Đảng chỉ lo tham nhũng, thêm tàu cá Việt Nam bị đâm chìm
06.08.2017 08:00
Giới chức tỉnh Bình Định nói với BBC rằng họ "đang xác minh" vụ một tàu cá mà truyền thông Việt Nam ghi là "bị tàu lạ đâm chìm".Hôm 6/8, cơ quan chức năng tỉnh tỉnh Bình Địnhđang xác minh thông tin về việc tàu cá BĐ 40482 TS bị 'tàu lạ' chưa rõ số hiệu tông chìm vào sáng cùng ngày, khi đang đánh bắt tại vùng biển cách Côn Đảo (tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu) khoảng 48 hải lý về phía tây nam, cách mũi Vũng Tàu khoảng 150 hải lý về phía nam tây nam, theo báo Thanh Niên.
"Bảy ngư dân trên tàu này được tàu cá đi cùng cứu vớt, còn chủ tàu kiêm thuyền trưởng Trương Công Ơn mất tích," báo này tường thuật.
Hôm 6/8, người trực ban thuộc Ban Chỉ huy phòng chống thiên tai và tìm kiếm cứu nạn tỉnh Bình Định nói với BBC rằng họ "đang xác minh" vụ việc và từ chối cung cấp thêm thông tin.
Hôm 24/7, một báo cáo trên website của Ban Chỉ huy Phòng chống Thiên tai - Tìm kiếm Cứu nạn tỉnh Bình Định xác nhận một tàu cá khác của ngư dân tỉnh này "bị Hải quân Indonesia bắn làm bốn ngư dân bị thương" nhưng sau đó thông tin này đã bị gỡ.
Truyền thông Việt Nam tiếp đó đưa tin Phó thủ tướng Phạm Bình Minh đề nghị Indonesia điều tra vụ hải quân Indonesia bắn tàu cá Việt Nam.
Bà Retno Marsudi, Ngoại trưởng Indonesia nói với Reuters rằng hải quân nước này cung cấp "thông tin khác" và nói việc ngư dân Việt đánh bắt bất hợp pháp "là vấn đề dài hạn".
Bà Marsudi nói rằng bà nhấn mạnh với Ngoại trưởng Việt Nam về tầm quan trọng của việc hai nước dàn xếp thỏa thuận về vùng đặc quyền kinh tế chồng lấn.
Hiện chưa rõ về việc bà Marsudi có trao đổi với ông Bình Minh về vấn đề này khi cả hai cùng dự Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao Asean đang diễn ra tại Manila.
Tháng trước, trong thư trả lời BBC về vụ Indonesia trao trả 695 ngư dân Việt Nam, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam nói chính phủ "có các biện pháp bảo hộ công dân phù hợp" và "không ủng hộ ngư dân xâm phạm vùng biển của quốc gia khác".
Trưa 11/6, hai tàu của Vùng Cảnh sát biển 3 đã đưa các ngư dân này về đến cảng PTSC, thành phố Vũng Tàu, báo Việt Nam cho hay.
Truyền thông Indonesia tường thuật đây là vụ trao trả ngư dân lớn nhất được được tiến hành dựa trên một thỏa thuận giữa Indonesia và Việt Nam.
Hồi tháng 5/2017, Indonesia và Việt Nam loan báo tiến hành cuộc điều tra chung sau một vụ đụng độ trên biển nhưng kết quả cuộc điều tra chưa được công bố.
Chủ tàu chấp nhận lỗ 100 triệu đồng để cứu 10 thuyền viên gặp nạn
Nhận được thông báo cứu người gặp nạn, tàu cá Bình Định lập tức dừng chuyến đánh bắt để đến nơi tàu gặp nạn, chấp nhận lỗ 100 triệu đồng tổn phí chuyến biển.
Trưa 5-8, tàu cá BĐ 91072 TS do ông Hà Quốc Thống (ngụ phường Trần Phú, TP Quy Nhơn, tỉnh Bình Định) làm chủ tàu kiêm thuyền trưởng, đã đưa 10 thuyền viên trên tàu vận tải Hợp Tiến 36 vào bờ biển TP Quy Nhơn để bàn giao cho Bộ đội Biên phòng tỉnh Bình Định. Sau khi tiếp nhận, các bác sĩ của đơn vị này lập tức tiến hành chăm sóc sức khỏe cho các thuyền viên gặp nạn, những trường hợp bị nặng được đưa đến bệnh viện để tiếp tục kiểm tra, điều trị.
Tàu ông Thống cập bờ biển Quy Nhơn để đưa thuyền viên gặp nạn vào bờ
Trước đó, sáng 1-8, tàu Hợp Tiến 36 (thuộc Công ty TNHH Vận tải sông biển Trung Hiếu) đang hành trình từ Đồng Nai đi Hải Phòng thì bị thủng vách ngăn buồng máy, nước tràn vào tàu tại vùng biển cách TP Nha Trang 146 hải lý về hướng Đông. Những thành viên trên tàu cố gắng khắc phục sự cố nhưng bất thành, sau đó tàu chìm dần.
Các thuyền viên trên tàu gặp nạn được nhiều người đón tiếp khi lên bờ
Nhận được thông tin trên, Trung tâm Phối hợp tìm kiếm cứu nạn hàng hải Việt Nam đã hỗ trợ và tư vấn về kỹ thuật cũng như chăm sóc sức khỏe cho các thuyền viên trên tàu Hợp Tiến 36 và huy động tàu cá BĐ 91072 TS đang đánh bắt gần khu vực tàu bị nạn đến hỗ trợ. Ngay sau đó, ông Thống cho tàu dừng đánh bắt để lên đường cứu người.
Đến khoảng 12 giờ ngày 2-8, dù tàu BĐ 91072 TS đã đến gần tàu Hợp Tiến nhưng do sóng to, gió lớn nên không thể tiếp cận tàu bị nạn. Ngay sau đó, ông Thống cùng các thuyền viên thả thuyền thúng xuống biển để vận chuyển từng người trên tàu bị nạn lên tàu cá của mình. Đến khoảng 14 giờ 30 ngày 2-8, các thuyền viên trên tàu Hợp Tiến 36 đều lên được tàu cá an toàn.
Bác sĩ quân y Bội đội Biên phòng Bình Định chăm sóc sức khỏe thuyền viên gặp nạn ngay sau khi lên bờ
Theo ông Thống, sau khi đưa 10 thuyền viên trên tàu Hợp Tiến lên tàu cá, thấy sức khỏe của họ không được tốt nên ông quyết định dừng chuyến đánh bắt với khoản lỗ tổn phí 100 triệu đồng để đưa thuyền viên gặp nạn vào bờ chăm sóc sức khỏe.
Anh Tú
Tàu cá Việt Nam bị bắn xối xả, 1 ngư dân thiệt mạng, chính quyền CSVN chằng quan tâm
Dân trí Thuyền trưởng tàu cá QNg 96677 TS cho biết, khi tàu này đang hoạt động trên biển thì bị một chiếc tàu vỏ gỗ (không rõ quốc tịch) tấn công, nổ súng bắn xối xả...
Tàu cá QNg 96677 TS bị tàu nước ngoài bắn với nhiều vết thủng
Ngay khi tàu cá QNg 96677 TS do ông Nguyễn Văn Mười làm thuyền trưởng, trú ở xã An Hải, huyện Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi, đưa thi thể ngư dân Trần Văn Định bị thiệt mạng nghi do cướp biển tấn công, về đến đảo Lý Sơn, lực lượng biên phòng và các cơ quan chức năng đã tiếp nhận vụ việc để điều tra làm rõ.
Theo thuyền trưởng Nguyễn Văn Mười, lúc 20h ngày 11/3, ông Mười cùng 12 lao động đang hoạt động trên biển thì bị một chiếc tàu vỏ gỗ (không rõ quốc tịch) tấn công, nổ súng bắn xối xả về phía tàu của ông Mười. Trong lúc bỏ chạy, ông Trần Văn Định (thuyền viên trên tàu QNg 96677 TS) bị đạn bắn vào đầu, tử vong ngay trên tàu.
Theo ông Mười, lúc bị tấn công, do quá hoảng loạn nên không ai xác định được đó là tàu nước nào, nhưng nhiều khả năng là của cướp biển. Sau 24 ngày hành trình, chiều 4/4, tàu cá NQg96677 đã về đến Lý Sơn và báo cáo sự việc với cơ quan chức năng.
Các cơ quan chức năng đã tiến hành các thủ tục pháp lý và bàn giao thi thể nạn nhân cho gia đình an táng.
TTXVN
6 tháng phát hiện hơn 200 tàu cá Trung Quốc xâm phạm vùng biển Việt Nam, QDND khiêp sợ im thin thít
Dân trí Trong 6 tháng đầu năm 2017, qua tuần tra, kiểm soát, lực lượng Kiểm ngư Việt Nam đã quan sát được 2.264 tàu, trong đó phát hiện 201 tàu cá của Trung Quốc hoạt động xâm phạm vùng biển chủ quyền của Việt Nam. Kiểm tra 541 tàu hoạt động trên biển, trong đó có 17 tàu của Trung Quốc; số tàu cá vi phạm các lỗi là 146 tàu, có 17 tàu Trung Quốc.
Trong 6 tháng đầu năm 2017, lực lượng Kiểm ngư Việt Nam đã phát hiện 201 tàu cá Trung Quốc xâm phạm vùng biển của Việt Nam (Ảnh minh họa: Mạnh Hùng).
Nguồn từ Cục Kiểm ngư Việt Nam (Tổng cục Thủy sản - Bộ NN&PTNT) cho biết, thực hiện kế hoạch phối hợp hoạt động tuần tra, kiểm tra, trong 6 tháng đầu năm 2017, Cục Kiểm ngư đã phối hợp chặt với lực lượng kiểm ngư các địa phương thực hiện nhiệm vụ tuần tra phối hợp ở vùng biển cửa Vịnh Bắc Bộ, vùng biển bốn tỉnh miền trung bị ảnh hưởng bởi sự cố môi trường (Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế), vùng biển Nam Tây Nam.
