nhà cửa tài sản tan hoang…Nhưng giữa Hà Nội, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và dàn lãnh đạo đảng cộng sản VN thì bận bịu tổ chức trọng thể 100 năm CM tháng Mười Nga! Buổi lễ ngập tràn màu cờ đỏ như máu, hình ảnh búa liềm, hình ảnh “cuộc CM tháng 10 Nga” và bài diễn văn dài dòng ca ngợi cuộc CM vĩ đại với những từ ngữ cũ rích như từ cả thế kỷ trước của ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Sáng ngày 5.11, tại Công viên Lenin (Hà Nội), báo chí đưa tin, chụp hình đoàn đại biểu Ban chấp hành Trung ương Đảng, Quốc hội, Chủ tịch nước, Chính phủ, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc VN và thành phố Hà Nội đến dâng hoa tưởng niệm tại tượng đài V.I. Lenin! Cả bộ sậu nghiêm trang kính cẩn cúi đầu tri ân trước tượng đài!

Cái cuộc CM mà ngay ở nước Nga bây giờ người ta cũng chẳng muốn nhớ tới, còn trong mắt nhân loại thì CM tháng Mười Nga, thời kỳ Xô Viết, chủ nghĩa cộng sản, những cái tên như Lênin, Stalin v.v…chỉ gợi lên những ký ức kinh hoàng của một thứ chủ nghĩa đã giết chết 100 triệu con người tại những quốc gia đi theo con đường này, gấp mấy lần chủ nghĩa phát xít! Và gợi lại một thời kỳ thoái trào của sự tự do, dân chủ, nhường chỗ cho sự độc tài toàn trị và cái ác lên ngôi!

Song, sự vô cảm, vô đạo đức, mông muội ở nước này đâu chỉ dành riêng cho giới quan chức!

Ngay trong đêm 4.11, bất chấp công văn yêu cầu hoãn lại của UBND tỉnh Khánh Hòa, BTC cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2017 vẫn tổ chức cho thí sinh thi vòng bán kết ngay trên vùng đất tâm bão là Nha Trang, thuộc tỉnh Khánh Hòa, khi cơn bão vừa mới đi qua, cảnh tan hoang bày ra khắp nơi, VTV vẫn tiếp tục phát sóng, các em thí sinh vẫn tiếp tục cười tươi, phô diễn những đường cong thân thể…

Khoan hãy nói đến những cuộc thi Hoa hậu được tổ chức tràn lan trong những năm qua, tốn kém bao nhiêu tiển của nhưng thực tế chả đem lại lợi lộc gì cho một quốc gia còn nghèo, kinh tế đang trong giai đoạn khủng hoảng, nợ công ngày càng cao, và một xã hội còn đang có quá nhiều vấn đề bất công, phi lý phải lo giải quyết; chỉ nói đến chuyện họ cứ tổ chức cho bằng được chỉ vì hoãn một ngày là tốn kém bao nhiêu tiền! Cái tư duy chỉ biết có tiền!

Một thành viên trong Ban Giám khảo, MC Phan Anh còn viết trên facebook trả lời một ý kiến cho rằng nên dừng/hủy cuộc thì trong thời điểm này: Hủy thì được gì hả bạn? Một thành viên khác trong Ban Giám khảo, một cô Á hậu thì viết trên facebook, so sánh: “Bão Damrey đến rồi đi trong đêm, không nhằm gì so với thiệt hại của những cơn bão không hồi kết cho đương kim hoa hậu đâu em ạ… Những bàn tay nõn nà của tôi, đừng bị trầy xước gì nhé'.

Họ tự bào chữa rằng cuộc thi có dừng lại thì cũng có giúp ích gì cho bão lũ đâu, chúng tôi cứ tổ chức nhưng chúng tôi sẽ cho các người đẹp mang một số quà đi ủy lạo cho bà con bị bão lũ, như vậy là chúng tôi cũng có tinh thần tương thân tương trợ với bà con!

Đúng là cuộc thi có dừng thì cũng không giúp ích gì cho bão lũ, nhưng đó là sự chia sẻ, là cái đạo đức làm người tối thiểu! Và đừng so sánh việc phải dừng một cuộc thi với chuyện “Ví dụ như nhà này có đám ma, nhà bên cạnh có đám cưới, thì một bên bớt vui đi một chút cho hợp đạo chứ phải dừng ngày cưới lại mới hài lòng ư?” (MC Phan Anh), hoặc so sánh nỗi đau mất nhà, mất người thân với “bão” dư luận mà các Hoa hậu, Á hậu phải chịu.

Những phát ngôn “hồn nhiên” hay việc cứ tổ chức chương trình, bộc lộ nếp suy nghĩ được hình thành từ trong một xã hội mà con người đã quen với sự vô cảm, điều không tử tế. Cũng giống như các quan chức VN hay thản nhiên dùng những cụm từ “đúng quy trình”, “có kế hoạch”…đều là những suy nghĩ đã thành nếp trong tư duy.

Khi bị dư luận phản ứng, những người đã có những câu phát ngôn phản cảm liền chống chế, xin lỗi, Ban tổ chức thì cho rằng bán kết sau bão nên không ảnh hưởng gì, rằng đã tổ chức cho thí sinh đi thăm hỏi, chia sẻ với bà con và sẽ dành toàn bộ tiền bán vé đêm bán kết để hỗ trợ tiếp, nhưng rõ ràng đó chỉ là những hành động nhằm xoa dịu sự phẫn nộ của dư luận. Còn tấm lòng thực sự hay cái đạo đức tối thiểu đã không có được từ trong những kẻ tổ chức cuộc thi, dàn Giám khảo cho tới toàn bộ đài truyền hình quốc gia, đám biên tập viên thực hiện việc thu hình, phát sóng chương trình này.

Không muốn kể ra hàng loạt những ví dụ về chuyện các nước khác, từ quan chức chính khách cho tới người dân sẽ ứng xử như thế nào khi trong nước có thảm họa, thiên tai.

Chỉ muốn nói rằng khi sự vô cảm đã trở thành “chuyện thường ngày ở huyện”, lan tràn trong mọi tầng lớp của xã hội, thì dân tộc đó thật sự bất hạnh. Để xây lại từ đầu một mô hình thể chế chính trị, để vực dậy một nền kinh tế, dẫu khó, nhưng vẫn còn ít tốn thời gian hơn xây dựng lại một xã hội mà đạo đức bị suy thoái đến tận cùng, con người không còn có những cảm xúc nhân văn, những tình cảm hướng thiện đối với cuộc đời và với đồng loại!



Thái độ sống vô cảm trong xã hội hiện nay.

I. Mở bài:

- Đại văn hào Nga Marsim Gorky đã từng quan niệm: "Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương” .Tình thương chính là nền tảng để xây dựng những chuẩn mực đạo đức trong xã hội, phân biệt giữa người và ác thú. Thế nhưng, có một mặt trái đáng buồn trong xã hội chúng ta hiện nay là con người đang dần mất đi tình thương ấy để sống với lòng ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân mình. Đó chính là thái độ sống vô cảm mà mọi người cho đó là “căn bệnh lâm sàng”. Vậy , chúng ta suy nghĩ như thế nào về thái độ cũng như lối sống này?

II. Thân bài:

1. Khái quát ( Dẫn dắt vào bài):

- Lối sống vô cảm đã và đang trở thành một vấn đề xã hội mà mọi người quan tâm và suy nghĩ. Nó dường như trở nên phổ biến và càng nhanh chóng phát triển. Vậy, chúng ta hiểu gì về hai từ “vô cảm”?

2. Giải thích: "Vô cảm" là gì?

- “Vô cảm” hay nói một cách nôm na là không có cảm xúc. Đây là một trạng thái tinh thần, mà khi đó, con người không có một tình cảm mang tính nhân bản nào đối với những sự vật, sự việc diễn ra xung quanh. Họ thờ ơ, thản nhiên trước nỗi đau, nỗi bất hạnh của những mảnh đời.

3. Thực trạng, biểu hiện:

- Nhân vật Hộ trong truyện ngắn”Đời thừa” có lúc nghĩ đến tư tưởng Phát –xít: “Phải biết ác, biết tàn nhẫn để sống mạnh mẽ” nhưng cuối cùng anh chọn tình thương. Theo Hộ thì tình thương phân biệt giữa người và ác thú. Hay Jean Valjean trong “Những người khốn khổ” của văn hào Pháp Victor Hugo, cả đời chỉ tâm niệm một điều: “Trên đời này chỉ có một điều duy nhất ấy thôi, đó là thương yêu nhau”. Nhưng, đáng buồn thay khi một bộ phận con người, đặc biệt là học sinh trong xã hội chúng ta hiện nay lại đi ngược lại, càng ngày càng vô tình, thờ ơ với mọi thứ xung quanh. Đứng trước cái xấu xa, cái đê hèn, mà không cảm thấy đau xót, phẫn nộ; không cảm thấy nhức nhối trái tim. Đứng trước điều tốt đẹp, những nhân cách cao thượng mà không cảm thấy ngưỡng mộ, cảm phục; không cảm thấy rung động tâm can. Dường như, họ đang sống theo quan niệm: “Đèn nhà ai, nhà nấy rạng”, ích kỉ, thiếu tính cộng đồng. Họ không biết vui trước niềm vui của người khác, không biết đau trước những nỗi đau của con người, chỉ bo bo nghĩ tới bản thân mình, sống xa lánh mọi người. Bé gái 2 tuổi bị xe tải đâm vào và sau đó bị những người đi ngang qua bỏ mặc ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc đã trở thành một chủ đề được mọi người khắp nơi trên thế giới biết đến. Thiên thần bé nhỏ này đã bị xã hội bỏ rơi và qua đời bởi chính sự thờ ơ, vô cảm của những con người không có tình thương và đạo đức.