Đồng thời, chỉ đạo Chi cục Kiểm ngư vùng I, Chi cục Kiểm ngư vùng V triển khai kế hoạch tuần tra, kiểm soát vùng đánh cá chung Việt Nam – Trung Quốc, vùng biển các tỉnh Kiên Giang, Cà Mau thuộc chủ quyền biển Việt Nam. Trong 6 tháng đầu năm 2017, đã huy động 15 đợt với 38 lượt tàu, 455 thuyền viên, công chức, viên chức kiểm ngư, thực hiện 280 ngày bám biển, mỗi đợt đi biển từ 20 đến 30 ngày. Qua tuần tra, kiểm soát, đã quan sát được 2.264 tàu, trong đó phát hiện 201 tàu cá của Trung Quốc hoạt động xâm phạm vùng biển chủ quyền của Việt Nam. Kiểm tra 541 tàu hoạt động trên biển, trong đó có 17 tàu của Trung Quốc; số tàu cá vi phạm các lỗi là 146 tàu, có 17 tàu Trung Quốc.
Các lỗi vi phạm chủ yếu của tàu cá Việt Nam là: Hoạt động sai vùng, sai tuyến; Thiếu trang thiết bị hàng hải; Thiếu giấy tờ tùy thân hoặc không có tên trong danh sách thuyền viên; Không có dấu hiệu nhận biết ngư trường, hoạt động không theo vùng, theo tuyến; Khai thác thủy hải sản bằng nghề cấm, trong khu vực cấm, khu vực bảo tồn.
Đối với các tàu cá nước ngoài, các lỗi vi phạm: Khai thác trái phép trên vùng biển Việt Nam; Cản trở hoạt động hợp pháp của ngư dân ta trên vùng biển chủ quyền, ngư trường truyền thống của Việt Nam; Đối với số tàu cá Trung Quốc khai thác trên vùng đánh cá chung vi phạm một số quy định của Hiệp định nghề cá Việt Nam – Trung Quốc như không đủ giấy tờ, không ghi nhật ký khai thác theo quy định.
Đối với 17 tàu của Trung Quốc vi phạm, đoàn kiểm tra đã lập biên bản, quay phim, chụp ảnh, phóng thích, trục xuất ra khỏi vùng biển Việt Nam và yêu cầu họ không được tái xâm phạm.
Kết quả hoạt động tuần tra 6 tháng đầu năm nhìn chung đạt được mục đích yêu cầu, chấp hành và thực hiện kế hoạch phối hợp: Thực hiện đúng, đủ kế hoạch, đúng thẩm quyền, đúng quy trình, quy phạm, đúng pháp luật bảo đảm an toàn tuyệt đối về mọi mặt.
Trong quá trình tuần tra đã kết hợp tốt công tác kiểm tra, kiểm soát hành vi vi phạm về pháp luật thủy sản đồng thời kết hợp tốt công tác tổ chức tuyên truyền cho ngư dân hiểu rõ, nắm chắc các biện pháp, chế tài áp dụng của các nước xung quanh biển đông trong thực thi về thủy sản; yêu cầu chủ tàu ra khơi bám biển phải đầy đủ thủ tục liên quan đến con tàu, người đi trên tàu nhằm đảm bảo an toàn cho tàu khi ra khơi bám biển sản xuất cũng như trong phòng chống bão lũ, thiên tai.
Bên cạnh đó, đã tuyên truyền, hướng dẫn vận động ngư dân không khai thác hải sản ở tầng đáy khu vực 4 tỉnh miền trung từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế nhằm tái tạo phục hồi nguồn lợi thủy hải sản đáp ứng được cơ cấu loài trong hiện tại và tương lai.
Qua kết quả tuần tra, khẳng định rằng trong điều kiện lực lượng Kiểm ngư trung ương còn mỏng thì việc phối kết hợp tuần tra giữa lực lượng thanh tra chuyên ngành thủy sản địa phương và lực lượng kiểm ngư các địa phương là hết sức cần thiết phù hợp với chức năng nhiệm vụ của các bên
Hải sâm, vú nàng là hải sản dưới đáy biển được quảng cáo là thần dược, bổ thận, tráng dương, tăng cường sinh lực và tình dục nam giới, được xem như một thứ Viagra của biển. Các đại gia đổ xô nhau đi tìm mua. Giá nào cũng mua. Ngư dân đổ xô đi lặn mò thứ “thần dược” nầy, kể cả đối diện với nguy hiểm.
Một số ngư dân muốn đổi đời, bất chấp nguy hiểm, đem tánh mạng ra đùa cợt với tử thần do súng đạn của Trung Quốc, do nguy hiểm của nghề lặn và đáy biển. Nếu may mắn thì giàu to. Hoàng Sa, Trường Sa có những ổ của loại hải sâm nầy, nhưng đã bị Trung Cộng chiếm quyền kiểm soát, cho nên ngư dân Việt Nam tràn xuống vùng biển Nam Thái Bình Dương đánh bắt hải sản bất hợp pháp, bị mang tiếng là trộm cắp. Nghề câu ra tiền của hải sâm, vú nàng gắn liền với máu, nước mắt và nhục nhã là thế.
2. Về chủ quyền biển, đảo
Ngư dân Việt Nam ở các tỉnh miền duyên hải là nạn nhân của việc tranh chấp lãnh thổ, lãnh hải ở Biển Đông. Vậy xin bàn về chủ quyền hiện nay của vùng biển nầy.
2.1. Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển
Công Ước LHQ về Luật Biển (UNCLOS=United Nations Convention on Law of the Sea) ngày 10-12-1982 không xác định đảo nào thuộc về lãnh thổ của quốc gia nào cả.
Căn cứ vào lãnh thổ, các vùng biển thuộc về lãnh thổ của một quốc gia như sau:
1. Lãnh hải (Territorial waters) 12 hải lý cách đất liền, thuộc lãnh thổ của một quốc gia. Bao gồm các đảo.
2. Vùng tiếp giáp lãnh hải (Contiguous zone) 24 hải lý cách bờ biển.
3. Vùng Đặc quyền kinh tế (EEZ=Exclusive Economic Zone) cách bờ biển 200 hải lý.
4. Thềm lục địa (Continental margin) không vượt ra 350 hải lý tính từ bờ biển.
5. Vùng biển quốc tế (International waters) ngoài 350 hải lý.
Vì các vùng biển của một quốc gia căn cứ vào lãnh thổ của quốc gia đó, lãnh thổ bao gồm các hòn đảo, cho nên Trung Quốc tuyên bố các đảo ở HS/TS thuộc về lãnh thổ của họ, do đó vùng biển hình lưỡi bò cũng thuộc chủ quyền của họ.
Đa số các bãi đá, các rạn san hô ở quần đảo Trường Sa không đủ tiêu chuẩn để gọi là hòn đảo vì khi thủy triều xuống (nước ròng) thì nhô lên, khi thủy triều lên thì chìm dưới mặt nước.
Vì các bãi đá, rạn san hô không phải là hòn đảo cho nên Trung Quốc cải tạo thành đảo nhân tạo. Quốc tế không công nhận đảo nhân tạo là đảo, cho nên các vùng biển bao quanh các đảo nhân tạo ở Trường Sa không thuộc chủ quyền của Trung Quốc.
2.2.Tuyên bố của Trung Quốc về chủ quyền
Tập Cận Bình tuyên bố: “Các hòn đảo trên biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) “là lãnh thổ của Trung Quốc từ thời xa xưa, chủ quyền không thể tranh cãi, và chính phủ Trung Quốc phải có trách nhiệm để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ và quyền lợi lãnh hải chính đáng”
2.3. Tuyên bố của Việt Nam
“Việt Nam có đầy đủ căn cứ pháp lý và bằng chứng lịch sử để khẳng định chủ quyền đối với quần đảo Hoàng Sa cũng như các quyền hợp pháp đối với các vùng biển của Việt Nam được xác định phù hợp với Công Ước của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982”
3. Đảng Cộng Sản Việt Nam bị kẹt vì công hàm bán nước của Hồ Chí Minh-Phạm Văn Đồng.
3.1. Hồ Chí Minh-Phạm Văn Đồng công nhận Hoàng Sa, Trường Sa thuộc Trung Quốc.
Công hàm bán nước ngày 14-9-1958 công nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Phụ họa của những cán bộ cao cấp trong đảng gồm có:
1) Ung Văn Khiêm tuyên bố:
“Thứ Trưởng Ngoại Giao Ung Văn Khiêm nói rằng "theo những dữ kiện của Việt Nam, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là một bộ phận lịch sử của lãnh thổ Trung Quốc".
2) Ông Lê Lộc, Quyền Vụ Trưởng Á Châu Sự Vụ thuộc Bộ Ngoại Giao VN:
…"xét về mặt lịch sử thì các quần đảo này đã hoàn toàn thuộc về Trung Quốc từ thời nhà Tống". (Tập Cận Bình gọi là từ thời xa xưa)
3) Hoàng Tùng, Trưởng Ban Tư Tưởng TW đảng CSVN đã tuyên bố:
“Thà giao Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc, cùng phe xã hội chủ nghĩa anh em, còn hơn để tụi Ngụy Sài Gòn quản lý”!
4) Tháng 5 năm 1976, tờ Sài Gòn Giải Phóng loan tin “Trung Quốc vĩ đại, đối với chúng ta không những là đồng chí mà còn là người thầy tin cẩn, đã cưu mang chúng ta nhiệt tình để chúng ta có ngày hôm nay. Vì vậy, chủ quyền Hoàng Sa thuộc về VN hay thuộc về TQ thì cũng vậy thôi!”.
5) Thứ Trưởng Ngoại Giao Hồ Xuân Sơn đồng thuận công hàm Phạm Văn Đồng
Ngày 25-6-2011
Thứ Trưởng Ngoại Giao Hồ Xuân Sơn, đặc phái viên của lãnh đạo cao cấp đảng CSVN, thay mặt Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng cam kết thi hành những biện pháp mà TQ đề ra trong việc giải quyết tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông.
Hồ Xuân Sơn nhất trí đồng thuận 3 điểm:
1. Đồng thuận giải quyết song phương về Biển Đông.
2. Đồng thuận thi hành “định hướng dư luận” (Cấm biểu tình và mọi hình thức chống TQ. Cấm nói HS/TS là của VN)
3. Đồng thuận công nhận công hàm ngày 14-9-1958 của Phạm Văn Đồng. (Cụ thể là công nhận HS/TS là của Trung Quốc. Khi công nhận HS/TS là lãnh thổ của TQ, thì mặc nhiên công nhận Lãnh hải 12 hải lý và Vùng Đặc Quyền Kinh Tế (EEZ) 200 hải lý thuộc về TQ, nghĩa là công nhận vùng biển chữ U hay đường 9 đoạn hoặc vùng biển hình Lưỡi Bò thuộc về Trung Quốc.)