4. Nguyên nhân:

- Vậy, nguyên nhân là do đâu? Trước hết phải kể đến nguyên nhân từ gia đình, nhà trường và xã hội. Do mặt trái trong tiến trình phát triển của xã hội, định hướng giáo dục chưa thực sự phù hợp. Ba mẹ không thực sự quan tâm đến con cái,ít dạy con có sự đồng cảm với người khác, với những người chung quanh. Do một số trường học chỉ chú tâm đến việc nhồi nhét tri thức, còn vấn đề đạo đức dường như đang bị bỏ ngỏ. Các môn quan trọng góp phần hình thành nên nhân cách con người là Giáo dục công dân và Ngữ văn dường như từ lâu đã trở thành những môn phụ không đáng quan tâm, thời lượng tiết học vô cùng ít ỏi và nội dung học thì quá nặng nề. Sự sai lầm của ngành giáo dục đã kéo theo một thế hệ không hoàn chỉnh, không thể nào miễn nhiễm được với lối sống thờ ơ, vô cảm. Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận nguyên nhân cũng một phần xuất phát từ mỗi cá nhân. Do bản thân thiếu tình yêu thương, thiếu lòng quảng đại. Họ sống bằng thứ lý trí sắt đá, tình cảm khô cằn của mình. 

5. Tác hại, hậu quả:

- Bệnh vô cảm có những tác hại thật ghê gớm đối với mỗi cá nhân và xã hội. Vì vô cảm, mà con người trở thành thơ ơ, lạnh lùng đánh mất đi cái lương tâm, cái phẩm chất đạo đức. Vì vô cảm, các quan chức nhà nước sẵn sằng giẫm lên vai người khác để thỏa mãn lòng ích kỉ, tư túi, tham ô tiền, đã gián tiếp đẩy đất nước đến bờ vực của suy vong, chẳng còn ai lo cho lợi ích chung của cộng đồng dân tộc. Vì vô cảm, mà các thầy cô giáo – “kỹ sư tâm hồn” của học sinh sẽ đào tạo ra thế hệ học trò thiếu tri thức, trình độ và thậm chí cũng vô cảm giống như họ. Như thế, các chủ nhân tương lai của đất nước sẽ đi về đâu? Rường cột nước nhà sẽ ra sao, nếu không nói là đã mục nát ngay từ trong trứng nước? Quả thật, đó là một mối họa vô cùng lớn cho xã hội!

6. Ý kiến đánh giá, bình luận:

- Rõ ràng, thái độ sống vô cảm trong xã hội hiện nay cần phải bài trừ và loại bỏ.Bản thân mỗi chúng ta cần phải sống đúng chuẩn mực đạo đức của con người. Hãy biết đồng cảm với mọi người, biết trau dồi, học hỏi những bài học trong cuộc sống về sự công bằng, bác ái! Hãy yêu thương những người xung quanh và phải có quyết tâm muốn thay đổi chính bản thân mình! Đồng thời, các ngành giáo dục và xã hôi cần phải có những biện pháp để tuyên truyền, giúp đỡ mọi người cùng nhau biết quan tâm, yêu thương, hy sinh và giúp đỡ đồng loại.

III. Kết bài:

Tình cảm như những hạt mưa, hạt mưa càng to, càng nặng thì càng dập tắt được những ngọn lửa của lòng thù hận, ghen ghét, bi ai và nó cũng như một ngọn lửa thổi bùng cháy mãnh liệt trong tâm hồn để nuôi dưỡng tiếp nguồn sống cho chúng ta. Hãy trao đi thật nhiều yêu thương, quan tâm và sẻ chia, chúng ta sẽ không phải hối hận, vì sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ nhận được sự trìu mến ân cần của những người khác. Hãy “tiêu diệt” căn bệnh vô cảm một cách triệt để, hãy trao yêu thương và nhận thật nhiều yêu thương!


Bệnh vô cảm mãn tính thời @ Cộng sản

Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - Người VN trước đây là một trong những Quốc Gia hiếu khách và giàu tình cảm nhất. Ra ngoài đường thấy ai khó khăn, hay gặp những hoàn cảnh ngặt nghèo thì ra tay giúp đỡ, nếu thấy có người bị tai nạn thì xúm nhau vào phụ giúp người bị tai nạn băng bó, chặn xe chở đi nhà thương, bảo quản tài sản cho người bị nạn.

Thấy đám trẻ em đánh lộn thì người lớn chạy ra can ngăn, khuyên bảo và giải tán chúng về nhà. Thấy ai lỡ đường đói khổ xin tá túc cũng vui vẻ cho ăn nhờ và chỉ chỗ cho nghỉ chân qua đêm. Có người sáng hôm sau còn cho tiền về xe nữa. Cái đức tính cao quý ấy của người Việt giờ đây sau khi Cộng Sản vào cai trị, mọi cái đã được định hướng theo đúng với bản chất XHCN, mạng ai nấy lo, không ai có thể lo cho ai được.

Ra đường tự giữ lấy thân, chẳng may bị tai nạn nếu còn tỉnh táo một chút, thì giữ chắc đồ đạc, quay qua quay lại coi chừng không cánh mà bay.

Có những trường hợp bị thương nhưng vẫn phải cố gượng ngoắc xe chở tới bệnh viện. Đồ đạc tự kiếm chỗ gởi lại, khi ra về nhiều món tự dưng biến mất không biết phải kêu ai.

Thấy có đám trẻ em đánh lộn thì những người đi đường chỉ thoáng nhìn qua hoặc giả có dừng lại thì xúm vào chỗ đông cổ vũ cho đám trẻ em đó đánh hăng hơn đứng coi cho đã mắt rồi quay lưng bỏ đi.
Đường xa nếu có lỡ bước thì ráng kiếm chỗ nào đông người như bến xe mà nằm chờ sáng, đừng dại dột tìm chỗ vắng nằm nghỉ, tai họa sẽ đổ ập lên đầu, không trộm cướp hỏi thăm thì Bảo Vệ, Dân Phòng cũng đến rầy rà. Không ai cho người lạ ngủ trọ trong nhà qua đêm, vì họ sợ đầu không phải, phải tai, vì biết bao nhiêu câu chuyện làm ơn mắc oán, cho ngủ trọ nửa đêm người ngủ nhờ dậy khuôn đồ đi mất tích.

Ngày xưa thấy có người lỡ đường có vẻ mệt mỏi, xin ăn thì ba má tôi thường mời họ vào ghế ngồi rồi lấy tô cơm cho họ ăn, bưng nước tới cho họ uống, trúng bữa thì mời ngồi chung mâm cho vui. Bây giờ thì ráng nhịn đói, còn tiền thì mua đỡ cái gì ăn lót dạ, kiếm chỗ nào công cộng có đèn sáng ngả lưng cho tới sáng kiếm đường về nhà. Chính tôi sau năm 1975 cũng bị nhiều lần như thế, thôi thì tự lo lấy biết sao được.

Thậm chí Học Sinh trong lớp hè nhau ra đường đánh hội đồng bạn cùng lớp, phần đông là Nữ Sinh, cả bọn kéo tóc, đấm đá, đạp vào mặt, xé rách quần áo, chửi bới thậm tệ, người qua đường chỉ biết liếc qua, hoặc dừng lại để coi cho đỡ buồn, chẳng thèm quan tâm người bị đánh ra sao, coi chán mắt đã đời mới có người la Côn An đến, lúc đó đám đánh hội đồng mới bỏ đi.

Cái đáng buồn nhất là phong trào đấu tranh Dân Chủ và Dân Oan 3 miền. Mỗi khi có tụ tập xuống đường phản đối thì chỉ lèo tèo một số ít, đâm ra là những miếng mồi ngon cho những con ác thú cấu xé, còn lại những người bên ngoài họ bàng quang đi qua cho nhanh, sợ bị kẹt đường và sợ Côn An chặn lại làm khó dễ, những nhà gần đó thì chỉ đứng trố mắt nhìn xem như đi xem hát, vì nghĩ vạ gì mình dây vào cho rách việc, còn chắc ăn hơn nữa thì leo lên lầu đứng quan sát cho dễ thấy. Coi như đất Nước này là của những người đi biểu tình chống bất công, chống xâm lược, chống cướp đất, còn ta không có gì sảy ra thì cứ vô tư, ai sao kệ ai, miễn nhà ta vô sự là được.

Ngay khi có kẻ mặc đồ Dân Sự xông vào đàn áp, đánh đập những người đi biểu tình, chỉ có những người trong đám biểu tình xúm lại giúp đỡ nhau chứ có đổ máu hay bị thương tích gì, lúc đó nhìn đâu cũng chẳng thấy bóng người Dân bình thường chung quanh, hình như họ sợ dây dưa tới gia đình họ thì phải.

Họ đâu nghĩ được là nếu đất nước còn thì còn tất cả, nếu đất nước này lọt vào tay giặc, họ chỉ là một Công Dân loại 2, và mọi quyền lợi sẽ bị ảnh hưởng bởi mình chỉ là thuộc địa, cuối cùng sống dưới một chế độ hà khắc, mạng sống còn chưa giữ nổi nói chi đến tài sản, lúc đó kêu Trời Trời không thấu, kêu đất đất cũng chẳng nghe.

Chúng ta có bổn phận làm sao cho mọi người sống trở lại với nhau bằng tình người, giúp đỡ nhau trong mọi hoàn cảnh, cùng nhau chung sức phá bỏ cái chế độ đã làm cho đất nước ngày càng băng hoại, nghèo đói sống vô cảm, đèn nhà ai nấy rạng, mới mong thoát khỏi ách cai trị của bọn xâm lược ngàn năm chưa hết mộng xâm lấn./.

Ngày 28/02/2016



Căn bệnh trầm kha tại Việt Nam hiện nay:  Nói dối và vô cảm

Căn bệnh trầm kha tại Việt Nam hiện nay: Nói dối và vô cảm

 Lê Quốc

 

Nói dối

Nói dối là nói điều không thật: Bịa đặt, phao truyền, xuyên tạc, để nói xấu, vu khống, chụp mũ, bôi bẩn – hoặc tráo trở, đổi trắng thay đen, “nhổ rồi liếm” là thủ đoạn trong đấu trường chính trị hoặc của kẻ phản phúc, của phường vô ơn, ăn cháo đá bát, có thể xảy ra trong bất cứ xã hội nào trên thế giới. Tuy nhiên – trong xã hội Việt Nam hiện nay, điều nầy trở thành một căn bệnh trầm kha, lan tràn khắp nước, khắp mọi lãnh vực, mọi cơ quan, mọi lứa tuổi. Bệnh dối trá đang hoành hành thống trị cả nước…

Hai mươi năm (1954-75) miền Bắc sống dưới chế độ hoàn toàn bưng bít, nhà cầm quyền CS thường phịa ra những chuyện hoang đường như chuyện “miền Nam nghèo khổ không có chén ăn cơm”, “xe tăng địch làm bằng giấy”, “cháu ngoan bác Hồ dùng súng trường, một mình bắn hạ sáu tàu bay “con ma”của địch”v.v…, “chuyện anh hùng Lê văn Tám”, để giáo dục nhồi nhét vào đầu trẻ con và tuyên truyền trong quần chúng. Trẻ con in trong trí. Người lớn tin bằng lời.

Bởi vì -“nói dối, nói dối mãi, người ta sẽ tin”. Câu chuyện Tăng Sâm giết người trong sách Quốc văn giáo khoa thư là một bằng chứng: Lần thứ nhứt có người nói Tăng Sâm giết người. Mạnh mẫu không tin. Lần thứ hai, không tin. Lần thứ ba, bà mẹ Tăng Sâm hoảng hồn bỏ chạy… Adolf Hitler áp dụng những phương pháp trị dân trong quyển “Mein Kampf”(Mon combat) – do chính ông là tác giả: “Nói dối nhỏ, người ta không tin – nói dối lớn, nói mãi, người ta sẽ tin”.

Nói dối, gian trá, lừa dối đã được các chế độ CS thế giới nghiên cứu đến mức tinh vi… được nâng lên hàng quốc sách trị dân. Ông Hà nhân Văn – một nhân sĩ tại hải ngoại nhận xét về sự nói dối của chế độ CS: “Nói láo không ngượng miệng, không biết hổ thẹn, không biết liêm sỉ. Nói láo như là một phản ứng của con chó Pavlov, để ngụy tạo sự”tự nguyện”là sở trường. Nhưng khi bị lật tẩy, thực tế được phơi bày thì phải sử dụng phương án 2, là bạo lực. Bỏ sở trường, dùng sở đoản”.

Vua nói dối, quan nói dối – dân cũng phải nói dối – nói dối từ trên xuống dưới – nói dối ở mọi cấp, mọi ngành – nói dối trong học đường, ngoài xã hội, trong sự đối xử với nhau. Nói dối để làm ăn, để giao dịch – để thăng quan tiến chức, cả đến trong sự đối xử nhau trong cuộc sống hằng ngày. Trong một xã hội, mọi người đều nói dối, mà mình ngay thật, thì thật khó sống ? Rốt cuộc người ngay thật nhất cũng phải nói dối – nói dối để sống còn. Về chuyện nầy, ông Khổng có nói một câu nói rất hay: “Ở chung với người bất lương thì như đi vào chợ cá ươn, lâu mà chẳng biết hôi tanh vì mình đã hóa hôi tanh rồi vậy“. Sống trong một xã hội nói dối, lâu ngày mình cũng thành người nói dối mà không biết, vì mình đã hóa người nói dối rồi!          

Xã hội Việt Nam bây giờ – “giả dối lên ngôi, đạo dức suy đồi”- đến ông Bộ Trưởng Giáo dục Nguyễn thiện Nhân cũng phải lên tiếng công nhận “Đạo đức trong gia đình Việt Nam đồng nghĩa với sự dối trá”. Thầy dối trá thầy, trò dối trá trò – quản lý giáo dục báo cáo láo, nạn mua bằng bán bằng, bán đề thi, mua quan bán tước hiện đang là một đại họa cho nền giáo dục Việt Nam. Thậm chí đến trong gia đình cha con, chồng vợ cũng dối nhau, vì không tin nhau, nói dối như phản ứng của con chó Pavlov. Việc chính trị hóa nền giáo dục đã tạo cơ sở cho sự DỐI TRÁ đang làm bá chủ đất nước. Xin hãy nghe những nhà trí thức, nhà văn, nhà báo, bloggers, diễn đàn trên mạng trong nước lẫn ngoài nước, các đài quốc tế RFA, RFI, BBC…

Nói láo từ A tới Z                                                                  

Hầu hết những trí thức, nhà văn, nhà giáo có lương tâm, những ai còn nghĩ đến tiền đồ Tổ Quốc Việt Nam, đều lên tiếng về một xã hội dối trá đến cùng cực: Giả dối từ A đến Z: Ông giáo sư Trần kính Nghị từ Hà nội mỉa mai: “Ở Việt nam, mọi thứ đều giả, chỉ có nói dối là thật”. Một giáo sư khác từ Huế – ông Hà văn Thịnh, nói: “Tình trạng giả dối ở Việt Nam lan tỏa từ A đến Z. Trong bản chất, xã hội Việt Nam có sự giả dối, ích kỷ, vô cảm và tàn nhẫn. Đó là những biểu hiện văn hóa Việt Nam hiện nay. Người ta giả dối từ A đến Z, từ trên xuống dưới, ai muốn làm gì thì làm, ai muốn lừa sao thì lừa, muốn tự tung, tự tác hay ăn cướp thế nào đó vẫn được

Căn bệnh trầm kha

Nói dối đã trở thành căn bệnh trầm kha. Nhà văn Nguyên Ngọc không giấu được sự cảm xúc của mình: “Một trạng thái chán chường sâu sắc và mênh mông về đạo đức xâm chiếm mọi người. Tâm trạng chán chường trước sự sa sút về đạo đức phát sinh từ một căn bệnh cứ vây kính quanh mình, va vào đâu cũng gặp, dưới mọi kiểu, trắng trợn hay tinh vi – ĐÓ LÀ SỰ GIẢ DỐI”. Tôi cho rằng căn bệnh nặng nhứt, chí tử nhất, toàn diện nhứt của xã hội ta là BỆNH GIẢ DỐI”.

Trong một tham luận nổi tiếng của nhà văn Trần mạnh Hảo đọc tại Đại hội nhà văn lần thứ XIII – ông nói rằng: “Ông cha chúng ta đã đánh thắng giặc Hán, Đường, Tống, Minh, Thanh, để bảo vệ đất nước. Tất cả các thứ giặc kể trên cọng lại cũng không ghê gớm bằng giặc NÓI DỐI đang tàn phá Tổ Quốc, giống nòi ta.”

Nhiều đảng viên, tuổi đảng cao hơn tuổi hai cuộc chiến tranh tại Việt Nam, đặc biệt là ông Nguyễn Khải, cuối đời rất đau xót mà phải lên tiếng về sự dối trá toàn diện của xã hội Việt Nam trong quyển sách “Đi tìm cái tôi đã mất”: “Nói dối hiển nhiên không cần che đậy (bỏ một đoạn). Nói dối lem lém, nói dối lì lợm nói không biết xấu hổ , không biết run sợ vì không có ai hỏi lại.”

Tướng Trần Độ cũng nhận xét về xã hội Việt Nam hiện nay: “Đặc điểm bao trùm chế độ chính trị xã hội hiện nay là NÓI LÁO – nói một đàng làm một nẻo. Lãnh đạo lừa dối, Đảng lừa dối, cán bộ lừa dối, làm ăn giả dối, giáo dục giả dối, đến gia đình cũng lừa dối mhau”(Trần Độ – Nhật Ký Rồng Rắn)

Tại sao?