Chính Nguyễn Phú Trọng đã công nhận công hàm Phạm Văn Đồng, qua Hồ Xuân Sơn, tức là công nhận 2 quần đảo HS/TS thuộc về Trung Quốc. Vậy những ai tuyên bố VN có chủ quyền ở HS/TS tức là chửi cha cha nội nầy. Tại sao không dám vạch mặt kẻ bán nước ra, mà lại đi tuyên “bố linh tinh vô tổ chức” như thế?. Quý vị lưỡi gỗ của Bộ Ngoại Giao nên suy nghĩ lại những tuyên bố của quý vị có giá trị một tý nào hay không? Hay là tuyên bố để bợ bạc?
3.2. Những vụ mua bán lãnh thổ
1) Mỹ mua Alaska
Năm 1867 Đế Quốc Nga đã bán vùng đất Alaska, diện tích 1,658,000 km2, cho Mỹ với giá 7.2 triệu USD. Bàn giao ngày 18-10-1867.
2) Mỹ mua Louisiana
Phần đất Louisiana (Bắc Mỹ Châu) thuộc chủ quyền của nước Pháp. Diện tích 2,140,000 km2. Napoleon Bonaparte của Pháp bán cho Mỹ với giá 60 triệu franc (11,250,000 USD). Lễ bàn giao ngày 20-12-1803.
3) Năm 1306, vua Chiêm Thành là Chế Mân đã dâng hai châu: Ô và Rý (Lý) cho nhà Trần để cưới Huyền Trân Công Chúa. Ngày nay, hai châu Ô, Rý từ đèo Hải Vân (Thừa Thiên-Huế) đến phía bắc Quảng Trị.
Chế Mân đã dâng đất để cưới vợ. Vậy thử hỏi, Chế Linh có thể đòi lại hai châu đó được không? Đương nhiên là không rồi.
4) Hồ Chí Minh đã dâng hai quần đảo HS/TS cho Trung Cộng để trừ nợ về chi phí quân sự và kinh tế trị giá 470 tỷ USD để đảng CSVN đánh chiếm miền Nam VN thống nhất đất nước, đưa cả nước tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH, CNCS. Giấy bán trao tay của Hồ Chí Minh được ký ngày 14-9-1958, còn gọi là công hàm của Phạm Văn Đồng.
Chế Linh, Chế Bồng Nga, Chế Bồng Em, không có thể đòi lại hai châu đã làm của hồi môn, thì Nguyễn Phú Trọng và lãnh đạo Đảng CSVN cũng không có thể đòi lại 2 quần đảo ở Biển Đông.
Đó chỉ là phần lý lẽ, không kể những tên tay sai đã và đang tiếp tục bán nước cho Trung Cộng. Cụ thể là Nguyễn Phú Trọng đã ký 15 văn kiện bán nước vào ngày 12-1-2017, nội dung công nhận Việt Nam và Trung Quốc là một. Có nghĩa là VN là một khu tự trị của sắc tộc Việt Nam trực thuộc chính quyền TW ở Bắc Kinh, mà Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười thỉnh nguyện ở Hôi Nghị Thành Đô vào 2 ngày 3&4-9-1990.
Tuyên bố chủ quyền nầy, chủ quyền nọ chỉ là lừa bịp, che mắt thế gian mà thôi. Hãy nhìn kỹ những gì mấy ảnh làm, đừng nghe những gì mấy ảnh nói.
5). Hồ Chí Minh dâng hai quần đảo HS/TS cho Trung Quốc cũng phù hợp với lý thuyết của Chủ Nghĩa Cộng Sản.
Về lý thuyết, mục đích của cuộc cách mạng XHCN là kiến tạo chế độ Cộng Sản rồi lên thế giới đại đồng.
Tôi còn nhớ, hồi sau tháng 4/1975, trong một lớp học chính trị, anh cán ngố tuyên bố chắc nịch. Lịch sử loài người bắt đầu từ chế độ cộng sản nguyên thủy, qua các thời kỳ đồ đá, đồ đồng, đồ đểu, chiếm hữu nô lệ, phong kiến, tư bản và tất yếu lả phải tiến lên chế độ XHCN, chế độ Cộng Sản rồi lên thế giới đại đồng.
Khi lên tới chế độ Cộng Sản thì các phương tiện sản xuất được công nghệ hóa, điện khí hóa, tự động hóa…nên của cải vật chất thừa mứa. Mọi người làm việc tùy theo năng lực mà được hưởng theo nhu cầu. Làm ít mà hưởng nhiều. Không làm cũng được hưởng. Đó là thế giới đại đồng. Không còn chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, không còn ranh giới quốc gia. Không còn cảnh người bốc lột người…
Hồ Chí Minh đã từng nói về đại nghĩa của ông ta trong bài thơ khi viếng đền thờ Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, lời lẽ thân mật như bạn bè sau đây:
"Bác anh hùng, tôi cũng anh hùng,
Tôi, bác cùng chung nghiệp kiếm cung.
Bác thắng quân Nguyên thanh kiếm bạc,
Tôi trừ giặc Pháp ngọn cờ hồng.
Bác đưa một nước qua nô lệ
Tôi dắt năm châu đến đại đồng.
Bác có linh thiêng cười một tiếng
Rằng tôi Kách Mệnh đã thành công."
“Tôi dắt năm châu đến đại đồng”. Như vậy Hồ Chí Minh đã đi trước nhân loại trên bốn biển năm châu nầy một bước rất dài, không biết mấy trăm triệu năm nữa mới thực hiện được thế giới đại đồng?.
4. Lịnh cấm đánh bắt cá của Trung Quốc
Trung Quốc tuyên bố chủ quyền của họ trên vùng biển hình lưỡi bò, chiếm 80% Biển Đông, bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trong đó có những đảo hiện do Việt Nam kiểm soát.
Kể từ năm 1999, Trung Quốc ban hành lịnh cấm đánh bắt cá mỗi năm 3 tháng vào mùa hè, với lý do là để bảo vệ các loài hải sản vì đó là mùa sinh sản, cá đẻ và cá di cư.
Ngư dân Việt Nam vi phạm lịnh cấm nầy thị bị tịch thu phương tiện hành nghề, tài sản và bắt giữ người, chờ đóng tiền phạt mới được thả ra. Tàu cá nào bỏ chạy thì bị rượt đuổi, bắn cháy tàu kể cả cháy người.
Tàu cá Trung Quốc đâm tàu cá VN. Ngư dân bị đánh trọng thương
Lịnh cấm nầy được Trung Quốc nhắc lại mỗi năm. Chính quyền Việt Nam luôn luôn phản đối và bác bỏ lịnh cấm vô lý nầy nhưng không có biện pháp bảo vệ ngư dân cho nên đa số tràn về các vùng biển phía nam Thái Bình Dương để đánh bắt cá lậu. Hoàng Sa, Trường Sa là thủ phủ của loài hải sâm và vú nàng, là mặt hàng được xem như thần dược bán cao giá nhất, thế nhưng ngư dân Việt Nam bị cấm đến vùng biển nầy.
Ngày 2-8-2016, Trung Quốc kêu gọi một cuộc chiến tranh nhân dân trên biển. Lực lượng ngư dân yêu nước được thành lập với 50,000 tàu cá được trang bị vũ khí và những dụng cụ quân sự. Trên nửa triệu ngư dân Trung Quốc tràn xuống Biển Đông để chứng tỏ chủ quyền và trấn áp ngư dân Việt Nam.
Một số ít ngư dân Việt Nam muốn đổi đời, liều mạng, lấm la lấm lét đánh bắt cá trên vùng biển của tổ quốc mình như đi ăn trộm.
5. Hải Quân Việt Nam ở đâu khi ngư dân gặp nạn?
5.1. Tàu Hải Quân Việt Nam không dám đối diện với tàu Trung Quốc
Tàu gỗ của ngư dân VN bị “tàu lạ” đâm vào gây thiệt hại nặng nề. Chính phủ khuyến khích ngư dân mua sắm tàu võ thép để giảm thiểu thiệt hại khi bị đâm. Chính quyền cũng kêu gọi ngư dân bám biển để chứng tỏ chủ quyền VN ở đó. Thế nhưng nhà nước không có biện pháp nào bảo vệ ngư dân cả.
Ngư dân than phiền, mỗi khi thấy tàu Trung Quốc xuất hiện từ xa, ngư dân gọi, báo cáo cho Hải Quân nhưng không thấy trả lời. Đến khi bị tàu TQ tấn công, đánh đập, cướp phá xong, khi vào bờ thì mới thấy tàu HQ/VN ở đó.
Trên Facebook của mình, HQ/VN trả lời: “Nhiều bạn hỏi khi đó chúng tôi ở đâu. Chúng tôi chỉ im lặng, không biết trả lời thế nào, vì chúng tôi cũng đang ở trên biển. Mà biển nước ta rất rộng. Hải Quân và Cảnh Sát Biển dù đã nỗ lực tuần tra cũng khó lòng bao quát được hết. Hệ thống của chúng ta còn hạn chế-vệ tinh chiến lược chưa có để quan sát hết mặt biển. Dù biết rằng nguy hiểm luôn luôn tiềm ẩn của anh bạn lớn láng giềng không ngừng đe dọa”.
Ngư dân cho biết, tin tức của các cơ quan truyền thông trong nước chưa thấy có tin nào nói về tàu cá của ngư dân bị TQ tấn công, mà được HQ/VN giải cứu cả. Chắc chắn là tàu HQ/VN không dám đối mặt với tàu TQ trên vùng biển của VN.
5.2. Ngư dân Việt Nam phải mua “giấy thông hành hải” để được đánh cá trên vùng biển của mình.
Trung Quốc đã phát hành “giấy thông hành hải” để bán cho ngư dân Việt Nam. Phải có loại giấy nầy mới được đánh bắt cá trên vùng biển của mình. Giấy phép hành nghề nầy giá 40 triệu đồng (Tương đương 2,000 USD/năm). Ngư dân Quảng Nam, Quảng Ngãi buộc phải mua giấy nầy để được đánh bắt cá an toàn. Tuy nhiên, phải tuân hành luật lệ của Trung Quốc, như lịnh cấm đánh bắt cá 3 tháng mùa hè mỗi năm, là lúc sinh sản của các loài thủy sản. Không được xâm phạm hải sản của họ trong vùng đặc quyền kinh tế (EEZ=Exclusive Economic Zone) 200 hải ký chung quanh các đảo mà họ đang quản lý.
Vùng biển mà “giấy thông hành” cho phép thì đã cạn kiệt thủy sản, và do bị ô nhiễm chất thải của Formosa và của các nhà máy khác. Nên ngư dân phải đánh bắt cá lậu ở những vùng biển của các nước khác thuộc Nam Thái Bình Dương.
6. Hải sâm và vú nàng
6.1. Hải sâm và vú nàng
Teatfish - Sea Cucumber
Hải sâm là loài động vật thân mềm, da có gai, không có xương sống. Hải sâm là tên gọi chung của 1,250 loài được phát hiện, trong đó có loại vú nàng. Hải sâm tiếng Anh gọi là Sea cucumber (Dưa chuột biển, dưa leo). Đa số sống dưới đáy đại dương khắp thế giới.
Vú nàng (Teat fish. Teat=nipple, núm vú) thuộc loại hải sâm có giá bán cao nhất. Tên khoa học là Holothuria nobilis. Hình tròn, đường kính từ 4cm đến 6cm. Dài 30cm đến 40cm. Dọc theo lưng và hai bên hông có nổi lên những u thịt trông giống như những hàng vú, có từ 4 đến 5 núm. Khi còn sống, màu sắc ở lưng xám, hơi nâu đến đen. Vú nàng sinh sản vào mùa nóng. Khi bắt lên ngư dân mổ bụng lấy ruột ra bỏ rồi ướp muối, phơi khô.
6.2. Đại gia Việt Nam săn lùng vú nàng để tăng cường sinh lý nam giới
Hũ rượu ngâm hải sâm vú nàng có giá hơn 1,5 triệu đồng bày bán ở đảo Lý Sơn
Hải sâm, vú nàng được quảng cáo như thần dược, như một Viagra của biển. Vú nàng là vua của loài hải sâm, được xem như bổ thận, tráng dương tăng cường sinh lý nam giới. Các đại gia đổ xô nhau tìm mua vú nàng, ngư dân đổ xô nhau đi lặn mò bắt thứ hải sâm nầy. Khiến cho giá tiền của mặt hàng nầy cứ tăng lên cao mãi, có lúc lên đến 1.8 triệu đồng /kg. Giá tiền bán ra ở Hongkong, Trung Quốc, Đài Loan, Nhật Bản là 230USD/kg.
Nhiều ngư dân muốn đổi đời nên đem tánh mạng ra thách thức với tử thần.
7. Bất chấp nguy hiểm vì hải sâm, vú nàng
Nghề lặn săn hải sâm dưới đáy đại dương là một nghề hái ra tiền nhưng phải đối mặt với nhiều rủi ro, bất trắc có thể bỏ mạng trên biển.
7.1. Chuyến đi bạc tỷ ở Trường Sa
Chiếc tàu cá QNg 66029 TS, 90 mã lực do ông Lê Túc (44 tuổi) ở xã An Hải, huyện đảo Lý Sơn, làm thuyền trưởng. Trên tàu có 10 thuyền viên, đến Trường Sa lặn mò hải sâm.
Trong 10 ngày đầu chỉ thu được khoảng 100 kg hải sâm. Cả tàu thất vọng. Nhưng không ngờ sau cú lặn thứ 11, thợ lặn Bùi Tịnh (39 tuổi) gặp ngay một ổ hải sâm nằm sắp lớp như dưa hấu nằm trên ruộng. Bùi Tịnh thu được 50kg hải sâm. Do kinh nghiệm hải sâm sống từng cụm cho nên các thợ lặn tiếp tục mò bắt sâm ở vị trí đó.
Sau 40 ngày lặn mò hải sâm, tàu của ông Lê Túc mang về 1.5 tấn hải sâm. Bán được 2.3 tỷ đồng (Tương đương 110,000 USD).
Mỗi chuyến đi, ngoài lương thực và xăng dầu ra, trong hầm tàu có 2,000kg muối hột, 300 cây nước đá.
1). Đối mặt với tử thần
Thợ lặn Phan Văn Thành (26 tuổi), có 6 năm kinh nghiệm lặn mò hải sâm, cho biết, nghề lặn tìm hải sâm có độ sâu 60, 70m dưới đáy đại dương phải luôn luôn đối diện với nguy hiểm. Nếu không cẩn thận thì lập tức gặp tai biến, nhẹ thì bị bại liệt, nặng thì bỏ mạng giữa biển khơi.
2). Thời gian lặn
Thời gian lặn mỗi ngày được thực hiện từ 6 giờ sáng đến 4 giờ chiều. Mỗi lần ra khơi phải trên một, hai tháng mới về nhà.
Thời gian mỗi cú lặn là một giờ đồng hồ, nhưng chỉ ở dưới đáy biển tối đa là 30 phút. Vì thế, người trên tàu phải canh giờ cho thật kỹ. Cứ mỗi 20 phút phải giật dây dẫn hơi một lần. Đến 30 phút, cho dù có gặp ổ hải sâm đi nữa, thì bắt buộc phải kéo lên mặt nước.
Việc trồi lên mặt nước không phải đơn giản. Không phải đi thẳng một mạch từ đáy biển lên mặt nước, mà tất cả thợ lặn phải thực hiện nghiêm túc 3 giai đoạn giảm áp suất. Đó là cứ lên 20m nước thì phải ngừng nghỉ 10 phút.
Trong một ngày thợ lặn chỉ lặn hai lần mà thôi. Mỗi lần cách nhau 3 giờ. Sau khi lên tàu, thợ lặn tuyệt đối không được ăn uống hay hút thuốc. Nếu ăn uống liền thì một lúc sau toàn thân đau nhức, tê rần, thế là phải trục xuống biển làm giảm áp trở lại.
Dù lặn mò hải sâm là nghề hái ra tiền nhưng quá nguy hiểm nên số tàu và thợ lặn mò hải sâm đã giảm đi rất nhiều.
3). Thiếu thốn phương tiện của thợ lặn
Thợ lặn chuyên nghiệp và trang thiết bị cần thiết
Ngư dân Lý Sơn chỉ cần một cái kiếng, ngậm ống hơi, quần đùi, áo thun thậm chí có người để mình trần là có thể lặn xuống đáy đại dương với độ sâu 50-70m.
Đa số thợ lặn VN không được học hành về nghiệp vụ lặn, về kỹ năng cứu hộ. Không được trang bị những dụng cần thiết đúng tiêu chuẩn, như không có đồng hồ đo độ sâu và áp suất. Không có quần áo lặn để giảm áp suất. Không có chân vịt để di chuyển.
Ở làng Bình Châu số người bị tai nạn khi lặn vượt quá con số 100. Đa số bị bại liệt. Tàn phế vĩnh viễn.
Ngư dân Bùi Huệ và ngư dân Nguyễn Vui
7.2. Hốt ổ vú nàng ở Hoàng Sa
Nhiều loại hải sâm, vú nàng
Hoàng Sa và Trường Sa là thủ phủ của hải sâm và vú nàng. Hải sâm và vú nàng chỉ sống ở vùng đáy biển có cát trắng, không có bùn hoặc pha lẫn với các tạp chất khác, với độ sâu từ 40 đến 50m so với mặt nước. Cho đến nay, cách khai thác hải sâm duy nhất là lặn và bắt bằng tay, không thể dùng lưới hoặc câu.
Ngày 27-11-2016, ngư dân Dương Văn Giàu (40 tuổi, xã An Hải, huyện Lý Sơn, Quảng Ngãi) thuật lại. Sau khi đưa tàu đến vùng biển Hoàng Sa, neo lại rồi mang dây hơi lặn xuống để bắt như thường lệ. Ngư dân Giàu không thể tin vào mắt mình vì qua kiếng lặn là ổ hải sâm gồm lớn nhỏ, đen kịt, bò lúc nhúc ngay trên mặt cát. Số lượng ước chừng cả ngàn con, trọng lượng từ 0.6kg đến 2kg mỗi con. Con lớn nhất bắt được hồi năm 2007 nặng 3kg.
Hoàng Sa và Trường Sa có những ổ hải sâm, vú nàng thế nhưng bị Trung Cộng cấm, nên ngư dân Việt Nam phải chuyển sang phía Nam Thái Bình Dương để đánh bắt lậu loại hải sản đắt tiền nầy.
8. Ngư dân Việt Nam đánh cá lậu ở các quốc gia Nam Thái Bình Dương
Làng chài Lý Sơn luôn luôn bất an vì ngư dân thường xuyên bị Trung Quốc đâm chìm tàu, thậm chí còn xả súng bắn cháy tàu, vì thế họ buộc phải chọn việc đánh bắt trộm hải sâm, vú nàng ở các vùng biển của những quốc gia thuộc Nam Thái Bình Dương.
Ngày 1-5-2017, các quốc gia Nam Thái Bình Dương đã nhóm họp tại Úc để lên kế hoạch đối phó với tàu xanh (Blue Boats) là tàu cá sơn màu xanh của ngư dân Việt Nam.
Tàu cá sơn màu xanh của ngư dân Việt Nam.
17 quốc gia tham dự, gồm có: Micronesia, Marshall Islands, Nauru, New Caledonia, Palau, Papua New Guinea, Soloman Islands, Tokelau, Vanuatu.... Tham dự còn có đại diện Úc, New Zealand, Pháp và Hoa Kỳ. Pháp đại diện cho cựu thuộc địa của họ là New Caledonia. Mỹ đại diện cho hai quốc gia nhỏ bé không có quân đội là Micronesia và Palau. Đa số các quốc gia bé nhỏ nầy không có quân đội.
Các quốc gia nầy cho rằng tàu cá Việt Nam là mối nguy cơ màu xanh (Blue threat) đã tạo ra hãi hùng vì thường xuyên xâm nhập vùng biển của họ để đánh bắt trái phép và tận diệt loài thủy sản quý hiếm của họ. Ném mìn ầm ầm xuống biển như khủng bố.
Có ý kiến của các nước trong khu vực, cho rằng mỗi khi nói đến việc tàu cá VN đi đánh bắt trộm, thì nhiều người biện minh rằng vì ngư dân quá nghèo nên phải làm thế. Biện minh như thế không khác gì cho rằng vì nghèo nên có quyền làm bậy, có quyền vi phạm pháp luật. Một bằng chứng. Tàu cá VN đánh bắt trộm hải sản của nước Palau rồi đem bán cho các công ty, xuất cảng sang Trung Quốc, Hongkong, Đài Loan, Nhật Bản, với giá 230 USD/kg, thu về những số tiền to lớn.