Tất nhiên – phải do nhiều nguyên nhân đến từ nhiều phía: Theo nhận xét của tác giả Đại Nghĩa (Danlambao): “Do chính Hồ chí Minh mang con vi trùng bệnh hoạn từ chủ nghĩa CS quốc tế về truyền bá trong đất nước ta”. Và do sách lược của Đảng Cộng Sản (ban Tuyên giáo Trung Ương) chủ trương: Kiểm soát toàn bộ đời sồng tinh thần của nhân dân bằng một bộ máy tuyền truyền tinh vi có hệ thống – biến thái nhân dân thành con người XHCN, viết lại lịch sử bằng sử quan CS, hủy diệt đạo đức truyền thống của Tổ tiên và thay thế bằng văn hóa duy vật, tôn sùng lãnh tụ, vinh danh “anh hùng lao động”, đề cao “đạo đức Cách Mạng”, “Yêu nước là yêu Xã hội chủ nghĩa, yêu nước là yêu Đảng“, tẩy não, cải tạo mọi tầng lớp nhân dân. Để thực hiện chánh sách trên – bộ máy tuyên truyền phải sử dụng vũ khí nói dối, bóp méo lịch sử để nhào nặn ra con người XHCN. Thực trạng xã hội hiện nay là đạo đức truyền thống gần như bị hủy diệt. Cảnh nhiễu nhương hỗn loạn, đạo đức suy đồi là kết quả của sách lược hủy diệt văn hóa cũ của chế độ CS. Ngoài ra, để củng cố bộ máy độc tài, trị dân có sách lược, các lãnh tụ CS đều nằm lòng tư tưởng của hai tác phẩm nổi tiếng sau đây:

  1. “The prince” của Niccolo Machiavelli, xuất bản năm 1613, Machiavelli viết: “Vì con người vô ơn hay thay đổi, phản phúc khi có quyền lợi, hèn nhát và tham lam, nên tạo sự sợ hãi thì an toàn hơn là tạo sự yên thương”. Theo tác giả, phép trị dân không thể dùng tình thương để cảm hóa vì con người thường vô ơn và hay phản phúc, nên phải dùng bạo lực sắt máu cho dân sợ hãi mà phục tùng. Bạo lực phải đi đôi với nói dối. Nói dối phải đi kèm với sự bưng bít và bạo lực. Nói dối không đi kèm với hai điều kiện nầy thì nói dối dễ bị khám phá, bị lật tẩy và vô hiệu. Bạo lực mà không nói dối thì chỉ là bạo lực của chế độ độc tài phong kiến, dễ bị lật đổ. Muốn cho dân tin thì phải nói dối. Và “Phải làm cho dân vừa yêu, vừa sợ. Nếu không thể làm cho dân yêu mến thì cũng phải tuyệt đối duy trì nỗi sợ hãi, để họ không bao giờ có ý nổi loạn. Đảng ta luôn luôn biến động thay đổi không ngừng, biết bù đắp khiếm khuyết, che giấu yếu điểm, phô trương sức mạnh và vô cùng linh động làm lan tỏa chân rết đến mọi ngõ ngách của xã hội, kiểm soát cái dạ dày lẫn linh hồn của nhân dân”. (Bài nói chuyện trong buổi họp kiều vận cùa một cán bộ cao cấp tại hải ngoại). Nguồn: Việtland.
  2. “Mein Kampf” (Mon combat) xuất bản ngày 18-Juillet 1925 tại Đức và 1934 – do dịch giả André Calmettes, nhà xuất bản Les Nouvelles Editions Latines Paris, ấn hành 1934. Sách được dịch ra 16 thứ tiếng và bán được từ 1924 đến 2008 là 80.000.000 quyển. (Nguồn: Vikipedia). Theo đó, Hitler sử dụng những phương pháp tẩy não con người, để bắt con người phải phục tùng tuyệt đối. Một phương pháp đặc biệt trong sách lược trị dân là nói dối: “Cứ nói dối, nói dối mãi, người ta sẽ tin”.

Vì muốn nắm quyền lực lâu dài, hai tác phẩm trên đây chắc chắn là sách gối đầu giường của các lãnh tụ CS thế giới. Ngoài ra – các nhân vật lịch sử nổi tiếng độc tài như Napoleon đệ nhứt, tàn bạo như Tần thủy Hoàng, tài ba như Ngô Khởi, Quản Trọng và ghê gớm như Vệ Ưởng – một kỳ tài, tác giả của “Ngũ gia liên bảo” và hình luật tố cáo nhau vô cùng tàn khốc đời Chiến quốc – chắc chắc sẽ được Mao trạch Đông nghiên cứu rút tỉa những phương sách và kinh nghiệm trị dân bằng bạo lực và nói dối.

Nhìn lại các chế độ CS Liên Xô, Nam Tư , Đông Âu, Trung Quốc, Bắc Hàn v.v…sách lược trị dân đều là NÓI DỐI VÀ BẠO LỰC. Đảng CS Việt Nam không là một ngoại lệ, cũng rập khuôn CS Trung Quốc và Liên Xô.

Chính Tổng bí Thư M.Gorbachev xác nhận“Tôi đã bỏ nửa cuộc đời đi theo lý tưởng CS, nhưng hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng CS chỉ biết nói dối và truyên truyền”.        

Còn ai biết rõ Cộng sản hơn ông Trùm Cộng Sản Liên Xô ?

 

BỘ mặt xã hội Việt nam

Tại Việt Nam hiện nay, ngày nào cũng có cướp, cũng giết người, cũng có những tội phạm xã hội khủng khiếp. Nó lan tràn khắp nước, không còn là một hiện tượng riêng lẻ mà toàn bộ hệ thống xã hội.

Những vụ chặt tay cướp xe, đâm người cướp của giữa đường phố, xông vào tiệm vàng cướp giựt, xông vào nhà bắt trói gia chủ cướp của giữa ban ngày, thậm chí trộm một lúc 11 xe gắn máy tại một chung cư…(Văn Quang – Thời Báo). Nạn gạt gẫm phụ nữ, trẻ em vị thành niên bán vào các đông mại dâm ở Kampuchia, Ma cau… Nạn buôn phụ nữ, bắt họ trần truồng cho đàn ông Đại Hàn, Trung Quốc, Đài Loan ngắm nhìn sờ mó để tuyển chọn. Phụ nữ Việt bị để trong lồng kiếng bán đấu giá tại Mã Lai, trên bích chương bán công khai tại Đại Hàn. Đó là một quốc nhục chưa từng thấy. Nhân phẩm người phụ nữ Việt xuống cấp như một món hàng bày bán ngoài chợ… Những sự thật sờ sờ ra đó – ngày nay không còn ai nghi ngờ gì nữa.

Ở học đường, giáo dục bị chính trị hóa. Học sinh không được giáo dục những giá trị nhân bản về tinh thần, về quốc gia dân tộc, về đạo đức làm người. Chỉ có một loại đạo dức là đạo đức Cách Mạng: “Yêu nước là yêu Đảng”. Chính sách giáo dục hủy diệt văn hóa tryền thống của ông cha, tạo ra những hậu quả hỗn loạn, học sinh đánh đập, đâm chém nhau đổ máu, một nhóm học sinh đứng ngoài vỗ tay cổ võ (tại trường Ứng Hòa B -Hà nội), cảnh nữ sinh nắm tóc, xé áo, xô ngã té xuống đất, chửi nhau bằng lời lẽ hết sức thô tục, hạ cấp, một số nữ sinh lạnh lùng ngồi ngó. Tháng 3 – 2010 – một nữ sinh khác đánh đập rất tàn nhẫn một nữ sinh ngay giữa hè phố, dân chúng đi đường làm ngơ, vô cảm…

 

Tồi tệ hơn nữa – một Hiệu trưởng Trung học tên Sầm đức Xương tại Hà Giang, bắt ép nữ sinh của mình làm gái chơi hiến thân cống nạp cho các quan đầu tỉnh là Nguyễn trường Tô. Chuyện thầy giáo Nguyễn quang Hoàng dùng súng khống chế, cưỡng ép tình dục với nữ sinh tại khách sạn, chuyện một nữ sinh ở Cà Mau khai trước công an là có quan hệ tình dục với thầy giáo Phạm thái Tây hai lần, để được thầy hứa cho tiền và cho biết đề thi để lên lớp… Tại “TP mang tên bác”, một cô giáo trường Marie Curie phạt một nam sinh 18 tuổi bằng cách sờ ngay vào chỗ kín của cậu nầy. Chuyện động trời như vậy mà Hiệu trưởng Nguyễn văn Vân lại bao che lấp liếm, cho là”một sai sót nhỏ”. (Tin CTV News). Thật đáng xấu hổ cho nền giáo dục Việt Nam hiện nay.

Học đường không còn là nơi tôn nghiêm để dạy dỗ học sinh nên người, nơi mà tình phụ tử, tình mẫu tử, tình sư đệ, tình anh em bầu bạn, những giá trị đạo đức truyền thống của ông cha: Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, được giảng dạy trong môn Đức Dục. Nền giáo dục cũ dựa trên Nhân Bản, Dân tộc và Khai Phóng đã bị xóa bỏ… Cho nên những cảnh trên đây xảy ra cùng khắp nước. Chỉ đưa ra vài trường hợp điển hình, không thể ghi hết được.