Một đại diện Úc cho biết, trong tranh chấp ở Biển Đông, Úc và New Zealand đã từng tích cực ủng hộ ngư dân VN, lên án tàu Trung Quốc đã hà hiếp ngư dân Việt, thế mà giờ đây họ lại sang hủy hoại vùng biển của chúng ta. Dưới con mắt của Hải Quân Mỹ và HQ Pháp ở khu vực nầy, thì ngư dân VN là mối nguy cơ trộm cắp, khủng bố. New Zealand thậm chí còn triển khai tàu chiến trang bị vũ khí hiện đại, đến đảo quốc Fiji để ứng phó với tàu xanh VN.
Blue Boats màu xanh, dễ lẫn với màu nước biển nên khó phát hiện từ xa. Đó là một khó khăn ngăn chặn nạn ăn cắp trên biển. Hơn nữa, các đảo quốc nầy rất nghèo nên chỉ có những tàu tuần tra cỡ nhỏ, không có khả năng giám sát vùng biển rộng lớn. Trái lại, Úc và New Zealand có tàu tuần tra cỡ lớn, có máy bay tuần thám…
9. Hải sâm, vú nàng: máu, nước mắt và nhục nhã
9.1. Máu và nước mắt
Hải sâm, vú nàng là tiếng gọi đầy ma lực mà cũng đầy nguy hiểm chết người. Nếu không bị các nước chủ quyền biển bắt phạt, bỏ tù đòi tiền chuộc thì cũng bị chính việc lặn mò giết lần giết mòn, do lặn sâu 70, 80m dưới đáy biển mà không có trang thiết bị lặn đạt tiêu chuẩn. Thợ lặn bị tác động bởi áp suất cao, khí độc ở đáy biển. Nguy cơ hỏng bình hơi, vỡ mạch máu luôn luôn rình rập, đe dọa, và cái chết có thể đến bất cứ lúc nào đối với thợ lặn mò tìm hải sâm, vú nàng.
Ngư dân Hùng, một tay thợ lặn chuyên nghiệp cho biết “Đa số người đi lặn về thì bại liệt, mang tật suốt đời. Khổ lắm, đi xa thì không đủ xăng dầu mà ra Hoàng Sa thì bị Trung Quốc rượt bắt, bắn cháy tàu kể cả chết người. Ở biển mình thì không có hải sâm, vú nàng nên cứ lén lút vượt ra biển nước ngoài khai thác bất hợp pháp.
Rủi ro nhỏ của thợ lặn là mất vốn, bị bắt bỏ tù lao động khổ sai. Rủi ro lớn là cái chết. Một sự chấm hết tất cả. Bỏ lại vợ con, cha mẹ già bơ vơ lạc lõng. Trường hợp cái chết của chồng chị Thúy thật đau lòng. “Sống ở đây mà không đi làm biển thì làm cái gì?” chị Thúy nói. “Biết ảnh đi lặn thì rất nguy hiểm nhưng biết làm sao hơn. Một bữa trưa em nghe tin sự cố bình hơi, ảnh chết. Từ đó, gia đình mất đi ảnh, em phải bươn chải qua ngày nuôi con”.
Người ta thường nói nghề lặn hải sâm, vú nàng là nghề giàu có, xài tiền như lá mít, đôi khi vứt tiền qua cửa sổ. Người ta cũng nói nghề lặn hải sâm, vú nàng ở Việt Nam giống như bọt nước, thoáng một chốc đã thấy một vùng trắng xóa, thoáng một chốc lại tiêu tan. Để lại những vành khăn trắng u sầu.
Những vành khăn trắng vì vú nàng.
Hải sâm đã mang lại sự giàu có cho hàng trăm gia đình ngư dân ở Lý Sơn, nhưng cũng chính vì hải sâm mà hàng chục ngư dân ở đây đã nằm vĩnh viễn dưới lòng đại dương, và rất nhiều người khác phải mang thương tật suốt đời, trở thành gánh nặng của gia đình.
Từ năm 2002 đến nay, huyện đảo Lý Sơn đã có hơn 50 ngư dân tử nạn và nhiều người bị bại liệt. Ngư dân Bùi Văn Danh chết ở 21 tuổi, để lại vàng khăn tang trắng cho thiếu phụ trẻ.
9.2. Chịu nhục nhã
Indonesia đã trao trả 695 ngư dân Việt Nam* Hình không vui tý nào
Ra tòa lãnh án về tội trộm
Theo tin của đài VOA, hồi đầu tháng 3 năm 2017, 50 ngư dân Việt Nam bị đưa ra tòa án nước Papua New Guinea về tội đánh cá bất hợp pháp và tội trộm hải sản. Không có luật sư biện hộ. Tất cả đều nhận tội.
48 thuyền viên và 2 thuyền trưởng bị kết án 4 năm tù giam và lao động khổ sai, nếu họ không nộp phạt 6,000USD cho mỗi thuyền viên và 50,000 USD cho 2 thuyền trưởng. 43 thuyền viên đã nộp phạt và được trả về nước.
Ngày 11-6-2017, bản tin đài BBC cho biết Indonesia đã trao trả 695 ngư dân Việt Nam vì chi quá lớn trong việc nuôi ăn, ở của những người đánh bắt trộm hải sản nầy.
Ngư trường của Việt Nam ở HS/TS rất dồi dào hải sản thế mà ngư dân Việt phải vượt một quảng đường quá xa, 10,000km trên biển, để đánh bắt cá trộm và bị sỉ nhục về tội trộm cắp. Một sự nhục nhã khác là chính quyền không dám nêu tên bọn cướp biển, mà phải nói, Ngư dân Việt Nam đã bị những người lạ trên những chiếc tàu lạ đã tấn công cướp bóc và trấn lột. Chính phủ mạnh mẽ phản đối những người lạ đó. Thật đau lòng.
10. Kết luận
Nguyên nhân tạo ra cảnh đổ máu, nước mắt và nhục nhã của ngư dân Việt Nam là do hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa lọt vào tay kẻ cướp là Trung Cộng.
Thảm cảnh của ngư dân Việt Nam là nỗi đau buồn của chúng ta, nhưng đó là đau buồn nhỏ, mà chuyện to lớn hơn là cả dân tộc Việt Nam đang lo lắng cho số phận của việc hoàn thành 30 năm Thành Đô ngày 3&4 tháng 9 năm 1990. Chính thức trở thành một khu tự trị của sắc tộc VN thuộc chính quyền TW ở Bắc Kinh.
Thủ phạm bán nước đầu tiên là Hồ Chí Minh với giấy bán trao tay ký ngày 14-9-1958 của Phạm Văn Đồng. Những lãnh đạo Đảng kế tiếp thực hiện truyền thống bán nước, đã dâng thác Bản Giốc, vùng biển vịnh Bắc Bộ, và Lê Đức Anh đã dâng 6 đảo Trường Sa bằng một vở kịch “Ra trận cấm nổ súng”.
Đảng CSVN luôn luôn đánh giặc mồm, lên tiếng phản đối TQ xây đảo nhân tạo, phản đối quân sự hóa, phản đối tổ chức du lịch ra Hoàng Sa, phản đối xây rạp chiếu phim ở đảo Phú Lâm, Hoàng Sa…phản đối… và phản đối…
Thế nhưng miệng phản đối mà tay luôn luôn ký từ văn kiện bán nước nầy đến những văn kiện bán nước khác. Mỗi khi có một lãnh đạo mới của Đảng thì phải qua Bắc Kinh ký các văn kiện để cập nhật và xác định thi hành những văn kiện trước kia.
Vậy thử hỏi: Ai rước voi về vầy mả tổ?. Ai cỏng rắn về cắn gà nhà? Ai nhận giặc làm cha?.
Đó chính là Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Việt Nam. Vô phương chối cãi! Nhất quán như thế!
Lập luận “ổn định, hòa bình” với Tàu cộng của ĐCS Việt Nô là ngụy biện cho sự hèn nhát của những kẻ bán nước
Nguyên Thạch (Danlambao) - ĐCS Việt Nô đã đưa đất nước tụt hậu so với lân bang, nợ công chồng chất, đạo lý suy đồi, xã hội bất ổn, môi sinh bị tàn phá trầm trọng, tham nhũng bất trị, chất độc hại tràn lan và tệ hại đốn hèn nhất là lũ bán nước hại dân này đã ù lì với thái độ quỵ lụy ngoại bang để cho bờ cõi biên cương biển đảo ngày càng teo dần với viễn ảnh nô lệ Tàu cộng toàn diện. Với một tương lai mù mịt như vậy thì thử hỏi Đảng Cướp Sạch Việt Nô tại sao KHÔNG tự giải thể để cứu lấy dân tộc, nếu còn có chút lòng tự trọng và yêu nước?.
*
Ở Việt Nam khi thảo luận về hiện tình đất nước, tôi thường nghe những đảng viên, cán bộ nhà nước lập luận đại khái rằng: “Đảng lúc nào cũng sáng suốt, lãnh đạo tài tình và luôn bảo đảm sự ổn định của xã hội. Riêng vấn đề Trung quốc, dù họ có lấn lướt, xâm chiếm biển đảo nhưng ta cũng vẫn phải cố nhường nhịn vì khi xưa họ giúp ta đánh đuổi Mỹ Ngụy thì nay người đồng chí anh em có hơn ta chút cũng chẳng có vấn đề gì, ta phải kiên nhẫn nhịn nhục vì Trung quốc là một nước lớn, họ mạnh hơn ta rất nhiều, nếu để xảy ra chiến tranh thì nước ta chỉ có thảm bại mà thôi”.
Căn cứ vào những lập luận trên, người viết không đứng về phía đảng, mà là về phía người dân để nêu ra một số thắc mắc dựa trên những sự thật của lịch sử và mong có được sự giải thích thỏa đáng một cách khách quan và chân tình:
1- Nếu cho rằng Trung cộng hiện nay rất mạnh về kinh tế cũng như cả vũ khí và ĐCS không dám chống lại, vậy trước 1975 Hoa Kỳ cũng mạnh về kinh tế lẫn vũ khi nhưng tại sao ĐCS Vẹm Nô lại dám đánh?.
2- Trước 1975, Mỹ có lấy của nước ta phần biển, hòn đảo, tấc đất nào không?.