Học đường nay là nơi buôn bán cấp bằng, bán đề thi, thầy dụ dỗ trò, trò quan hệ tình dục với thầy. Trò với trò đánh nhau đổ máu. Nữ sinh giựt tóc, xô té xuống sân trường, đánh nhau với nữ sinh. Trẻ con nói chuyện với nhau bằng một ngôn ngữ hết sức hạ cấp. Thậm chí, trò trả lời thầy bằng câu: “Đéo biết”. Thầy hỏi vậy trả lời “đéo”được. Thầy giáo, nhà mô phạm hành xử như một côn đồ, xách dao rượt chém người láng giềng đổ máu phải vào bệnh viện tại thị xã Phúc Yên, tỉnh Vĩnh Phúc. Tiến sĩ Nguyễn xuân Diện ngao ngán nói rằng: “Những vụ giết người càng ngày càng táo bạo, kẻ ác thủ tuổi đời ngày càng trẻ, cách thức giết người càng ngày càng dã man, độc ác hơn”.

Nói có sách, mách có chứng. Một cuộc điều tra xã hội của báo chí tại Việt Nam, kết quả như sau: 30 – 40% học sinh tiểu học nhiễm thói lừa dối – 40-50 % học sinh trung học nhiễm thói lừa dối và gian lận – lên đại học tăng đến 50-60 %. Càng lên cao càng lừa dối và gian lận.(Đối thoại o­nline ngày 24-7-2007). Ở trường dối gạt thầy, về nhà dối gạt cha mẹ. Cấp 1:20% ; Cấp 2: 25 % ; Cấp 3: 64 %. Càng cao càng thạo nói láo. (RFA o­nline ngày 30-9-2013).

Xã hội nhiễu nhương, trộm cắp giết người, đánh nhau đổ máu xảy ra như cơm bữa… Ra đường, chỉ vì một cái nhìn, một câu nói mà có thể xảy ra án mạng. Con có thể giết cha, vợ giết chồng (cô Văn thị Thủy cùng tình nhân bắt trói ông chồng tên Thanh, rồi dùng dây dù siết cổ đến chết…). Còn việc tham ô, hối lộ, là cách kiếm tiền đương nhiên. Dối trá, lường gạt là tiêu chuẩn giao tiếp, coi pháp luật là đồ trang sức cho chế độ, coi bản án hình sự là món hàng mua bán. Thanh niên thì tôn thờ chủ nghĩa lai căng, chủ nghĩa kiếm tiến kiếm danh bằng mọi giá – tôn thờ thần tượng Michael Jakson, hôn đít ghế ngồi của tài tử Đại Hàn Bi Rain. Đó là nhận xét của mục sư Nguyễn trung Tôn (Thanh Hóa).

VÔ CẢM

Tâm lý cầu an, tránh phiền phức trong nột nền luật pháp tùy tiện và tham nhũng – người dân không còn tin tưởng nơi luật pháp, “Tao là luật”, không còn tin tưởng nơi chính quyền, nơi giữa con người với nhau và tự bản thân không được giáo dục những giá trị nhân bản về đạo làm người – nên con người trở nên VÔ CẢM. Trong gia đình vợ chồng, cha con cũng phải e dè với nhau. Tâm lý dối trá, luồn lọt, làm mọi cách để kiếm tiền, đưa con người đến chỗ vô cảm, vô tâm và tàn nhẫn.         

Hình ảnh một người bị cướp giựt cái xách tay làm đổ tung tóe những tờ giấy bạc, những người đi đường bu quanh, tranh nhau giành giựt những tờ giấy bạc mà không một ai ngó ngàng đến nạn nhân đang quằn quại ngã quỵ xuống đất. Mặc kệ, nạn nhân rên xiết với cánh tay bị gẫy lìa, máu tuông xối xả… những người đi đường, sau khi giành được vài tờ giấy bạc, rồi lạnh lùng bỏ đi…

Còn các đại gia thân nhân các quan cán bộ giàu có, các vương tôn công tử, những triệu phú, tỉ phú tiền xanh, ở trong những biệt thự sang trọng, đi xe Roll Royce, Cadillac, Ferrari, Mercedes, xài tiền như nước, đánh cờ ăn thua cả tỉ VN đồng một ván, ăn phở thịt bò Kobe nhập cảng, cá độ bóng tròn hàng chục ngàn đô la, làm đám cưới cho con rước dâu bằng xe bóng láng đắt tiền dài hàng cây số, mua áo cô dâu tại Paris giá đến 200.000 Euros một chiếc. Họ càng vô cảm hơn ai hết. Không có gì làm cho họ động lòng trắc ẩn, thương xót người nghèo đói, tật nguyền…

Vì vô cảm, không một chút tình người, các đại gia nhẫn tâm thả chó căn chết người ngay giữa thành phố. Còn một bà già nghèo khổ tại Ban ma Thuột, đi mót hột cà phê bị một đại gia thả cả bầy chó cắn chết… Bầy chó tranh nhau xé xác chết thành từng mảnh, nhầy nhụa…Chủ nhà làm ngơ không can thiệp. Vô cảm đến mức tàn nhẫn, mất tính người. Rồi đến nạn cướp đất làm sân golf, xây khách sạn, cho ngoại quốc thuê dài hạn, cho Trung Quốc lập làng (Thí dụ tại Cà mau, công ty sản xuất phân bón lập một làng có 5000 người từ TQ sang). Vô cảm đến nổi mẹ con bà Nguyễn thị Lài ở Cần Thơ phải dùng sự phơi bày thân thể như là cái vũ khí cuối cùng của người đàn bà, để chống sự cướp đất, nhưng cũng vô hiệu… Công an coi như pha. Vô cảm đến nổi phải cướp đến phần đất hương hỏa mấy đời của một bà mẹ chiến sĩ, huy chương đầy ngực… Sự vô cảm lan tràn khắp nước, khắp nơi , từ thành thị đến thôn quê, từ dân thường đến nhà cầm quyền – từ người nghèo khổ đến kẻ giảu sang….

Cả đến ngành y tế càng vô cảm, tàn nhẫn còn hơn những ngành khác. Bệnh viện Mắt ở Hà nội đánh tráo thủy tinh thể, khiến cho 3000 bệnh nhân có thể lâm vào cảnh mù lòa. Cảnh bệnh nhân nằm bất tỉnh trước bệnh viện Từ Dũ, không được cứu cấp vì không có tiền nộp… Nói hoài không hết. Viết mãi cũng còn…

Nhà thơ Bùi minh Quốc đau lòng thốt lên hai câu thơ:

“Ngoảnh mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa

 Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi”.               

Lê Quốc

Đêm qua em mơ gặp ông nội Tập Cận Bình

Cu Tèo (Danlambao) - Mới mơ gặp ông nội Lê Nin đêm kia; đêm qua em lại mơ gặp ông nội Tập Cận Bình. Trước khi tả lại nội dung đêm qua em mơ gặp ông nội Tập Cận Bình (Từ đây viết tắt là: Ôn TCB), em xin “làm rõ sự cố”, tại sao em lại có một lúc những hai “ông nội” (Ôn).

Hai “Ôn” em “sở hữu” ở đây không thuộc dạng “Ôn ăn ốc Ôn đổ vỏ” như cụ Hồ Sĩ Tạo và cụ Nguyễn Sinh Nhậm là đồng “Ôn” của bác Hồ. (Lúc “hàn vi”, Bác ta họ Nguyễn; khi xuất thế, Bác nhảy sang họ Hồ, có lẽ vì “Người muốn trở về nguồn “ăn ốc”; cũng vì vậy mà bây giờ em được học tập đạo đức và tư tưởng Hồ Chí Minh trong đó có câu, “Không có gì quý hơn ăn ốc mà không phải đổ vỏ”). Trái lại, hai “Ôn” em “sở hữu” hoàn toàn phi vật chất, là “lý tưởng” của “Chủ nghĩa Mác bác chiến bánh thắng vô địch muôn năm”.

Ôn “lý tưởng” đương nhiên là quý hơn Ôn “ăn ốc”, nên chú Tố Hữu, nhà thơ thiên tai (tai không có dấu huyền) khi hay “Ôn” chết, nằm chuầy ra vật vã, khóc thương, gào thét:

“Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi! 
Hỡi ơi, Ông mất! đất trời có không? 
Thương cha, thương mẹ, thương chồng 
Thương mình thương một, thương Ông thương mười.” 

Hoặc như Tiến sĩ Vũ Minh Giang- Đại học Quốc gia Hà Nội, mới đây kết án dân Ukraina giật sập tượng “Ôn” Lê Nin:

“Đào mộ tổ tiên của tôi thì được, nhưng giật đổ tượng Lê-nin là thiếu văn hóa.” 

Thực ra thì, đã là công dân nước CHXHCN, em không chỉ có hai “Ôn”Lê Nin và Tập Cận Bình, mà cả khối “Ôn”, nhiều như “TV ngoài ấy chạy đầy đường”, lại toàn là người nước ngoài. Bên Liên Xô (nay đã tan hàng) thì có các Ôn: Cạc Mác, Lê-nin, Xít- ta-lin, Ma-len-cốp, Cờ-rút-chóp, Bê-dờ-nép, Ăng-rô-pốp, Chẹc-nen-cô, Goọc-ba- chớp. Bên Tàu thì có các Ôn: Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai, Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình. Đó là chưa kể đến những “Ôn” ở các “nước anh em khác”, chẳng hạn như Cá Rô Phi, Pôn Pốt, Cay Xỏn Nhảy Xổm gì đó...