3- Tại sao ĐCS lại không tôn trọng Hiệp Định Genève 1954 mà lại quyết chí phải đánh Mỹ, cướp cho bằng được chính quyền của VNCH mà theo lời của Hồ Chí Minh là phải giải phóng cho bằng được miền Nam cho dẫu phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn, phải hy sinh cho đến người thanh niên VN cuối cùng?. (1) và (2)
4- Lê Duẩn phát biểu: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô cho Trung Quốc” là có nghĩa gì?. (3)
5- Nam Bắc là anh em một nhà mà tại sao CS Bắc Việt tiến vào Nam bắn giết, pháo kích, đánh cho chết mẹ đồng bào miền Nam?.
Ca dao, thành ngữ VN có câu “Khôn nhà dại chợ”, hoặc “Khôn ngoan đối đáp người ngoài. Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau” nghĩa là anh em chung một gia đình mà cứ túm đầu nhau đánh cho tơi bời, trong khi ra đường gặp người ngoài thì cúi mặt sợ hãi, không dám hó hé. Hay ở nhà thì tài lanh hơn thua, hiếp đáp anh chị em nhưng khi ra ngõ thì tỏ ra ngu ngốc, không biết đối đáp, ứng xử lanh lợi… khiến người ta khinh khi mà cũng không biết nhục nhã là gì.
Những câu hỏi nêu trên, dân tôi xin đi vào chi tiết chút xíu:
- Câu hỏi 1: Năm 1974 Hải quân Trung cộng đã gây sự ở Hoàng Sa, hải chiến Hoàng Sa là một trận chiến giữa Hải quân Việt Nam Cộng hòa và Hải quân Trung Quốc xảy ra vào ngày 19 tháng 1 năm 1974 trên quần đảo Hoàng Sa
Sau khi Pháp rút khỏi Đông Dương theo Hiệp định Genève 1954, Quốc gia Việt Nam kế thừa toàn bộ quyền kiểm soát quần đảo này theo Hiệp định, toàn bộ phần lãnh hải phía nam vĩ tuyến 17 của Việt Nam do quân đội Pháp kiểm soát sẽ được chuyển giao cho Quốc gia Việt Nam. Sau khi Việt Nam Cộng hòa được thành lập dựa trên cơ sở kế thừa Quốc gia Việt Nam thì quần đảo này thuộc quyền kiểm soát của Việt Nam Cộng hòa. (4) Khi Tàu cộng đánh VNCH thì tại sao Bắc Việt lại chẳng những làm ngơ, không phản đối mà ngược lại còn HÙA theo Trung cộng tàn sát người anh em? Đây có phải là thái độ nhận giặc làm cha, đồng lõa với giặc để giết hại người anh em có cùng chung máu mủ và lịch sử?. Đây có phải là cung cách hèn hạ và thông gian của ĐCS Vẹm Nô?.
- ĐCS Vẹm Nô thường lớn tiếng cho rằng “Đế quốc Mỹ xâm lược”, vậy bọn đế quốc này cướp chiếm bao nhiêu tấc đất và ở đâu của miền Nam? Hãy chứng minh.
- Những Hiệp định, Hiệp ước mà ĐCS đã ký nhưng không bao giờ tôn trọng chữ ký của mình vậy theo lẽ thông thường của người đời thì ĐCS thuộc loại người gì?.
- ĐCS Vẹm Nô cho rằng câu nói của cựu Tổng bí thư Lê Duẩn là đúng hay sai?.
- Nếu ĐCS coi người miền Nam là anh em một nhà thì tại sao phải bắn giết họ?
- Một câu hỏi lớn cuối của nhiều câu hỏ là: Tại sao ĐCS bắn giết, tàn sát, giam tù đồng bào của mình nhưng lại nhu nhược, cúi đầu sợ hãi giặc ngoại bang Tàu cộng?
Dân tôi còn ghi khắc lời huấn thị của Đức vua Tần Nhân Tông: “Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa nước Tàu. Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra trên biên ải. Các việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước, cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta, họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn: Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác. Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu.”
Mặc dù bút tích của Ngài không còn lưu giữ vì sự khó khăn của việc bảo tồn văn kiện vào thời xa xưa như ở thế kỷ 13, nhưng tựu chung là bất cứ vị vua anh minh nào cũng đều muốn giữ gìn bờ cõi của tiền nhân và cũng đều phán như thế: Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác.
Dưới thể chế của cộng sản, chẳng những nhà nước này không chỉ để mất một tấc đất mà là hàng triệu triệu tấc đất, hàng ngàn cây số vuông trên đất liền, hàng chục ngàn ki lô mét trên vịnh, trên biển, nhiều đảo vả cả phần Biển Đông thuộc chủ quyền lâu đời của Việt Nam mà bọn xâm lược Tàu cộng đã chiếm cướp. Những hành vi hung hăng, ngông cuồng như: Cắt dây cáp tàu thăm dò của VN, đưa giàn khoan xâm chiếm lãnh hải của VN và xịt vòi rồng vào các tàu hải giám như xịt heo, xịt bò, bắn giết, tông chìm ngư dân Việt, chiếm 7 đảo của VN và xây dựng những căn cứ quân sự kiên cố cũng như sân bay hiện đại một cách bất hợp pháp, đơn phương ra lệnh cấm đánh bắt trên ngư trường lâu đời của ngư dân Việt, tuyên bố chủ quyền hầu hết diện tích Biển Đông một cách vô căn cứ. Và gần đây nhất là cấm khai thác dầu khí ở Bãi Tư Chính cũng như hù dọa sẽ tấn công các đảo còn lại của VN do quân đội VN canh giữ trong sự đầu hàng của ĐCS Việt Nô mà kẻ chủ trương là đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng.
Qua chuỗi vụ việc mà Trung cộng đã lần lượt thực hiện với mưu đồ thôn tính nước ta nhưng ĐCS Vẹm Nô đã cúi đầu thần phục một cách hèn hạ như vậy thì thử hỏi cái đảng phản quốc này có còn tư cách gì để đại diện và lãnh đạo dân tộc Việt Nam?.
Bãi ngầm Tư Chính nằm ở trong giới hạn khoảng từ vĩ độ 07o29’03’’N - 07o33’20’’N và kinh độ 109o37’730’’E - 109o54’58’’E, cách bãi Quế Đường 55 hải lý về phía Tây Nam. Điểm nhô cao nhất của bãi Tư Chính sâu cách mặt nước khoảng 16m, vị trí cách Vũng Tàu khoảng 229 hải lý về phía Đông Nam. Bãi ngầm Tư Chính có vị trí rất quan trọng trong xây dựng, phát triển kinh tế biển và công tác quản lý chủ quyền vùng biển trên khu vực DKI; phạm vi bãi ngầm trong khoảng độ sâu 16m đến độ sâu 200m có độ dài khoảng 57km, chiều rộng nơi rộng nhất khoảng 13km, hướng phát triển chạy dài theo hướng Đông Bắc - Tây Nam. Tư Chính là bãi ngầm lớn, ở cạnh đường hàng hải quốc tế, nên có vị trí rất quan trọng đối với việc tổ chức lực lượng thực hiện các nhiệm vụ quốc phòng, an ninh trên biển và quản lý, bảo vệ chủ quyền vùng biển của Tổ quốc. (5)
Nhất sự bất tín, vạn sự bất tin, ĐCS Việt Nô gây ra hàng trăm, hàng ngàn điều bất tín trong suốt thời gian hơn 70 nắm quyền ở miền Bắc cũng như hơn 42 năm cai trị cả nước. Những sự bội tín cứ triền miên lặp đi lặp lại một cách dai dẳng và không có dấu hiệu ngưng giảm.
ĐCS Việt Nô đã đưa đất nước tụt hậu so với lân bang, nợ công chồng chất, đạo lý suy đồi, xã hội bất ổn, môi sinh bị tàn phá trầm trọng, tham nhũng bất trị, chất độc hại tràn lan và tệ hại đốn hèn nhất là lũ bán nước hại dân này đã ù lì với thái độ quỵ lụy ngoại bang để cho bờ cõi biên cương biển đảo ngày càng teo dần với viễn ảnh nô lệ Tàu cộng toàn diện. Với một tương lai mù mịt như vậy thì thử hỏi Đảng Cướp Sạch Việt Nô tại sao KHÔNG tự giải thể để cứu lấy dân tộc, nếu còn có chút lòng tự trọng và yêu nước?.
Guam, căn cứ quân sự Mỹ ở Tây Thái Bình Dương.Wikipedia
Châu Á tuần này khá được các tạp chí Pháp chú ý. Nổi bật là tờ Le Point với hồ sơ chính cho Trung Quốc, với câu hỏi « Phải chăng ông Tập (Cận Bình) là bá chủ thế giới ? », bên trên ảnh lớn của chủ tịch Trung Quốc trong quân phục rằn ri dữ dằn. Ở trang trong, Le Point đã có một phóng sự dài thực hiện ngay tại đảo Guam, phân tích về mưu đồ bá chủ Biển Đông của Trung Quốc và cố gắng đối phó của Mỹ bằng cách củng cố tiền đồn của mình là đảo Guam.
Trong hồ sơ chính của mình, Le Point đã phân tích nhiều về chủ nhân ông của Trung Quốc hiện nay là Tập Cận Bình, và người đã truyền cảm hứng cho ông ta là đại tá về hưu Lưu Minh Phúc (Liu Mingfu), tác giả một quyển sách đang bán rất chạy ở Trung Quốc hiện nay : « Giấc mơ Trung Hoa », xác định rằng « Giấc mơ Trung Hoa là vượt qua Hoa Kỳ, chúng ta không thể hài lòng với vị trí thứ hai. Chúng ta sẽ đạt được điều đó trong 20-30 năm tới đây. »
Theo Le Point, để đạt mục tiêu đó, Trung Quốc chẳng hạn, đang thực hiện một dự án khổng lồ ở tận nước Lào, san bằng bảy ngọn đồi để có được 10.000 ha đất. Boten - tên của dự án đó – « sẽ trở thành một trung tâm giao thương nhờ việc xây dựng hai con đường, một tuyến đường sắt nối liền Bắc Kinh Bangkok và Singapore vào năm 2025, và một đường cao tốc băng qua khu Tam Giác Vàng trước khi chạy xuống vùng đồng bằng Thái Lan, đến tận Bangkok ».