Em xin lỗi, vì bị “Yêu biết mấy khi con học nói, Tiếng đầu lòng, con gọi Xít ta lin”, nên đã dài dòng về “Ôn”. Em xin trở lại chuyện Đêm qua em mơ gặp “Ôn” TBC. Vì đã làm mất thì giờ quý độc giả về “tiên sư” ba thằng CS nhiều rồi, nên em chỉ dám kể sơ lược nội dung trao đổi giữa Ôn TCB với em:

Ôn TCB: 

“Này thằng Cu Tèo kia, Ông hỏi mày tại sao dân Việt Nam mày phân biệt đối xử giữa lãnh đạo Tàu với lãnh đạo Mỹ. Tổng thống Mỹ, từ Clinton, rồi Bush, đến Obama, nay Trump, bất cứ ông nào đến VN là dân nước mày đổ xô ra đường, mặt mày tươi rói, hồ hỡi phấn khởi, trông vui hơn Tết. Nhưng Chủ tịch nước Tung Cuốc sang, dân Việt Nam lại lặn mất tiêu, trốn đâu hết? Cứ nghe nhắc đến Mỹ là dân bay sáng mắt ra, còn nhắc đến Chai Na là dân bay cứ chai mặt lại hằm hằm..?

Thấy mặt Ôn TCB đỏ bừng, trông Ôn cực kỳ tức giận; môi Ôn run run, hai vai Ôn gồng gồng, hai tay Ôn co co lên... Em lo sợ Ôn TCB phen này sẽ trả thù dân tộc bằng cách đến bóp cổ cu Việt này. Đang khi em không biết trả lời sao, chỉ chờ Ôn TCB tới bóp, thì bổng đâu có tiếng ai đó vọng lại:

“Nhưng mà Ôn hơn Trump ở chỗ được nhà nước dàn chào bằng 21 phát súng đại bác!!!”

Ôn TCB: 

“Nhưng mà tiếng 21 phát đại bác nổ cái đoàng là hết, là xong, là tan giữa trời. Tiếng súng làm sao mà bằng tiếng đập của hàng chục triệu con tim của người dân Việt Nam!!!”

Nói đến đó Ôn TCB bỏ đi. Trước khi biến, Ôn TCB còn quay lại dọa em:” Phen này Tập này sẽ cho Bọn Cờ Đỏ quậy hơn nữa... “

Nghe nhắc đến Giặc Cờ Đỏ, em thấy ướt dưới lưng. Bèn thức giấc.

14.11.2017


Donald Trump dưới con mắt cái đầu và trái tim của một kẻ luôn tự diễn biến, tự chuyển hóa là... tớ!

Tô Hải (Danlambao) - Bài viết nhân ngày 11/11/2017, Facebook đã nhắc cho mình biết: 11/11/2016 mình đã viết: “Nhiều nhân vật nổi tiếng phản đối, thậm chí dọa sẽ rời nước Mỹ sau khi Trump thắng cử”.

Câu hỏi đầu tiên tớ tự đặt ra cho tớ là: Chuyện gì đã xảy ra sau khi vợ chồng Trump thăm nước Tầu của Vua Tập? Và tớ đã tìm ra cách trả lời như sau:

Với tớ Donald Trump là một tổng thống “không giống ai” so sánh với mọi thứ tổng thống khác ở trên đời. Đặc điểm này đã được nói đến nhiều trên mọi báo chí thế giới cũng như ngay trong phát biểu của hàng triệu công dân Mỹ bình thường. Nhưng ông lại được lòng đa số “người Mỹ yêu nước Mỹ” với cái tư duy cơ bản không thể đổi thay. Đó là: Tất cả mọi đường lối, mọi chủ trương chính sách, mọi hành động đều phải Vì Nước Mỹ Trước Đã! (America first)!

Đây là giải thích rõ ràng nhất cho sự thắng cử của ông trước Hillary Clinton và trước sự ủng hộ... ngay của tớ! Chả thế mà ngay từ những ngày đầu Donald Trump nhậm chức, là một người già cổ điển, nhưng luôn mong có sự thay đổi, tớ đã có những bài viết với nội dung: Thông tin về mọi sự “không bình thường” của cái ông tổng thống 71 tuổi này! Đặc biệt với ba anh cộng sản chuyên “bẽm mép ăn người” phen này chắc sẽ lộ mặt! Tớ luôn có ý kiến: “Đừng kết luận vội! ”, hãy “wait and see”! Tớ cho là: với Trump, thì cái trò đu giây hay lợi dụng đối tác này nọ (chiến lược, toàn diện) để kiếm chác một cách lừa dối mà vẫn cứ “chơi cha người ta”, tự cho mình là đúng đắn, ưu việt nhất thế giới... sẽ không được nhắm mắt cho qua mãi đâu! Cái kiểu tuyên bố là “kinh tế thị trương” yêu cầu công nhận cho “kinh tế thị trường đầy đủ”... nhưng dấu béng đi cái đuôi “XHCN...” và đặc biệt nhất “kiên trì đi theo quy luật tất yếu mà ông Mác, ông Lê đã vạch ra” thì chỉ “nói riêng” với hơn 90 triệu dân Anamits mà thôi! Với Trump, sẽ đừng hòng “hách xì xằng” nữa là cái chắc! Vì ngay đối với TPP, cái bánh to và lợi cho các nước TP (Transpacific-partners), Trump cũng... xin kiếu vì ông đã rõ trước tình hình sẽ bị thiệt thòi về làm ăn buôn bán với nước ngoài như với Tàu cộng, vì “Nước Mỹ sẽ có hại nhiều hơn có lợi”. Đặc biệt về tình hình nhân quyền ở Việt Nam, ở Triều Tiên, ông là người đã từng lớn tiếng tuyên bố: “Đừng đánh giá thấp chúng tôi! Đừng đặt chúng tôi trước sự thử thách! Mặc cho những tội ác mà các vị đã phạm phải chống lại Chúa và Con Người, chúng tôi vẫn muốn mở ra một con đường tốt đẹp hơn...” (tạm dịch từ Le Monde 9/11/2017).

Và còn nhiều điều cảnh cáo với bọn N.M.E (Non market economy - kinh tế phi thị trường), với bọn làm hàng nhái, hàng giả, bọn ăn cắp bản quyền... tới mức nhà bình luận Carrie Gracie phải viết về tương lai APEC trên BBC như sau: “Một tuần lễ với những nghi thức kỳ quặc cuối cùng của một thế giới đang tàn lụi giống như việc sắp xếp lại ghế ngồi trên boong tầu Titanic, yên bình trước cơn bão!” Nghĩa là, theo dự đoán của nhiều nhà bình luận thì: TPP mà Trump còn xin kiếu thì APEC Trump chỉ đến để lớn tiếng America First! rồi “gút bai” mặc ai cứ cốp cứ kiếc (cooperation)! Ấy là chưa kể trước khi đến APEC 2017, Trump đã ký hàng loạt sắc lệnh kiểm soát chặt chẽ việc nhập cư nước Mỹ, ảnh hưởng nhỡn tiền đến sự trục xuất hàng ngàn người Việt. Và ngay khi đến VN, ông đã không nhận đến dự lễ “hoàn thành việc khai quang chất dioxin ở sân bay Đà Nẵng và để bà Melanie ở lại Trung Quốc đi thăm Vạn Lý Trường Thành, vườn thú và vườn trẻ ở Bắc Kinh, trong khi ông đi VN và Philippines!?

Thấy cảnh đế vương của Tập chẳng còn tí gì 
là cộng sản Trump chúc mừng 2 ta "cùng vĩ đại"
Ấy thế mà sau một tuần qua Nhật, sang Hàn rồi tới Tàu thì bỗng dưng Trump đổi “tông” (tone) trong cách ăn nói và đổi luôn “giọng lưỡi” đối với kẻ tưởng như khó chung một trời! “Thắng lợi chính trị vĩ đại” là lời chúc mưng hiếm có đầu tiên mà Trump dành cho “Tập đại vương” mà chắc chắn ông đã nhận ra qua cuộc biểu dương sức mạnh huyền bí của Tử Cấm Thành và quyền uy của một “Đại Vương Đỏ” mang danh... “Cộng Sản kiểu mới”! Sau đó là hàng loạt tư duy mới toanh như “vĩ đại cùng nhau”, ”lãnh đạo cùng nhau”, đủ không gian để hai bên cùng phát triển, đặc biệt là “chuyện cũ nay không nhắc tới để những người đã làm ra nó phải tự lo và hành động”, đến nỗi Harry Kreijsa gọi là “Trò chơi... Tổng = Không” (Vietstudies).

Có thể tóm tắt toàn bộ chuyện “xí xóa chơi lại từ đầu” của Trump bằng câu nói này của ông ta: “Thâm thủng mậu dịch với Trung Quốc hàng trăm tỉ đô-la thật là kinh khủng (theo T.C. Thống Kê Trung Quốc thì chỉ riêng 10 tháng đầu năm 2017 đã lên tới 223 tỉ đô-la). Các chính quyền trước đã cho phép (?) tình trạng này xảy ra (?) vô trật tự. Nhưng tôi không trách Trung Quốc, chúng tôi đang bàn với nhau không để lặp lại những sai lầm trong quá khứ!...” Không có những “tự diễn biến”của ông ta, làm sao có được những lời nói “mất lập trường trùm tư bản” đến thế ở cái nơi mà ai cũng dự đoán sẽ rất chi là “đối đầu và căng thẳng”!

Té ra, từ những nhận thức hoàn toàn mới của nhiều nhà chính trị lớn; phải coi nước Tàu và Việt là hai nước tưởng là cộng sản nhưng không phải dzậy. Họ là tư bản! nhưng là “tư bản hoang dã” theo cựu ngoại trưởng Mỹ. Cho nên cần thiết phải tạo điều kiện cho họ hòa nhập!

Và theo tớ, không có cuộc viếng thăm Trung Quốc chưa từng có, sau những cuộc thăm thú Tử Cấm Thành và những lời hứa hẹn “cùng lãnh đạo” thế giới, những nhận thức mới về Tập đại vương, làm gì có những “thìa nước đường” chìa ra cho người em Việt bé tí mà đồng chí hướng Việt Nam cơ chứ! Đại loại:

“Vào khoảng năm 40 sau công nguyên, Hai Bà Trưng đã tiên chinh đánh thức tinh thần dân tộc của người dân trên mảnh đất này. Đó là lần đầu tiên người Việt Nam đứng lên vì nền độc lập và niềm tự hào dân tộc”. Hoặc: “Cuối cùng, chúng ta đừng quên rằng, trên thế giới có rất nhiều nơi chốn, nhiều ước mơ và nhiều con đường. Nhưng, trên khắp thế giới sẽ chẳng nơi nào giống như nhà mình. Chính vì thế, vì gia đình, vì quốc gia, vì tự do, vì lịch sử và vinh danh Chúa, hãy bảo vệ ngôi nhà của chúng ta và hãy yêu quý ngôi nhà của chúng ta ngày hôm nay và cho muôn đời sau”. Xem toàn văn ở đây http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-41958781)

Không một câu nào nói đến nhân quyền, không một ý nào đến những vụ bắt giam vì chính kiến đối lập, những vấn đề mà ngay báo chí Mỹ cũng ví là mission impossible (nhiệm vụ bất khả thi!) khi đề cập đến những lá thư của con Mẹ Nấm, của Hòa thượng Thích Không Tánh!

Mọi thỉnh nguyện thư, mọi tố cáo về việc tăng cường đàn áp người dân như danh sách người bị bắt trong năm 2017 đều sẽ chắc chắn chẳng có hồi âm (*) Mãi tới lúc ông Trump đã ngồi dự yến tiệc ở Philippines, mới thấy bản “tuyên bố chung” được công bố, trong đó có đúng một câu “Lãnh đạo 2 nước ghi nhận việc bảo đảm và thúc đẩy quyền con người!” Hết! Nghĩa là vừa lòng cả ba bề bốn bên vì hiểu thế nào và thực thi thế nào thì... tùy pháp luật của mỗi nước!

Cuối cùng là cuộc thăm chính thức VN của Trump nói là 2 ngày 11 và 12/11/2017 nhưng sự thật thì... chưa được 24 giờ! Tất cả các thứ lễ nghi, duyệt binh, chào cờ... cũng như hội đàm với chủ tịch nước, thủ tướng, lại có thêm cuộc viếng thăm chớp nhoáng Tổng bí Trọng, chẳng tuyên với bố gì đều... gói gọn trong có một buổi sáng 12/11! Đến chiều 12/11 tớ mới té ngữa người ra khi biết: Cả buổi chiều đã dành cho cuộc đón tiếp của vua Trọng với Tập đại vương, có bắn cà nông, duyệt binh rất chi là oai phong lẫm liệt! Thảo nào cuộc họp báo nhoáng nhoàng nhoàng sáng 12 với hơn một ngàn nhà báo cả trong lẫn ngoài nước chỉ là để thông báo rồi chụp ảnh và quay phim rồi... giải tán! Ngay hai vị thông báo thì cũng chỉ chung chung, qua loa nên chẳng có vấn đề gì được đến nơi đến chốn. Quá nhiều chữ “sẽ” thậm chí trả lời nhà báo như đùa! Ví dụ khi nghe ngài Trump tuyên bố sẽ là “trung gian hòa giải” tranh chấp ở Biển Đông thì phóng viên Justin Sink, thông tín viên của Nhà Trắng đã hỏi lại thì Trump nửa đùa nửa thật “Tôi là người hòa giải và làm trọng tài rất tốt mà!”. Rồi giải tán vì chỉ có một buổi sáng mà còn phải sang phủ thủ tướng rồi tới cho có mặt tại trụ sở Trung Ương Đảng. Chả biết ăn uống nghỉ ngơi ra sao mà tới 12g30 có thể lên máy bay thẳng hướng Philippines. Chẳng có một sự gây cản trở, biểu tình, biểu tiếc gì phản đối hay ủng hộ... trừ có vụ “Lady Gaga VN” tức ca sĩ Mai Khôi, được Obama tiếp, dám ra giữa đường giơ cao một khẩu hiệu rất bẩn thỉu: “Trump, tôi đái vào ông!” Cô này thế là đã tạo công ăn việc làm cho lực lượng bảo vệ an ninh đã chuẩn bị suốt cả tháng để “không thể xảy ra bất cứ sự cố đáng tiếc nào” cho các quan khách ra tay... tóm cổ về đồn rồi... thả không kèn không trống!

Đáng đồng tiền bát gạo cho nhà cầm quyền CSVN, có lẽ chỉ là những bản ghi nhớ (memorandum) “sẽ” mua máy bay, dầu khí, ô-tô... này khác nhưng tất cả đều chưa thành hiệp định!

Với chú em VN, chỉ cái bản ký tắt này cũng đủ lãi quá rồi
Và cuối cùng, cái mà nhân dân VN chờ đợi nhất là Trump lên cho vài tiếng về tình trạng nhân quyền ngày càng tệ ở VN thì... tìm mãi cũng chẳng có lấy nửa lời!!!

Mới đầu thì tớ lại thấy chán cái bác Trump phát biểu “phứa văng mạng” của năm trước. Nhưng nghĩ lại tất cả những gì bác ấy đã nếm trải qua chuyến đi này, nhất là khi đến Trung Quốc, trực tiếp với đại vương họ Tập và thấy được mọi sự phát triển của cái “cường quốc kinh tế thứ hai” này, bác ấy đã tỉnh ngộ ra là họ đâu có một tí ti gì là cộng sản! Thậm chí còn có cái họ sẽ vượt luôn cả người Mỹ nữa! Vậy chi cho bằng hãy vĩ đại cùng nhau, hãy cùng nhau lãnh đạo cái thế giới này nếu họ chịu sửa mấy cái điểm xuất siêu và ngăn chặn hàng Mỹ vô cái biển người mênh mông sẽ hơn 2 tỉ người này những năm sắp tới! Vả lại cái “Giấc mộng Trung Hoa” của họ có trước cái “America first” của Mỹ mà! Đối với Trung Quốc chuyển từ thù thành bạn cùng nhau phát triển cùng nhau lãnh đạo thế giới còn được thi đối với VN, một tỉnh lẻ của Trung Quốc, thì có là cái thá gì mà phải gây sự để các ông vua nhỏ này phải mất lòng! Bạn của bạn cũng là bạn của chung mà! 

Thiếu bà xã, mọi sự bỗng tự nhiên 
nhanh chóng như chớp để mau còn gì
Tớ phán đoán sự “tự chuyển hóa”, “tự diễn biến”của Donald Trump bằng cách biện chứng theo kiểu “tự chuyển hóa”, “tự diễn biến” của tớ! Như vậy có đúng tí nào chăng các friends thân yêu?

(*) Kể từ đầu năm 2017, 25 nhà hoạt động ôn hòa đã bị truy bắt, giam giữ hoặc trục xuất - một con số kỷ lục.

Tháng 1:
1. Nguyễn Văn Hóa
2. Nguyễn Văn Oai
3. Trần Thị Nga

Tháng 3:
4. Vũ Quang Thuận
5. Nguyễn Văn Điền
6. Bùi Hiếu Võ
7. Phan Kim Khánh

Tháng 5:
8. Bạch Hồng Quyền, bị truy nã
9. Hoàng Đức Bình
10. Thái Văn Dung, bị truy nã

Tháng 6:
11. Phạm Minh Hoàng, bị tước quốc tịch, trục xuất
12. Bùi Văn Thắm
13. Bùi Văn Trung

Tháng 7:
14. Trần Văn Hoàng Phúc
15. Lê Đình Lượng
16. Phạm Văn Trội
17. Nguyễn Trung Tôn
18. Trương Minh Đức
19. Nguyễn Bắc Truyển

Tháng 8:
20. Nguyễn Trung Trực
21. Trần Minh Nhật

Tháng 9:
22. Nguyễn Văn Túc
23. Nguyễn Viết Dũng

Tháng 10:
24. Đào Quang Thực
25. Trần Thị Xuân

13.11.2017


Bán chị vợ sang Trung Quốc lấy 81 triệu đồng

Tuấn và Hồng đã bán bà K. cho một người đàn ông Trung Quốc với giá 81 triệu đồng. Một thời gian sau, bà K. trở về địa phương và cùng người nhà tố giác các đối tượng tới cơ quan công an.

Bị cáo Tuấn trước vành móng ngựa. 
Bị cáo Tuấn trước vành móng ngựa.

Ngày 13/11, TAND tỉnh Nghệ An đã tuyên phạt Lương Văn Tuấn (SN 1960, trú xã Quang Phong, huyện Quế Phong, Nghệ An) mức án 3 năm tù về tội “Mua bán người”.