Le Point đặc biệt chú ý đến cục diện mới ở Biển Đông trong bài phóng sự của Sébastien Falletti thực hiện ngay tại đảo Guam, mà tạp chí mệnh danh là « tiền đồn của Mỹ tại vùng Thái Bình Dương ». Le Point ghi nhận là hòn đảo này chính là nơi mà chiếc B29 Enola Gay đã cất cánh, mang theo quả bom nguyên tử thả xuống thành phố Hiroshima của Nhật Bản ngày 06/08/1945. Ngày nay, đối thủ của Washington không còn là Tokyo, mà là Bắc Kinh và Bình Nhưỡng.
Với Tập Cận Bình, nền kinh tế lớn thứ hai thế giới đã gia tăng hành động tại Biển Đông, nơi họ đòi chủ quyền trên 90% diện tích thông qua một bản đồ hình lưỡi bò, không cần đếm xỉa đến những tuyên bố chủ quyền của các láng giềng Việt Nam, Philippines, Malaysia hay Brunei. Kể từ năm 2014, Quân Đội Trung Quốc đã biến 7 rạn san hộ tại đấy thành đảo nhân tạo dưới sự chứng kiến bất lực của chính quyền Barack Obama.
Chỉ trong vòng vài tháng, các rạn san hô như Đá Chữ Thập (Fiery Cross) hay Gạc Ma (South Johnson) đã biến thành tiền đồn trên đại dương với phi đạo, nhà kho, bến cảng, vi phạm Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển và chuẩn mực môi trường. Bắc Kinh lớn tiếng thề rằng đó là các cơ sở hạ tầng dân sự, và chủ tịch Trung Quốc hứa sẽ không quân sự hóa quần đảo Trường Sa ở Biển Đông. Các cam kết đó có vẻ hoàn toàn vô giá trị vào lúc hình ảnh vệ tinh cho thấy súng phòng không được lắp đặt trên bảy hòn đảo nhân tạo.
Khi bị chỉ trích, bộ Quốc Phòng Trung Quốc đã đáp trả : « Nếu ai đó đến réo chuông trước cửa nhà bạn với thái độ ngạo mạn thì bạn không đề phòng sao ?». Bắc Kinh đã đòi Hoa Kỳ đình chỉ ngay lập tức các chiến dịch bảo vệ quyền tự do hàng hải và bản chất quốc tế của Biển Đông, mà Hải Quân Mỹ đã tiến hành trong vùng.
Theo Le Point, sự tăng vọt của các tiền đồn Trung Quốc ở vùng biển chiến lược này, cộng thêm với một chương trình phát triển tàu ngầm hạt nhân đang tăng tốc, đã nuôi dưỡng sự lo ngại của Mỹ về một khả năng tồi tệ nhất : Đó là Biển Đông trở thành « ao nhà » của Trung Quốc, nơi Hải Quân Mỹ bị cấm vào.
Mỹ củng cố đảo Guam thành căn cứ chính của thủy quân lục chiến
Chính trong bối cảnh đó mà theo Le Point, Mỹ đang có kế hoạch cho lực lượng thủy quân lục chiến tinh nhuệ của mình rầm rộ quay lại đảo Guam, một nơi được Lầu Năm Góc cho là có vị trí chiến lược thiết yếu trong thế kỷ 21 này, một căn cứ hậu cần thiết yếu để bảo đảm tuyến liên lạc giữa vùng California ở Mỹ cách đấy 9000 km, với châu Á đang trở thành buồng phổi của nền kinh tế thế giới.
Theo ghi nhận của Le Point, từ nay đến năm 2020, Guam sẽ trở thành căn cứ chính của thủy quân lục chiến Mỹ tại châu Á, với hơn 5000 quân, phối hợp với một lực lượng không nhỏ của Không Quân và Hải Quân Mỹ cũng được tăng cường, để đưa tổng cộng số linh Mỹ trên đảo lên thành 14.000 người.
Hiện nay, Guam đã trở thành nơi mà các hàng không mẫu hạm hay tàu ngầm nguyên tử Mỹ có thể ghé để được tiếp tế, trên đảo có vô số ăng ten vệ tinh cực mạnh để truyền đi hàng tỷ dữ liệu giữa châu Á và Washington.
Luật pháp hay sức mạnh sẽ thắng trên Biển Đông ?
Cục diện sắp tới sẽ ra sao ? Nhận định của Le Point khá bi quan. Theo tạp chí Pháp, nhiều chuyên gia cho rằng ảnh hưởng của Mỹ trong khu vực đang suy giảm, cho dù tân tổng thống Mỹ đã tỏ một số thái độ cứng rắn, thách thức Bắc Kinh về thương mại và Biển Đông.
Đối với các chuyên gia này, cho dù có hàng không mẫu hạm Mỹ vẫn tuần tra khu vực, ảnh hưởng của Mỹ chủ yếu thể hiện qua « quyền lực mềm » về kinh tế và văn hóa cũng như về quyết tâm bảo vệ đồng minh. Cả hai cột trụ này đều đang bị Donald Trump làm lung lay.
Le Point kết luận : Cuộc đọ sức trên Biển Đông không đơn thuần là cuộc chiến giành lấy một vài hòn đảo nhỏ, mà là một bài trắc nghiệm về trật tự thế giới trong thế kỷ 21, sẽ do luật pháp hay sức mạnh chi phối ? Việc Trung Quốc ngang nhiên chận bắt một chiếc tàu lặn không người lái của Mỹ vào tháng Giêng vừa qua là một lời cảnh báo, nhất là khi lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình, người muốn hiện thực hóa « giấc mơ Trung Hoa » lại không có thể tự do hành động, không thể nào lùi bước trên biển trước một dư luận trong nước đang muốn tái khẳng định sức mạnh có hàng thế kỷ trước đây của Thiên Triều.
« Những bạo chúa đang thách thức chúng ta »
Tuần báo Pháp L’Express cũng đề cập đến châu Á trong hồ sơ chung giới thiệu chân dung một số nhà độc tài đang tại vị trên thế giới, mà L’Express không ngần ngại gọi là « bạo chúa – tyrans ». Tờ báo đã dành trang bìa đăng ảnh Kim Jong Un để minh họa cho hồ sơ lớn « Những bạo chúa đang thách thức chúng ta », bên trên một tiểu tựa : « Từ Bắc Triều Tiên đến Syria, từ Venezuela đến Philippines ».
Đối với L’Express, « các chế độ độc tài không giống nhau nhưng sống dai dẳng với thời gian. Một số thì đàn áp chính người dân của họ, một số khác thì không ngần ngại đe dọa hòa bình thế giới».
Trước khi đi vào chi tiết, tuần báo Pháp đã có một nhận định chung : đó là các nhà độc tài thường có quan hệ mật thiết với nhau, chúc tụng nhau mỗi khi có dịp. Chẳng hạn như nhân dịp nhà lãnh đạo Cuba Fidel Castro qua đời, đã có nhiều lời chia buồn tha thiết đến từ các « cảm tình viên » của nhà độc tài. Nếu Kim Jong Un của Bắc Triều Tiên thương tiếc « người bạn thân và một đồng chí », thì tổng thống Iran Hassan Rohani đã nói đến « một chiến binh không mệt mỏi ». Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình cho rằng « Đồng chí Castro sẽ đời đời sống mãi », trong lúc tổng thống Belarus Alexander Loukachenko thì nhắc tới « một người thân thiết và một nhà tư tưởng độc đáo ».
L’Express đã dành nhiều trang, bài để mô tả một số « bạo chúa » đang cầm quyền trên hành tinh, mà đứng đầu danh sách là Kim Jong Un tại Bắc Triều Tiên. Theo nhận xét của tạp chí Pháp, bạo chúa châu Á này đang là người đe dọa hòa bình thế giới với tên lửa liên lục địa của mình, và đã thiết lập một triều đại khủng bố trong nước...
L’Express dẫn số liệu của Liên Hiệp Quốc theo đó có từ 80.000 đến 120.000 người Bắc Triều Tiên bị cho là đang bị giữ trong các trại lao cải, một con số chưa từng thấy tại bất kỳ nước nào khác trên thế giới...
Một bạo chúa khác mà L’Express cho là « không cần phải giới thiệu » là Bashar al-Assad, tổng thống Syria. Theo tạp chí Pháp, để không bị cuốn theo làn sóng các « cuộc cách mạng Ả Rập » - đã lật đổ các chế độ độc tài cầm quyền tại Tunisie, Ai Cập và Libya vào năm 2011, tổng thống Syria đã khởi động một cuộc nội chiến với hậu quả khủng khiếp : « Sáu năm xung đột đã khiến hàng trăm ngàn người chết ».
Tại châu Mỹ thì có trường hợp của Venezuela, với đương kim tổng thống Nicolas Maduro, người lên kế nhiệm Hugo Chavez. Đối với L’Express, đất nước này đang đứng bên bờ vực của nội chiến.
Một bạo chúa khác – ít thu hút sự chú ý – là lãnh đạo Issayas Afewerki của xứ châu Phi Erythrea, được L’Express mệnh danh là « kẻ thủ tiêu người ở xứ Erythrea ». Là một người được đào tạo tại Trung Quốc dưới thời Mao Trạch Đông, Issayas Afewerki đã gieo rắc kinh hoàng trên cả nước và xô đẩy hàng trăm ngàn người dân bỏ xứ chạy qua nước khác lánh nạn. Một ví dụ : Vào năm ngoái 2016, người Erythrea chiếm 11,7% tổng số người tị nạn trôi dạt vào nước Ý.
Danh sách bạo chúa thời nay của L’Express còn bao gồm Rodrigo Duterte, tổng thống Philippines, Alexander Loukachenko, tổng thống Belarus, Gourbangouly Berdymoukhammedov, xứ Turkmenistan, hay Daniel Ortega, tổng thống Nicaragua, được xem là một nhà độc tài « mềm », Robert Mugabe, tổng thống Zimbabwe. Ngay cả tân vương Thái Lan Rama X, tước hiệu của thái tử Maha Vajiralongkorn, cũng bị L’Express đưa vào danh sách này.
Tại Anh Quốc, tuần báo The Economist cũng nhìn về tình hình Bắc Triều Tiên : Trên một bức họa vẽ một cụm khói hình nấm của bom nguyên tử, với tai nấm có hình dáng của Kim Jong Un và Donald Trump đang lườm nhau, tờ báo lo ngại « Điều đó có thể xẩy ra », điều đó ở đây là cuộc xung đột giữa hai nước đều có vũ khí hạt nhân.