Bắt 3 đối tượng trong đường dây mua bán người

Theo cáo trạng, vào đầu tháng 4/2016, Lương Văn Tuấn nhận được điện thoại của Lương Thị Hồng (người Quế Phong, lấy chồng Trung Quốc) bàn cách đưa bà Lữ Thị K. (SN 1955, chị vợ Tuấn) sang Trung Quốc để bán.

Sau đó, Tuấn lừa bà K. sang Trung Quốc. Tại đây, Tuấn và Hồng bán bà K. cho một người đàn ông Trung Quốc làm vợ với giá 81 triệu đồng. Sau đó, Hồng chia cho Tuấn 15 triệu đồng, và nhờ đối tượng này đưa 30 triệu đồng về cho gia đình bà K. Nhưng Tuấn tiêu xài hết số tiền trên.

Tháng 4/2017, bà K. xin phép nhà chồng tại Trung Quốc để về thăm gia đình và được đồng ý. Về Việt Nam, bà K. kể chuyện cho gia đình và em trai bà K. đã tố cáo hành vi của Tuấn tới cơ quan điều tra.

Bình Định: Đứa trẻ 4 tuổi bị cha hại chết chỉ vì sinh ra đã mang màu da sẫm đen

Út khai nhận khi vợ đi khỏi nhà, cháu Mơ tiếp tục khóc nên Út đã dùng chân đạp vào bụng, đánh vào cổ khiến cháu Mơ tử vong.

Đối tượng Đoàn Văn Út tại cơ quan chức năng. 
Đối tượng Đoàn Văn Út tại cơ quan chức năng.

Thấy gương mặt và nước da sẫm đen của con gái mới sinh không giống mình, Đoàn Văn Út (35 tuổi, ngụ thôn Suối Đá, xã Canh Hiệp, huyện Vân Canh, tỉnh Bình Định) nghi ngờ không phải con mình nên luôn miệng đòi giết đứa bé. Tưởng là lời nói trong lúc nóng giận, ai ngờ khi vợ đi vắng, Út đã dùng chân đạp vào bụng, đánh vào cổ khiến cháu bé tử vong.

Người cha mất hết tính người

Ngôi làng nghèo Canh Thành (xã Canh Hòa, huyện Vân Canh) nằm heo hút ở dãy núi phía tây huyện miền núi Vân Canh những ngày này chìm trong tang thương. Ngôi làng chỉ mấy chục nóc nhà nhưng lúc nào tình cảm người làng cũng gắn bó, yêu thương nhau.

Ấy vậy mà nay lại xảy ra sự việc cha giết con khiến người dân phải rùng mình và ám ảnh. Sự việc đau buồn xảy ra ở nhà chị Đoàn Thị Vương (37 tuổi) nằm ở cuối làng. Người làng bảo, căn nhà nhỏ của vợ chồng chị dựng lên cách đây chưa được 2 năm.

Nhưng niềm vui nhà mới, con thơ chỉ được vỏn vẹn 1 năm, rồi từ đó đến nay, người làng thường xuyên nghe từ ngôi nhà này phát ra những tiếng cãi vả, la mắng, đánh đập.

Gương mặt thất thần, chị Vương kể lại sự việc trong sự đau buồn. Sáng ngày 8/11, thấy con gái Đoàn Thị Mơ (4 tháng tuổi) khóc, chồng chị là Đoàn Văn Út bực tức chửi bới, rồi nguyền rủa con gái chết. Chị Vương tức giận vì chồng đối xử với con nhỏ như vậy nên cũng cãi lại.

Sau một hồi cãi vã, Út dọa giết con và tuyên bố sẽ làm 2 con dê sống để cúng, rồi bỏ đi ra phía sau nhà. “Bình thường, chồng tôi cũng dọa giết cháu nhưng rồi thôi nên khi thấy chồng đi ra ngoài, tôi cứ nghĩ là vẫn như mọi lần chứ không có gì cả.

Con khát sữa, tôi cho con bú rồi đặt cháu nằm ngủ trên nền nhà, sau đó sang nhà hàng xóm phát rẫy giúp vì hôm trước họ nhờ. Tôi đâu ngờ chồng ở nhà ra tay giết con tàn nhẫn đến vậy”, chị Vương nghẹn ngào.

Theo lời chị Vương, khoảng hơn 9h, chị từ rẫy hàng xóm về nhà thì phát hiện con gái nằm bất động dưới sàn nhà, trên người có nhiều vết bầm tím. Chị Vương liền gọi chồng nhưng không thấy nên tri hô bà con hàng xóm đến đưa cháu Mơ đi cấp cứu, tuy nhiên cháu bé đã tử vong.

Ngay sau khi nhận được thông tin từ người dân, Công an huyện Vân Canh có mặt khám nghiệm hiện trường. Sau khi nghe lời kể của chị Vương và tiến hành xác minh sự việc, lực lượng chức năng xác định Út chính là hung thủ giết con gái ruột của mình Đại tá Trần Thái Học - Trưởng Công an huyện Vân Canh cho biết, ngay sau khi xác minh sự việc, công an đã bắt giữ Út để điều tra về hành vi giết người.

Tại cơ quan điều tra, Út khai nhận khi vợ đi khỏi nhà, cháu Mơ tiếp tục khóc nên Út đã dùng chân đạp vào bụng, đánh vào cổ khiến cháu Mơ tử vong. Hiện vụ việc vẫn đang được công an tiếp tục điều tra, làm rõ.

Giết con vì nghi không phải con ruột

Theo lời chị Vương, sau khi cưới nhau, Út theo về ở rể nhà vợ. Thời gian đầu, Út cũng yêu thương vợ, chăm lo làm ăn nên vợ chồng cũng dành dụm rồi vay mượn hai bên gia đình để dựng căn nhà nhỏ để có chỗ ra chỗ vào. Cách đây gần 2 năm, chị sinh đứa con gái đầu lòng, nhà càng thêm tiếng cười.

Tuy nhiên, cách đây gần 1 năm, Út bắt đầu thay tính đổi nết, hay nóng nảy, không chăm làm như trước, ngược lại hay bê tha, nhậu nhẹt. Đặc biệt, từ khi sinh cháu Mơ ra, Út như một con quái thú, ngày nào cũng kiếm chuyện gây gổ, rồi la mắng vợ con.

Út cho rằng cháu Mơ có gương mặt khác lạ và nước da sẫm đen không giống với mình, nghi ngờ đó là con của người khác chứ không phải con ruột của mình, rồi nhiều lần hăm dọa giết cháu Mơ. Những lần như thế, chị Vương đều khuyên can, nói hết lời nhưng lúc có rượu vào là Út tỏ ra nghi ngờ rồi la mắng, đánh đập chị.

“Tôi đã nhiều lần giải thích rằng, tôi không có vụng trộm với ai cả nhưng chồng không tin, rồi cứ nhậu nhẹt về là đánh đập tôi. Tôi sống ở đây ai cũng biết, tối ngày có ra khỏi nhà đâu mà có con với người khác, nhưng chồng không tin, đến nay thì lại ra tay giết hại con của mình như vậy”, chị Vương nghẹn ngào

. Ông Đoàn Văn Thông (hàng xóm chị Vương) cho biết: “Đứa con gái lớn của thằng Út thì giống nó, còn đứa nhỏ thì giống con Vương. Mà con thì đứa này đứa nọ, đâu phải đứa nào cũng giống y như đúc hết. Thế nhưng thằng Út luôn nghi ngờ con Vương để rồi ra tay sát hại con ruột của mình nhẫn tâm như vậy.

Ở làng, ai cũng tin con Vương không làm điều gì có lỗi với thằng Út, nó là đứa lo làm lụng, cả ngày chỉ biết đến nương rẫy, nuôi con thôi. Bây giờ, nhìn cảnh gia đình nó, người làng ai cũng ứa nước mắt”. Rời làng Canh Thành, chúng tôi không nguôi nghĩ về câu chuyện đau lòng xảy ra.la

Không chỉ mất con, giờ đây, người chồng nhẫn tâm của chị phải đối mặt với bản án của pháp luật, một mình chị những tháng ngày sau này có đủ vững chãi để tiếp tục lo cho đứa con lớn của mình nữa hay không?

Còn với Đoàn Văn Út, bây giờ có thể là sự ăn năn, hối hận nhưng sẽ phải trả giá cho hành động mất nhân tính đã gây ra. Út đã đánh mất tất cả, tự mình đạp đổ hạnh phúc của mình.



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford!
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh!
Tưởng niệm tháng tư 75
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á
Đất nước tiến lên đỉnh cao Mại Dâm chủ nghĩa, hoa hậu, hoa khôi giá cao, hoa hậu thế giới VN cao nhất 200 triệu đồng/phát
Nỗi nhục dân tộc do những công dân gương mẫu CSBV tức CHXHCNVN

     Đọc nhiều nhất 
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi [Đã đọc: 793 lần]
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin [Đã đọc: 425 lần]
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến [Đã đọc: 362 lần]
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế [Đã đọc: 330 lần]
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt [Đã đọc: 296 lần]
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học [Đã đọc: 289 lần]
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ [Đã đọc: 250 lần]
Tưởng niệm tháng tư 75 [Đã đọc: 243 lần]
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975 [Đã đọc: 211 lần]
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng [Đã đọc: 209 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.