Jeanne Moreau và cơn lốc cuộc đời
Trong các tuần báo lớn tại Pháp, có lẽ L’Obs là tờ duy nhất khai thác thời sự Pháp, với hồ sơ lớn trang bìa nói về minh tinh Jeanne Moreau vừa qua đời ở tuổi 89, và đặc biệt ở trang trong là phóng sự về « Cuộc sống về sau của họ – Leur vie d’après ».
Về Jeanne Moreau, tạp chí Pháp đã đã đăng một bức ảnh đen trắng của nghệ sĩ, và ở bên trong, đã điểm qua những nét chính trong cuộc đời của Jeanne Moreau được ví với một cơn lốc xoáy, lấy ý từ bài hát « Le Tourbillon de la vie– Cơn lốc cuộc đời » đã từng khẳng định tài năng của Jeanne Moreau như là một ca sĩ, chứ không chỉ là diễn viên kịch hay điện ảnh.
Các cựu dân biểu nạn nhân của làn sóng Macron đang sống ra sao ?
Một bài viết độc đáo của L’Obs nằm ở trang trong, mang tựa đề bí hiểm « Cuộc sống về sau của họ – Leur vie d’après ». Đối với L’Obs, « họ » ở đây là những cựu dân biểu Pháp đã bị làn sóng dân biểu của đảng Cộng Hòa Tiến Bước của tổng thống Emmanuel Macron cho về vườn.
Tạp chí Pháp quan tâm tìm hiểu là sau nhiều năm trời, có những người là cả chục năm trời, làm dân biểu, những người này hiện sinh sống và suy nghĩ ra sao.
Theo l’Obs, có một số người may mắn là công chức cao cấp, đã trở lại với công việc của mình trước lúc làm dân biểu. Đó là trường hợp của ông Henri Guaino, công chức Viện Kiểm Toán Cour des Comptes, hay bà Marisol Touraine, trở lại với công việc của mình ở Tham Chính Viện (Conseil d’Etat).
Nhưng cũng có người bị hụt hẫng, trước thay đổi một sớm một chiều, từ một nhân vật được nể trọng, có kẻ đưa người đón, nay phải tự làm mọi thứ. L’Express nêu trường hợp của Yann Galut, cựu dân biểu đảng Xã Hội. Nhân vật này đã công nhận như sau :
« Tôi đã phải tái lập một đường điện thoại riêng, tự mình mua vé tàu, đi tàu thì đi hạng hai, di chuyển trong thành phố thì dùng métro, ở khách sạn cũng phải tự mình đặt chỗ. Và khi tôi đến một nơi nào đó, không phải là người khác chờ tôi, mà chính tôi phải kiên nhẫn chờ người khác. ».
Về tâm lý thì sao ? Bà Marie Récalde, một cựu nữ dân biểu khác thuộc đảng Xã Hội đã công nhận là bà được sống yên ổn, được tự do hơn trước, thế nhưng nhiều khi cũng cảm thấy thiếu thốn một cái gì đó : « Cuộc sống trước đây của tôi diễn ra theo nhịp độ các chuyến bay phải đi, các buổi họp phải dự, các buổi mít tinh cuối tuần. Giờ thì tôi có cảm giác thật trống trải, một kiểu thiếu thốn nào đó. Trong thực tế, chúng ta như bị nghiện, công việc đó chẳng khác gì ma túy »
Quảng Nam:
Du khách Mỹ đi lạc hơn một ngày ở Thánh địa Mỹ Sơn
Dân trí Sau khoảng một ngày tìm kiếm, lực lượng chức năng đã tìm thấy nam du khách đến từ Mỹ ở cách khu tháp F của Thánh địa Mỹ Sơn chỉ khoảng 100m.
Chiều ngày 8/8, trao đổi với PV Dân trí, ông Phan Hộ - Trưởng Ban quản lý di sản văn hóa Mỹ Sơn (Quảng Nam) - cho biết, vụ việc hy hữu này xảy ra vào trưa ngày 1/8 vừa qua.
Theo ông Phan Hộ, trưa ngày 1/8, trong lúc tham quan tại khu rừng cạnh Thánh địa Mỹ Sơn cùng vợ con, ông Blaise Goelet (41 tuổi, quốc tịch Mỹ) đã bị đi lạc.
Du khách Blaise Goelet bị lạc ở Thánh địa Mỹ Sơn
Sau khi nhận được thông tin từ gia đình du khách này, Ban quản lý di sản văn hóa Mỹ Sơn đã tổ chức lực lượng tìm kiếm. Tuy nhiên, suốt cả buổi chiều ngày 1/8 đến sáng ngày 2/8, việc tìm kiếm ông Blaise Goelet không có kết quả.
Do ông Blaise Goelet không có điện thoại di động nên việc tìm kiếm tung tích của ông càng khó khăn hơn.
Đến trưa ngày 2/8, do đã trải qua gần một ngày nhưng không tìm thấy ông Blaise Goelet, Ban quản lý di sản văn hóa Mỹ Sơn đề nghị lực lượng Công an huyện Duy Xuyên cùng vào cuộc. Ngoài ra, xe cứu thương cũng được huy động túc trực sẵn.
Đến trưa ngày 2/8, ông Blaise Goelet đã được tìm thấy trong khu rừng cách tháp F chỉ khoảng 100m về phía Đông.
Khi được tìm thấy, ông Blaise Goelet đang trong tình trạng mệt mỏi. Du khách này được sơ cứu ban đầu và sau đó được đưa ra Bệnh viện Hoàn Mỹ (Đà Nẵng) cấp cứu. Bệnh viện xác nhận ông này bị tràn dịch phổi.
Sau khi vào bệnh viện cấp cứu, vài ngày sau sức khỏe ông Blaise Goelet đã trở lại bình thường. Hiện gia đình ông đã trở về Mỹ an toàn.
“Sau khi về nước, vợ ông Blaise Goelet đã gởi thư cảm ơn đến Ban quản lý di sản văn hóa Mỹ Sơn và các lực lượng đã tích cực tìm kiếm và cứu chồng mình”, ông Phan Hộ nói.
Công Bính
Tàu Hải quân Mỹ dừng chân kỹ thuật tại Cảng Quốc tế Cam Ranh
Đại sứ quán Mỹ tại Việt Nam hôm nay cho biết, tàu USS San Diego (LPD 22) ngày 6/8 đã cập Cảng Quốc tế Cam Ranh (tỉnh Khánh Hòa) trong chặng dừng kỹ thuật thường lệ và đây là cơ hội để thủy thủ đoàn trải nghiệm thành phố Nha Trang.
Các thành viên thủy thủ đoàn và và lực lượng thủy quân lục chiến trên tàu San Diego sẽ có cơ hội tham gia vào các hoạt động tại Nha Trang và các khu vực lân cận, bao gồm lặn bằng ống thở và tham quan đền, chùa.
Đại tá Pete Collins, chỉ huy tàu San Diego, cho biết đây là cơ hội đầu tiên để một số thành viên thủy thủ đoàn hiện thực một trong những khát vọng của nhiều người khi gia nhập Hải quân Mỹ, đó là khám phá thế giới.
"Các thành viên thủy thủ đoàn và và lực lượng thủy quân lục chiến sẽ có cơ hội tạo ra ấn tượng mạnh mẽ khi đóng vai trò là những đại sứ của Mỹ, đồng thời khám phá những điều mới mẻ và có thời gian vui vẻ khi tìm hiểu về các nền văn hoá và vùng đất khác nhau", Đại tá Collins nói.
Tàu San Diego là tàu vận tải đổ bộ đường biển có khả năng chuyên chở thuỷ quân lục chiến cùng thiết bị. Trong trong vài tuần vừa qua từ khi rời cảng nhà tại San Diego hồi đầu tháng 7, tàu đã thực hiện hoạt động huấn luyện trên biển ở khu vực Ấn Độ Dương - Châu Á - Thái Bình Dương.
Sau chặng dừng tại Cảng Quốc tế Cam Ranh, tàu San Diego sẽ tiếp tục hoạt động huấn luyện với các đồng minh và đối tác trong khu vực hoạt động của Hạm đội 7 Hải quân Mỹ.
Tàu San Diego Được được đưa vào biên chế Hải quân Mỹ năm 2012 và là chiếc thứ 6 thuộc lớp tàu chiến đổ bộ đường biển San Antonio.
Là tàu chiến đổ bộ đường biển được thiết kế để triển khai nhiều nhiệm vụ khác nhau, những chiếc tàu này có thể hỗ trợ thực hiện nhiều hoạt động tác chiến viễn chinh. Con tàu được đặt tên theo thành phố San Diego, thành phố có lịch sử lâu đời gắn liền với Hải quân Mỹ và đây là chiếc tàu thứ tư mang tên San Diego.
An Bình
Trung Quốc sẵn sàng trả giá đắt nhất để trừng phạt Triều Tiên
Reuters dẫn thông cáo của Bộ Ngoại giao Trung Quốc cho biết, tại diễn đàn an ninh khu vực tại Manila ngày 7/8, Ngoại trưởng Vương Nghị nói rằng, nghị quyết trừng phạt Triều Tiên của Liên Hợp Quốc vừa đưa ra cho thấy Trung Quốc và cộng đồng quốc tế phản đối việc Bình Nhưỡng liên tục thử tên lửa.
"Do mối quan hệ kinh tế truyền thống với Triều Tiên, chủ yếu Trung Quốc sẽ phải trả giá cho việc thực thi nghị quyết trừng phạt. Tuy nhiên, để bảo vệ hệ thống chống phổ biển hạt nhân quốc tế, vì hòa bình và ổn định khu vực, cũng giống như trước kia, Trung Quốc sẽ tuân thủ nghiêm ngặt toàn bộ nội dung của nghị quyết”, ông Vương cho biết.
Người đứng đầu ngành ngoại giao Trung Quốc nói thêm rằng, ngoài các lệnh trừng phạt mới, nghị quyết cũng cho thấy sự cần thiết phải nối lại vòng đàm phán 6 bên về hạt nhân.
Bình luận trên được đưa ra không lâu sau khi Hội đồng bảo an Liên Hợp Quốc thông qua nghị quyết trừng phạt mới với Triều Tiên. Lệnh trừng phạt nhằm vào ngành xuất khẩu của Triều Tiên với mục tiêu làm giảm kim ngạch xuất khẩu của nước này 1 tỷ USD/năm.
Lệnh trừng phạt do Mỹ soạn thảo và Mỹ đã mất hơn 1 tháng để thuyết phục Trung Quốc, một đồng minh quan trọng của Triều Tiên, ủng hộ.